Mau Xuyên Nữ Xứng: Sủng Ngươi, Hắc Hoá Nam Thần

Chương 36

Editor: Kiều Tiếu Nương Tử

Đúng, phải không, Tiểu Phấn Hồng cảm thụ được ý chí chiến đấu của Yến Lạc.

Ừm… Nhưng sao cô cứ có cảm giác không đáng tin nhỉ…

Mà Yến Lạc, nếu cô làm như người khác, và giả dụ đứa nhỏ này thật sự ký thác cảm xúc lên người cô, vậy đến khi cô rời đi, mọi chuyện sẽ kết thúc.

Nhiệm vụ hoàn thành, điểm tích phân đến tay, chỉ là sau khi cô rời khỏi, hắn sẽ thế nào?

Mất đi đồ vật quan trọng nhất, loại cảm giác trời long đất lở ấy, cô hiểu.

Chính vì hiểu, cho nên cô không muốn làm vậy, không muốn bản thân lôi hắn từ địa ngục ra rồi lại ném hắn ngã trở về.

Dù cho nhiệm vụ này thất bại, cũng không muốn làm vậy.

Một nam hài mà tương lai sẽ thành người dương quang soái khí, hơn nữa qua hắn cô có thể hồi tưởng lại thời thơ ấu của mình, cô đối với hắn quả thật có một loại cảm xúc không nói nên lời.

Đáy mắt Yến Lạc khó có lúc mang theo một tia đứng đắn, nỗ lực đứng dậy từ trong lòng Tu Ẩn, “Cậu có thể làm được rất nhiều chuyện khác, đi tìm thứ mà bản thân thích để ký thác đi.” Do thứ hắn để ý hiện tại chỉ có cô, cho nên mới muốn gắt gao chiếm hữu.

Tu Ẩn nắm tay, không nói gì, chỉ bình tĩnh nhìn cô, sau đó đẩy Yến Lạc sang bên cạnh, đứng lên, hình như muốn bình ổn cảm xúc của bản thân.

Hắn hơi rũ con ngươi nhìn Yến Lạc trong chốc lát.

“Đinh -- Giá trị hắc hóa của Ngải Nhĩ Tư Lan Khắc Tu Ẩn +5, 40/100.”

Tiểu Phấn Hồng nghe được âm thanh nhắc nhở, yên lặng lên giao diện tìm nhiệm vụ nào có thể nhận tiếp theo.

Mẹ nó, nhiệm vụ này hỏng bét rồi nha QAQ Một sự chán nản tột cùng dành tặng cho ký chủ đại nhân thân ái của cô.

Quả nhiên ngay sau đó, Tu Ẩn trực tiếp rời đi cung điện mà Yến Lạc ở, một thời gian dài sau cũng không đến nữa.

Lần này là bị giam lỏng triệt để, trừ bỏ bên ngoài cung điện, Yến Lạc căn bản không được đến bất kì chỗ nào khác, ngoài cửa có một đội vệ binh canh giữ, cung điện to như vậy chỉ có duy nhất thị nữ đưa cơm nước mới có thể ra vào trong thời gian quy định.

Còn có một người tương đối thường xuyên tới gõ cửa là y sư (*thầy thuốc/bác sĩ), bắt đầu kiểm tra tỉ mỉ thân thể cô.

Yến Lạc có chút bất đắc dĩ, lại nhìn giá trị hắc hóa chậm rãi tăng trở lại mà run bần bật.

Tốt thôi, mấy cái này không cần Tiểu Phấn Hồng nói, sự thật là hoàn toàn hỏng bét rồi.

Thẳng đến khi nghe những lời dặn dò ngày càng nhiều trước khi đi của y sư, sắc mặt cũng càng ngày càng khó coi, rốt cuộc Yến Lạc ý thức được điều không thích hợp.

Nhìn giá trị hắc hóa ngừng ở số 67, Yến Lạc mới nhịn không được hỏi Tiểu Phấn Hồng.

“Chuyện này là sao vậy? Biểu tình của lão y sư này lúc nhìn tôi càng ngày càng kỳ quái, như kiểu tôi đang bị bệnh nguy kịch ấy.”

Trên thực tế cô chỉ có ăn ăn ngủ ngủ, chỉ là không được ra ngoài thôi mà, còn lại vẫn như người bình thường… Ách, nếu như xem nhẹ đám sương mù đen gần đây luôn chợt lóe trước mắt cô.

“Ký chủ cô đã ý thức được rồi à, đúng, không sai, thời gian ký chủ cô ở vị diện này đã không còn nhiều, vốn dĩ thọ mệnh của nguyên chủ trùng với thời điểm quốc khánh của quốc gia này, bây giờ dù cho giá trị hắc hóa chưa được thanh tẩy xong, nhưng thời gian ký chủ ở lại sẽ không quá dài.”

Bởi vì quốc hiệu thay đổi, cho nên yến hội quốc khánh trước kia đã bị hủy bỏ, bất tri bất giác cô đã ở vị diện này được mấy tháng.

Cho nên đám sương mù đen ẩn ẩn hiện hiện đó, chính là vận rủi của bản thân cô? 
Bình Luận (0)
Comment