Mau Xuyên Nữ Xứng: Sủng Ngươi, Hắc Hoá Nam Thần

Chương 134

Tiểu Phấn Hồng: "Sao em lại cảm thấy thao tác này có chút quen mắt chứ?"

Này còn không phải là giống bộ dáng giả ngây giả ngốc của ký chủ như đúc sao? Oa, nam thần, anh học hư!

Yến Lạc: "Chị ngoan ngoãn đáng yêu, mỹ lệ động lòng người như vậy, sao có thể là chị? Hư đó là bởi vì hắn vốn dĩ liền hư, đâu có liên quan gì tới chị?"

Tiểu Phấn Hồng: ".."

Giờ phút này, bị Lục Bất Trì đánh gãy như vậy, Đế Thiên tự nhiên cũng không thể lại ở trước mắt bao người có ý tưởng quá mức thân cận gì đối với Yến Lạc.

Đáy mắt hơi hơi trầm xuống, trên mặt lại vẫn mang theo ý cười, giơ tay chỉ đường cho hai người, "Lục thiếu tướng, Yến tiểu thư, mời đi bên này, biết Yến tiểu thư muốn tới, học viện đế quốc phi thường coi trọng, cố ý tỉ mỉ chuẩn bị nơi ở cho Yến tiểu thư từ mấy ngày trước, hy vọng Yến tiểu thư có thể thích."

Yến Lạc giơ tay khoác lấy cánh tay Lục Bất Trì, khóe môi mang theo một tia ý cười, "Phiền toái."

Khách khí mà xa cách, không có nửa điểm bộ dáng bị bề ngoài và khí chất của hắn hấp dẫn như những nữ sinh khác.

Cảm giác như vậy làm Đế Thiên có chút mới lạ, sự nóng lòng muốn thử dưới đáy mắt càng sâu.

Nhưng hiện tại có một tên nhóc rất mạnh canh giữ bên người Yến Lạc, nghe nói là anh em? Một cái là điều tiết giả có độ tinh khiết cao, một cái là năng lực giả có năng lực xuất sắc, Yến gia thật đúng là nhân tài xuất hiện lớp lớp.

Khóe môi hơi hơi khẽ động một chút, Đế Thiên nhưng thật ra không nóng nảy đi bên cạnh Lục Bất Trì, giống như lơ đãng mở miệng, "Lục thiếu tướng tới nơi này còn có chuyện gì khác cần làm sao? Tính toán khi nào rời đi? Nghe nói Lục thiếu tướng năng lực xuất chúng, tuổi còn trẻ đứng hàng thiếu tướng, phụ hoàng còn cố ý dặn dò tôi nhất định phải học tập Lục thiếu tướng nhiều hơn, ngày khác, tôi có thể lãnh giáo không?"

"Lãnh giáo liền không cần, nhưng nếu muốn luận bàn, nhưng thật ra tùy thời có thể." Trên mặt Lục Bất Trì mang theo nụ cười ngoài cười nhưng trong không cười, tựa như có lòng tốt mở miệng.

Đế Thiên hơi hơi khựng lại, "Ý của Lục thiếu tướng là?"

"Nhiệm vụ trong suốt một năm này của tôi chính là phụ trách an toàn của Lạc Lạc, trừ phi là tình huống đặc thù, sẽ không rời khỏi đế quốc." Lần này, đáy mắt Lục Bất Trì mang theo ý cười, nhìn sắc mặt Đế Thiên chậm rãi trở nên khó coi, thanh âm tựa hồ có chút khinh mạn, chậm rãi nói.

"Xin Nhị vương tử yên tâm."

"Liên minh thật đúng là quan tâm tình huống của Yến tiểu thư." Ngữ khí của Đế Thiên hơi hơi mang theo một tia nghiến răng nghiến lợi, như cũ cười.

Lục Bất Trì nhưng thật ra đương nhiên gật gật đầu, "Dù sao cũng là điều tiết giả có huyết mạch thuần tịnh nhất liên minh chúng ta, đây đều là hiển nhiên, liên minh yêu cầu tôi, Lạc Lạc tới như thế nào thì tôi phải đưa về như thế ấy, cho nên phương diện này xin vương tử không cần lo lắng."

Ai mẹ nó lo lắng phương diện này? Chính là sợ anh không đi nên mới hỏi, liên minh các người một đám tự quyết định đánh Thái Cực quyền, đánh đến rất được nha.

Đã sắp tới cửa xe, nghiêng mắt nhìn nhìn sắc mặt Đế Thiên.

Lục Bất Trì khẽ cười một tiếng, giơ tay chống lên khung cửa xe, đỡ Yến Lạc lên xe, ngay sau đó tự mình ngồi xuống, không gian bên trong rất lớn, đại khái có thể ngồi được bảy tám người, cực kỳ xa hoa, nhưng là Lục Bất Trì chính là bảo hộ Yến Lạc trong một góc nhỏ.

Lại còn bày ra một bộ dáng chủ nhân bưng một ly sữa bò ấm áp đưa tới tay Yến Lạc, nhìn cô gái uống từng ngụm nhỏ.

Động tác này cùng lời nói vừa rồi đều để lộ ra một tin tức, tới như thế nào thì về như thế ấy, các người cũng không cần lo lắng nhớ thương làm gì.

Tuy rằng ngữ khí rất là thân thiện, nhưng cách làm lại không thể không nói kiêu ngạo bá đạo.

Càng đừng nói hiện tại là thời kỳ vi diệu của đế quốc cùng liên minh.

Đôi mắt màu vàng nhạt của Đế Thiên hơi híp lại, cũng lên xe.
Bình Luận (0)
Comment