Yến Lạc chậm rãi hoạt động, nhảy đến trên ngọn cây, có chút run rẩy, đôi mắt dị sắc lại gắt gao nhìn chằm chằm động tác của mấy người kia.
Phía sau bọn họ có hơi thở màu đen quấn quanh, như là vận rủi, lại như là hung khí, nhưng bất cứ là loại nào, dính dáng đến những người này, tuyệt đối không phải là chuyện gì tốt.
Quân Sâm đi có chút vội vàng, bước nhanh về phía xe, vừa lúc đi ngang qua những người đó.
Hơi thở nguy hiểm truyền đến, Quân Sâm theo bản năng ngả về phía sau, ánh sáng sắc bén lóe lên, ánh mắt Quân Sâm trầm xuống, đang muốn động thủ, bên tai lại nghe thấy một tiếng kêu non nớt quen thuộc.
"Meo!"
Quân Sâm vừa ngẩng đầu lên đã thấy một quả cầu lông trắng nhảy xuống từ trên ngọn cây bên cạnh, lập tức nhào về phía mấy người kia.
Còn không kịp ngăn cản, cầu lông trắng mọc răng không đến mấy ngày đã hung hăng cắn lấy cổ tay của người đang chuẩn bị tiếp tục hành hung.
Đau đớn làm người nọ lập tức quăng dao trong tay ra ngoài, đồng thời còn vứt Yến Lạc đi.
Đồng tử Quân Sâm co lại, thấy quả cầu trắng kia đột nhiên bị ném văng ra, còn lăn hai vòng trên mặt đất, một thân lông tơ tuyết trắng dính đầy tro bụi mà trở nên có chút xám xịt.
Nho nhỏ run rẩy, meo ô hai tiếng xong liền cuộn thành một cục trên mặt đất phát run.
Trong đầu không kịp nghĩ cái gì, người nọ nhìn thấy bảo vệ đang chạy lại đây, nóng vội muốn động thủ lần nữa thì bị Quân Sâm trực tiếp một chân đá văng.
Quân Sâm vội vàng đi tới bên người Yến Lạc.
Tuy nói là đi, tuy nói muốn tận lực duy trì bình tĩnh, nhưng bước chân có chút lảo đảo vẫn bán đứng cảm xúc của hắn hiện giờ.
Mấy người kia đã bị bảo vệ khống chế, Quân Sâm ngồi xổm xuống, giơ tay đụng vào cục lông nhỏ có chút xám xịt.
"Meo.. meo ô.." Âm thanh yếu ớt run rẩy lập tức châm ngòi lửa giận trong lòng Quân Sâm.
Duỗi tay thật cẩn thận bế Yến Lạc lên, trên mặt Quân Sâm nhìn không ra cảm xúc gì, bảo vệ đã báo cảnh sát, nhìn Quân Sâm rõ ràng không có cảm xúc đặc biệt gì, lại khiến người khác cảm thấy có chút sợ hãi, bảo vệ đang đi tới lộ ra vẻ mặt chần chờ.
"Sau khi đưa đến đồn công an thì bảo cảnh sát gọi cho tôi." Âm thanh Quân Sâm bình tĩnh, sắc mặt bình tĩnh, nửa điểm cũng không giống người vừa mới trải qua loại chuyện này.
Chỉ có trong lòng hắn mới biết, hiện tại cảm xúc của hắn đã kề bên bùng nổ.
Mấy bảo vệ kia liên tục gật đầu, tò mò nhìn thoáng qua cục bông nhỏ run run rẩy rẩy trong lòng ngực Quân Sâm, còn không kịp xem cái thứ hai, Quân Sâm đã xoay người lên xe, nhanh chóng rời đi.
Quân Sâm không có đặt Yến Lạc trên ghế phụ, mà thật cẩn thận để lên đùi mình, xe vững vàng chạy ra ngoài, sắc mặt Quân Sâm lúc này mới hoàn toàn trầm xuống.
"Meo ô.. meo ô.." Yến Lạc run nhè nhẹ.
Đau, thật sự là quá đau, phỏng chừng là bị ngã gãy xương.
Ôm chân trước của mình, Yến Lạc cuộn thành một cục.
Tin tức phấn chấn báo giá trị hắc hóa của Quân Sâm giảm bớt 15 điểm bên tai cũng không thể làm cô phục hồi tinh thần lại.
Cô thật đúng là dùng cả sinh mệnh đi yêu quý những đại lão hắc hóa a QAQ, cô chỉ có một yêu cầu, chúng ta ngoan ngoãn tắm rửa sạch sẽ sau đó vui sướng nói tái kiến được không?
Quân Sâm tự nhiên là cảm nhận được Yến Lạc đau đến co rúm lại, nghĩ đến lúc trước Phương Nguyên lải nhải bên tai mình mèo con là yếu ớt như thế nào, vốn dĩ tiểu Tuyết Cầu vì không có sữa mẹ nên yếu hơn những con mèo nhỏ khác, cho nên phải cẩn thận yêu quý nó, hơi thở quanh thân không khỏi càng thêm nguy hiểm.