Đúng vậy, hắn không thể hoảng, chẳng qua là bại tướng dưới tay hắn lúc trước mà thôi, trước kia không làm gì được hắn, hiện tại đồng dạng cũng không làm gì được hắn.
Thái độ của những người đó đối với Quân Sâm bất quá là bởi vì bọn họ không biết năng lực của Quân Sâm mà thôi, hắn hiện tại còn không phải là dựa vào lực lượng của nhà mẹ hắn làm một chút sự tình sao?
Hiện tại quyền lợi của Quân thị thay đổi khiến rung chuyển tự nhiên xảy ra mà thôi, không có gì phải lo lắng.
Tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng trong lòng lại vẫn cảm thấy mãnh liệt không cam lòng, dựa vào cái gì rõ ràng hắn đã bại lui đến loại tình trạng này, lại vẫn là một bộ dáng cao cao tại thượng coi rẻ người khác?
Hắn, có tư cách gì?
* * *
Đường phố phồn hoa nhất trung tâm thành phố, hôm nay Quân Sâm hẹn đối tác đến đàm phán ở gần đây.
Thời tiết khô nóng, ánh mặt trời màu vàng rực rỡ chiếu xuống, mang theo nhiệt độ làm người bực bội khó chịu.
Yến Lạc khó có khi được thả tự do ngồi trong quán cà phê cách chỗ Quân Sâm đàm phán không xa, nơi này độ ấm vừa vặn tốt, trước mặt cô đặt một ly kem thật lớn, hương vị thơm ngọt mang theo một chút hơi lạnh mờ mịt chung quanh.
Tiểu cô nương một thân váy liền áo màu vàng nhạt, bên ngoài bao trùm một tầng sa mỏng màu trắng, sợi tóc màu đen bị cột lên, có thể nhìn ra được cách buột tóc của người nào đó còn không tính thuần thục, vài sợi tóc đen nghịch ngợm tuột ra khỏi dây cột tóc đáng yêu, nhưng không hỗn độn, ngược lại tăng thêm vài phần nghịch ngợm cho cô.
Ngồi bên cửa sổ trong suốt thật lớn, ánh mặt trời nửa rải đến mặt bàn, cẩn thận xem có thể nhìn ra đáy mắt Yến Lạc lập loè ánh sáng kỳ lạ.
Tiểu cô nương cực kỳ đáng yêu hơn nữa thu hút ánh mắt người khác.
Yến Lạc nửa híp mắt, tâm tình tốt múc một ngụm kem nhét vào trong miệng, hương vị ngọt ngào mát lạnh ở trong miệng lan tràn.
Thỏa mãn cong cong môi, ngậm cái muỗng nhìn người đến người đi trên đường.
" "A, hơi thở hủ bại của nhà tư bản này, thoải mái!"
Tiểu Phấn Hồng: "..."
"Em không nói lời nào chứng tỏ là ghen ghét, trời nóng như vậy, ngồi trong tiệm cà phê ăn kem ly, nhìn người khác nóng nực, thật là một hưởng thụ a!"
"Ký chủ thân ái, nếu ngài muốn mát mẻ còn có phương pháp khác, bảo đảm ngài lạnh thấu tim, còn trợ giúp kích thích tố trên tuyến thận của ngài phân bố, tuy rằng trong vị diện này lực lượng tự mình có ý thức không nhiều lắm, nhưng là.."
"Được rồi, em câm miệng, không cần nói nữa." Cô đã đoán được tên nhóc này muốn nói cái gì.
Còn không phải là sợ quỷ sao? Ăn gạo nhà các người sao? ヽ (`Д′)? ︵┻━┻┻━┻
Hừ!
Liền ở ngay lúc này, chung quanh bỗng nhiên một trận ồn ào, Yến Lạc theo bản năng cầm lấy cái muỗng đang ngậm trong miệng, quay đầu lại xem.
Một nam nhân đang đi về phía cô, nhưng lại bị trợ lý được Quân Sâm phái lại đây trông coi cô cản lại.
"Ngượng ngùng, Quân thiếu, Quân tổng của chúng tôi hiện tại đang bàn chuyện làm ăn, không ở nơi này, nếu ngài có chuyện thỉnh lần sau hẹn trước."
Sắc mặt Quân Mạc hơi hơi biến thành màu đen, hắn lại không phải mù, tự nhiên là thấy được Quân Sâm không ở nơi này.
Bất quá thiếu nữ kia hắn lại biết, thiếu nữ mà gần đây Quân Sâm coi như bảo bối hộ tại bên người, bất quá lại không nghĩ tới sự thật đúng như trong lời đồn, Quân Sâm luôn là một bộ dáng cao cao tại thượng kia cư nhiên thật sự khẩn trương thiếu nữ này như vậy.
"Tôi không tìm hắn."
Sắc mặt trợ lý trầm xuống, lại vẫn mang theo ý cười, "Tiểu thư nhà chúng tôi liền càng không có chuyện gì để nói với Quân thiếu."
Chê cười, đương nhiên không thể làm người này cùng Yến Lạc đáp lời, nếu không ngăn lại làm người này đi qua, hắn cơ hồ có thể tưởng tượng đến cảnh tượng Boss nhà mình phát hỏa.