Đáy mắt Yến Lạc mang theo nghi hoặc cùng khó hiểu nhàn nhạt, tựa hồ đang tự hỏi vì sao tiểu ca ca này không để ý tới mình.
Nhưng sau khi bắt gặp ánh mắt Yến Tề ánh mắt, lập tức lại vui vẻ, nghĩ đến phía trước Yến Tề kể về bất hạnh mà Lục Bất Trì đã trải qua, nụ cười nơi khóe môi Yến Lạc thu lại.
Tay nhỏ ấm áp đáp lên tay hắn, "Tiểu ca ca, anh đừng khổ sở, về sau Lạc Lạc làm người nhà của anh được không?"
Ngay sau đó, tay Yến Lạc đã bị người này đột nhiên chụp bay, thân mình nho nhỏ lảo đảo một chút.
"Đinh -- giá trị hắc hóa của Lục Bất Trì +1 (91/100)"
Lời nói của cô bé lập tức đâm trúng thần kinh mẫn cảm của thiếu niên, Lục Bất Trì ngẩng đầu lên, sợi tóc bên mắt phải có chút dài, đem đôi mắt hắn che khuất.
Trong đôi mắt kia không có nhiều ít ánh sáng, đen kịt một mảnh, giống như một hồ nước lặng cất giấu sự thô bạo khó có thể nhận ra.
Lục Bất Trì gắt gao nhìn chằm chằm cô bé trước mắt này, làn da cô trắng nõn, giống như sữa bò, sợi tóc màu đen mềm mại rũ trên vai, một thân váy công chúa màu hồng, cách biệt một trời với hắn.
A.. Lục Bất Trì lạnh lùng xốc xốc khóe môi, lại lần nữa rũ con ngươi xuống.
Hắn biết bọn họ muốn cái gì, bọn họ muốn bất quá là thiên phú của hắn.
Đế quốc cùng liên minh, kỳ thật đều là một dạng.
Làm người nhà của hắn? Trên thực tế là muốn trói buộc hắn đi?
Nhìn cô bé bị nam nhân cao lớn bên kia đỡ lấy, trên mặt mang theo cảm xúc không biết làm sao, ánh mắt Lục Bất Trì thanh lãnh không có chút dao động nào.
Người như vậy mà muốn trói buộc hắn? A.
Yến Tề hơi hơi đau đầu nhíu mày, tự nhiên là biết vừa mới từ trong loạn đi vào nơi này, tâm tư của đứa nhỏ này sẽ có bao nhiêu mẫn cảm.
Tiểu công chúa nhà bọn họ đơn thuần đã quen, trực tiếp an ủi như vậy, chỉ sợ là phản tác dụng.
"Ba ba.." Yến Lạc nháy đôi mắt, mím môi, muốn nói lại thôi lại nhìn thoáng qua Lục Bất Trì, tựa hồ đối với chuyện vừa rồi còn có chút mờ mịt.
Xoa xoa tóc Yến Lạc, ánh mắt Yến Tề dừng ở trên người Lục Bất Trì, thanh âm nhàn nhạt, làm Lục Bất Trì hơi hơi ghé mắt, "Tự giới thiệu một chút, tôi là cố vấn của quân đội liên minh, Yến Tề, đây là con gái của tôi, Yến Lạc, về sau cậu có thể kêu tôi là ba, kêu con bé là em gái."
Lục Bất Trì không lên tiếng nghe, một chút phản ứng đều không có, đáy mắt một mảnh lỗ trống đen tối.
Yến Tề cũng không có bao lớn ngoài ý muốn, tiếp tục nói, "Tiềm lực tinh thần của tôi là S+, hiện tại cường độ tinh thần lực là cấp S, tôi còn có một đứa con trai tên là Yến Bách hiện đang ở quân bộ nhậm chức, tiềm lực tinh thần là 2S, tôi nghĩ cậu hẳn là biết mục đích tôi tới nơi này là gì."
Nói đến đây, Lục Bất Trì mới có phản ứng, cái đầu đang rũ xuống nâng lên, đáy mắt lạnh lẽo một mảnh, dây thanh tựa hồ là có chút bị hao tổn, thanh âm có chút khàn khàn.
"Ông có thể giúp tôi mạnh hơn sao?"
Yến Tề cảm thụ được cảm xúc của thiếu niên này, lại lần nữa nhíu nhíu mày, hận ý quá mức với mãnh liệt làm hắn có chút nghi hoặc quyết định này của liên minh có phải thật sự chính xác không.
Đứa bé như vậy, nếu lại nắm giữ lực lượng khổng lồ, rốt cuộc là may mắn hay là bất hạnh?
"Đáp án này, tôi nghĩ trong lòng cậu rất rõ ràng." Tuy rằng nghĩ như vậy, Yến Tề vẫn mở miệng nói.
Lục Bất Trì chậm rãi đứng dậy, nhìn Yến Tề, cuối cùng mở miệng, "Ba."
Yến Lạc ôm cánh tay Yến Tề ở một bên thu hết thảy vào trong mắt, từ từ thở dài một hơi.
"Ký chủ thân ái, giá trị hắc hóa tăng lên, sao không thấy ngài lo lắng chút nào vậy?"
Nghe thấy âm thanh của Tiểu Phấn Hồng, Yến Lạc âm thầm bẹp bẹp cánh môi.