Đường Cẩn Niên một tay đè Thịnh Tình lên giường, vững vàng giam giữ cô ta ở một chỗ, anh ta ngay cả tập đoàn Đường thị gia sản bạc triệu cũng không cần, cô ta dựa vào cái gì mà muốn đi?
Tại sao phải đi?
Đời này, bọn họ ngay cả chết cũng chỉ có thể chết cùng một chỗ.
"Thịnh Tình, em nghe đây, anh chỉ muốn em, toàn thế giới anh chỉ muốn em, cái gì mà tập đoàn Đường thị, cái gì mà con cái, đều gặp quỷ hết đi, anh chỉ muốn em!!!"
Thịnh Tình bị Đường Cẩn Niên làm cho thần hồn điên đảo, cả người đều lộ ra một cỗ quyến rũ nói không nên lời, ai cũng mong muốn người đàn ông của mình yêu mỹ nhân không yêu giang sơn, nhưng nếu đàn ông không có giang sơn, còn có lực hấp dẫn gì đây?
"Nhưng mà Cẩn Niên, giả như sau này anh hối hận thì làm sao đây? Anh hối hận sẽ lại muốn trách em, khiến anh mất đi tư cách cậu ấm nhà họ Đường!"
Thịnh Tình che mặt giả vờ nghẹn ngào, cô ta thật không ngờ, vì một đứa cháu mà hai lão bất tử nhà họ Đường kia, thậm chí ngay cả tư cách nắm quyền thừa kế của Đường Cẩn Niên cũng tước đoạt, nếu đã làm như vậy, như vậy, cũng đừng trách cô ta.
Đường Cẩn Niên người đàn ông này, cô ta muốn chắc rồi!
Tập đoàn Đường thị, cô ta cũng muốn nốt!
Bất luận kẻ nào muốn che ở trước mặt cô ta, như vậy, cũng đừng trách cô ta gặp thần giết thần, gặp phật giết phật!
Sau khi Đường Cẩn Niên buông lời hung ác với hai người lớn nhà họ Đường thì đặc biệt khí phách bắt đầu tìm việc làm, hai ông bà nhà họ Đường cũng làm rất tuyệt tình, trực tiếp buông lời đoạn tuyệt quan hệ cha con với Đường Cẩn Niên.
Hai người nhà họ Đường tuyên bố trên báo chí, cũng nói rõ sau lúc này, nếu ai có tranh cãi gì trên phương diện nợ nần cùng Đường Cẩn Niên, tập đoàn Đường thị tuyệt đối không tiếp!
Vòng tròn xã hội thượng lưu, nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, vẫn có rất nhiều người biết tin tức Đường Cẩn Niên và nhà họ Đường đoạn tuyệt quan hệ.
Nhất là một ít các phú bà, sau khi biết Đường Cẩn Niên là bởi vì một nữ nhân không thể sinh con mà vứt bỏ tập đoàn Đường thị và nhà họ Đường, đều cảm thấy Đường Cẩn Niên nhất định là ngu cùng cực luôn rồi!
Đường Cẩn Niên đi ra ngoài tìm việc làm cũng không thuận lợi như trong tưởng tượng, những hồ bằng cẩu hữu ngày thường uống rượu với nhau kia, lúc này đều núp xa xa, sợ bị Đường Cẩn Niên dây dưa tới!
Ngược lại còn có một người là bạn học thời tiểu học của Đường Cẩn Niên và Cố Linh Tê, thời gian tiểu học phải đi nước ngoài, khi Đường Cẩn Niên tìm được gã, gã làm thiết kế hành lang triển lãm tranh cho một người bạn.
"Cẩn Niên, chuyện nhà cậu, tôi nghe nói..."
Gã mặc một bộ âu phục màu xám tro nhạt đi tới, rất lâu trước đây, gã vẫn luôn rất thích Linh Tê, chỉ có điều khi đó Linh Tê còn là vị hôn thê của Đường Cẩn Niên.
"Phàm Minh Vũ, chỗ này của cậu có hạng mục gì có thể để tôi đi theo cùng làm không?"
Đường Cẩn Niên đi thẳng vào vấn đề, lúc Đường Cẩn Niên còn rất nhỏ, nhà họ Đường đã làm giàu, vì vậy Đường Cẩn Niên cơ bản cũng chưa từng cầu xin ai, lại không biết xin người khác giúp đỡ, nếu anh ta còn thân phận người thừa kế Đường thị, Phàm Minh Vũ có thể sẽ không tính toán giọng điệu của Đường Cẩn Niên, nhưng Đường Cẩn Niên hôm nay chính là một tên phế vật, Phàm Minh Vũ làm sao sẽ bỏ qua cơ hội đi chèn ép anh ta tốt như vậy!
"Đường thiếu gia, chỗ này của tôi thật ra có một hạng mục, đi Nam cực trồng cây, cậu có hứng thú không?" Phàm Minh Vũ tiêu khiển lên tiếng.
Có thể là Đường Cẩn Niên quá muốn một cơ hội, anh ta cơ bản cũng không nghĩ đến cái gọi là đi nam cực trồng cây này cơ bản là chuyện không thể nào, "Có, có."
Anh ta muốn kiếm tiền, muốn khiến tâm can bảo bối Thịnh Tình của mình được sống cuộc sống tốt...!
"Vậy được, nhìn vào việc chúng ta là bạn học, cậu xoay sở đủ một trăm triệu lại tới tìm tôi..."
Phàm Minh Vũ nói xong thì trực tiếp xoay người vào hành lang triển lãm tranh.
Trước đây Đường Cẩn Niên cũng là nhân vật phong vân, rất nhiều người đều biết, người hóng chuyện trong hành lang triển lãm tranh thấy Phàm Minh Vũ đi vào thì tò mò hỏi: "Anh Minh Vũ, cái gì mà đi Nam cực trồng cây thế?"
"Cậu nói xem?"
Phàm Minh Vũ ý vị thâm trường nhìn bóng lưng Đường Cẩn Niên, thật lâu cũng không nói gì.
Trong vòng xã hội thượng lưu, mọi người đều biết vì sao hai người lớn nhà họ Đường thoát ly quan hệ cùng Đường Cẩn Niên, ngay cả đoạn ghi âm kia của Thịnh Tình cũng bắt đầu truyền lưu, bởi vậy Phàm Minh Vũ liền nghĩ không ra, Linh Tê là người tốt như vậy, xinh đẹp như vậy, đáng yêu như vậy, làm thế nào mà Đường Cẩn Niên không tiếc buông tay, lại thế nào mà cam lòng tính toán ở bên Thịnh Tình?
Đường Cẩn Niên lấy được tin chính xác từ Phàm Minh Vũ, an vị trên ghế sofa tính toán nên làm thế nào cho đủ một trăm triệu?
Một trăm triệu cho dù là đối với Đường Cẩn Niên trước kia cũng là một không nhỏ con số, huống chi là Đường Cẩn Niên hôm nay, nếu không phải còn có một nhà trọ, chỉ sợ bây giờ anh ta phải lưu lạc đầu đường.
"Thịnh Tình, em có tiền không?"
Đường Cẩn Niên suy nghĩ, bản thân nhà trọ này có vị trí khu vực cũng không tệ, đến ngân hàng cầm cố hẳn là có thể cầm cố được xấp xỉ tám đến mười triệu.
Thịnh Tình đang chăm sóc da mặt, sau khi tỉ mỉ cẩn thận bôi sữa dưỡng thể, cô ta mới đắp mặt nạ, giọng nói có hơi mơ hồ không rõ hỏi, "Anh cần tiền sao? Muốn bao nhiêu?"
Đường Cẩn Niên thấy thế kéo Thịnh Tình qua, lại bắt đầu giảng giải về công việc của Phàm Minh Vũ, "Anh có một bạn học tiểu học họ Phàm, đã di dân ra nước ngoài từ rất sớm, hôm nay cậu ta nói có một hạng mục, chỉ cần anh góp đủ một một trăm triệu là có thể gia nhập..."
Thịnh Tình nhíu mày, dưới tình hình như vậy, tất cả mọi người đều tránh còn không kịp, thế nào mà Đường Cẩn Niên còn có bạn bè bằng lòng giúp anh ta?
Không phải Thịnh Tình nghĩ nhân tính đen tối như vậy, mà bản thân nhân tính chính là như vậy!
"Hạng mục gì đó, anh nói nghe một chút."
Thịnh Tình bọc chặt túi tiền, số tiền này chính là thứ để cô ta yên thân gửi phận, không phải vạn bất đắc dĩ, cô ta tuyệt đối sẽ không động chạm một phần nào.
Nếu như Đường Cẩn Niên thực sự là bùn nhão không thể trát không kiếm được tiền, cùng lắm thì cô ta một cước đá đi là được rồi!
"Nam cực trồng cây!" Đường Cẩn Niên tự tin tràn đầy.
Thịnh Tình vừa nghe, khiếp sợ không gì so nổi, thoáng cái kéo mặt nạ trên mặt xuống, "Đường Cẩn Niên, đi, dẫn em đi tìm cậu ta..."
"Tìm cậu ta làm cái gì? Minh Vũ nói rồi, có một trăm triệu mới có thể để chúng ta gia nhập vào đấy!" Đường Cẩn Niên lúc này còn chưa biết Phàm Minh Vũ đang đùa anh ta nữa kìa!
Thịnh Tình dở khóc dở cười, "Cẩn Niên, chúng ta nào có một trăm triệu? Ngoại trừ cái căn hộ này ra chính là cái xe thay đi bộ kia, mấy ngày qua cũng sắp tiêu hết tiền trong thẻ ngân hàng của em rồi, em còn chuẩn bị ngày mai đi bán một ít đồ trang sức lấy tiền đây...!Bây giờ chúng ta nghèo túng rồi, người người đều muốn tới giẫm lên một cước kìa, lại nói thêm, đừng nói em góp không đủ một trăm triệu, dù cho có thể góp đủ em cũng không đưa cho anh đâu..."
"Vì sao?" Đường Cẩn Niên nghe Thịnh Tình muốn bán đồ trang sức lấy tiền duy trì kế sinh nhai, trong nháy mắt lập tức không vui, cái này giống như nói anh ta chẳng có tài cán gì!
Thịnh Tình cười nhạt, "Nam cực tất cả đều là băng tuyết, có thể trồng cây sao? Cẩn Niên, người kia là coi anh như kẻ ngu mà chơi đó..."
Nói xong, đôi mắt Thịnh Tình hơi phiếm hồng.
Đường Cẩn Niên ngẩn ngơ nhìn Thịnh Tình, trải qua Thịnh Tình cạy mở một chút anh ta mới tỉnh táo lại, đúng rồi, toàn bộ Nam cực đều là băng tuyết, trồng cây thế nào?
"Cẩn Niên, chúng ta xa nhau đi, anh nhận sai với cha mẹ, nói như vậy, những người đó cũng không dám đùa bỡn anh nữa, cũng không dám lừa anh nữa...".