[Mau Xuyên] Sổ Tay Ngược Cặn Bã Của Chuyên Gia Trà Xanh (Dịch)

Chương 3 - Quý Phi Nương Nương Người Đẹp, Chiêu Trò Xấu 3

Nhiệm vụ của nàng rất đơn giản, chính là làm Lãnh Nhược Huyên sụp đổ.

Ngu Đại biết nguyên chủ tạo phản là không đúng, nguyên chủ chết cũng không đáng tiếc.

Nhưng nữ chính Lãnh Nhược Huyên phản quốc là được sao?

Tại sao Chiêu Thánh Đế thích giết người? Cũng là do trải qua vài việc lớn có công tích vĩ đại, hoàn toàn không thể xưng là hôn quân, thậm chí có thể xưng là minh quân.

Công lao của hắn đủ để loại bỏ hết những loại máu đó trên tay của mình.

Thân là người trong nước Đại Vạn, hô hấp không khí nước Đại Vạn, dẫm lên đất của nước Đại Vạn.

Mưa móc sấm rền đều là ơn của quân vương.

Vào cung là ngươi muốn vào, làm phi tử là việc ngươi phải làm. Ngươi đã từng đạt được vinh sủng, đạt được sự ưu ái của hoàng đế, quay đầu đã bán hoàn toàn những thứ này. Khi vạch trần nguyên chủ còn nói đúng lý hợp tình, thề với trời tuyệt đối sẽ không phản bội Chiêu Thánh Đế. Lúc đó mới khiến Chiêu Thánh Đế có phần thiện cảm sâu hơn với nàng ta.

Mặc kệ ngươi có phải người trọng sinh hay không, có phải thuộc về triều đại này hay không nhưng phản quốc là không thể xóa được.

Dù là vào địa ngục, cũng là người bị ác quỷ khác phỉ nhổ.

Có ngàn vạn cách trả thù kẻ địch, cố ý muốn chọn cái cực đoan nhất.

Không đánh mặt ngươi thì đánh mặt ai chứ?

Ngu Đại cũng không cảm thấy có cái gì không đúng. Lãnh Nhược Huyên bị xuyên qua, bị trọng sinh, có cuộc sống gian lận, nên cũng khiến nàng Ngu Đại xuyên qua, gian lận cho nguyên chủ.

“Vâng, nương nương.”

Tay nghề tiểu muội rất tốt, búi tóc hoa hòe lòe loẹt phức tạp gì cũng biết búi.

Ngu Đại thích đơn giản, nàng thường búi tóc một nửa ở trên đầu, dùng trâm cài cố định. Một nửa còn lại dứt khoát để xuống dưới giống như thác nước chảy là ổn rồi.

Dù tiểu muội muốn búi càng nhiều kiểu búi tóc đẹp cho nương nương, khiến nương nương càng trở nên đẹp đến lay động lòng người… Nhưng mà nương nương như vậy cũng rất đẹp.

Tiểu muội nhìn trái nhìn phải, vừa lòng gật đầu một cái.

“Nương nương, buổi sáng hôm nay bệ hạ còn nói Ngự Thiện Phòng làm rất nhiều đồ ăn người thích. Khi nô tỳ rửa mặt cho người thì nói người ta đem đến. Vẫn còn nóng đó, nương nương có muốn dùng bây giờ luôn không?”

“Được.”

Ngu Đại cười một cái với tiểu muội đang nhìn mình trong gương. Quả thật là phong hoa tuyệt đại.

Khi Chiêu Thánh Đế đi vào cung Lạc Hoàng, từ trong miệng thủ vệ và tiểu nha hoàn biết được Quý Phi đang dùng bữa ở bên trong.

“Ha ha.”

Nam nhân nghĩ đến cảnh tượng thú vị gì đó, khẽ cười, trên mặt không hề có chút ý trách tội nào.

Tiểu thái giám bên cạnh lập tức quỳ nửa người, hơi căm giận nói: “Quý Phi nương nương đúng là quý giá hơn so với các nương nương trong cung khác. Bệ hạ đã hạ triều, mới thức dậy. Nếu là đặt ở trong cung các vị nương nương khác, đừng nói là hầu hạ bệ hạ rời giường, rửa mặt chải đầu, vì người chuẩn bị đồ ăn sáng tốt nhất cũng không phải chuyện gì hiếm lạ.”

“...”

Hai tiểu nha hoàn ở cửa vốn dĩ được Chiêu Thánh Đế hỏi chuyện còn rất vui vẻ, vừa nghe tiểu thái giám nói vậy, vội vàng sợ hãi quỳ xuống. Hai người xin tha cũng không dám nói ra.

Chiêu Thánh Đế quyết tâm xử quyết người nào đó, ai cầu tình, ai nói chuyện cũng không có tác dụng. Ngược lại sẽ càng khiến người đó chịu phạt nặng nề hơn.

Tiểu thái giám thấy hai tiểu nha hoàn quỳ xuống, trong lòng càng đắc ý. Hắn ta cảm thấy mình nói đúng, khẳng định có thể làm vừa lòng bệ hạ...

Nhưng Chiêu Thánh Đế không nói một lời, chỉ là ý vị không rõ liếc mắt nhìn tiểu thái giám một cái.

Rồi hắn trực tiếp nâng chân tiến vào.

“…”

Tiểu thái giám bị cái liếc mắt kia làm cho cả người cứng đờ. Hắn ta không rõ lắm ý của Chiêu Thánh Đế là gì… Nhưng bóng dáng kia đã nhanh đi xa, hắn ta chỉ phải căng da đầu đi vào theo.

Bình Luận (0)
Comment