Editor: Honey"Ừm?"
Yến Lạc hừ nhẹ một tiếng," Tôi sẽ cho cậu biết thế nào là thao tác sinh tồn cao cấp."
"……" Tiểu Phấn Hồng nhìn biểu tình của Yến Lạc, nghĩ đến thao tác lúc trước của ký chủ nhà mình làm người khác ấn tượng quá sâu, Tiểu Phấn Hồng ha hả cười, tỏ thái độ đang cố kiềm chế.
"Cậu cười cái gì? " Yến Lạc híp híp mắt.
"Không có gì ~(*^▽^*) Ký chủ cô thật lợi hại!"
Yến Lạc:…… Quả nhiên, cậu không thể nói lời thật lòng một chút được à?
Cảnh tượng trước mắt lại một lần nữa thay đổi, nhìn thấy một màn này, hai mắt Yến Lạc mở to, cô nhịn không được cảm thán một tiếng.
Tiểu Phấn Hồng nhìn một màn trước mắt này cũng đồng dạng không còn lời nào để nói, tỏ vẻ đối với ký chủ nhà mình đã không có chút mặt mũi nào có thể nhìn được.
Hiện tại họ đang ở trong vương cung của quốc gia Yến Lạc, đứng ngốc ở ngoài cửa nhìn tình cảnh Tiểu Yến Lạc còn không quá mười sáu mười bảy tuổi.
Anh trai của cô lúc này đang ôm một thiếu nữ vào trong ngực, đáy mắt lộ rõ thần sắc si mê, ngón tay không ngừng dao động trên người thiếu nữ, tuy rằng không làm đến bước cuối cùng nhưng cái loại trình độ hương diễm này không phải thứ mà một thiếu nữ mới lớn như nguyên chủ có thể tiếp nhận.
Đặc biệt động tác của Yến Giang làm nữ hài chưa lớn kia khẽ run run, thanh âm ngọt nị, trong miệng phát ra tiếng.
Đây là lần đầu tiên Yến Lạc có khái niệm với chuyện này.
Chẳng qua ở thời điểm thiếu nữ tóc đen kia run run rẩy rẩy muốn đáp lại thì bị Yến Giang một phen đẩy ra.
Tiểu Yến Lạc hoảng sợ, theo bản năng lui về phía sau một bước, lại không cẩn thận té ngã, một tiếng vang nhỏ cộng thêm thanh âm cố tình đè thấp khiến Yến Giang lập tức phục hồi tinh thần.
Tiểu Yến Lạc còn chưa kịp đứng dậy thì cửa đã bị đẩy ra tạo thành một vệt sáng chiếu xuống đất.
Hai đôi mắt đen nhìn thẳng nhau, chẳng qua một đôi bên trong chứa đầy hoảng sợ, một đôi mang theo vững vàng cùng một chút ngạc nhiên.
"Lạc Lạc?"
Giọng nói của thiếu niên có chút ám ách, trải qua sự tình như vậy mà quần áo của hắn vẫn gọn gàng sạch sẽ như từng có chuyện gì xảy ra.
Yến Lạc ở bên trong thân thể của Tiểu Yến Lạc chứng kiến tất cả chỉ biết chép chép miệng, nhìn thiếu nữ tóc đen bị đẩy ngã chậm rãi ngồi dậy, hơi hơi thở dốc.
Vai ngọc loã lồ, xương quai xanh tinh xảo, nửa phần tròn trịa cũng lộ ra bên ngoài, vạn phần kiều suyễn.
"Kích thích a, Tiểu Phấn Hồng, thì ra cái vị diện này của các cậu không chỉ có nhiều kẻ bị tâm thần, mà còn có nhiều thứ kích thích như vậy à? "
Tiểu Phấn Hồng:...... Ha hả, cô thích là tốt rồi.
"Anh, anh trai, em....." Yến Lạc hoảng loạn bò dậy, xoay người tính toán chuồn đi, đáy mắt Yến Giang trầm xuống, tiến đến tóm lấy tiểu cô nương, lạnh giọng mở miệng nói với thiếu nữ ở phía sau, "Lui xuống đi. "
Thiếu nữ phía sau cũng không dám cãi lời, vội vàng khép lại vạt áo hành lễ rồi lui xuống.
Mà Tiểu Yến Lạc rõ ràng thấy được ngũ quan của thiếu nữ kia có chút giống cô, trong lòng mang theo hoảng sợ bị Yến Giang ôm vào trong phòng.
Tiểu Yến Lạc bị đặt lên một cái ghế mềm mại, còn Yến Giang nửa ngồi ở trước mặt cô.
Ngày thường làm động tác này đều không cảm giác được có điều gì không thích hợp, nhưng giờ phút này Tiểu Yến Lạc lại cảm thấy ngồi có chút không thoải mái.
"Anh, anh trai...... " Cặp mắt Tiểu Yến Lạc hơi né tránh, kiều kiều nhu nhược mở miệng, trong lòng loạn thành một đoàn.
Tiểu Yến Lạc tuy được bảo hộ chặt chẽ, nhưng tầm tuổi này đều đã được những lão cung nữ có chuyên môn dạy dỗ những chuyện như thế.
Nhưng mà...... Loại chuyện này không phải sau đại hôn mới có thể làm sao....