Thời tiết trong tiệc mừng thọ hôm nay của Thái Hậu cực kỳ tốt, trùng hợp ngày hoàng đế và các đại thần nghỉ ngơi.
Trời mới vừa tờ mờ sáng, bên trong hoàng cung đã bắt đầu bận rộn.
Bọn nha hoàn của các cung ra ra vào vào, trong tay bưng đồ vật hoặc là cầm theo thùng nước, chà lau đồ vật tặng cho cung khác.
Cung nhân quen biết với nhau, đụng phải còn có thể dừng lại trò chuyện một hai câu, lúc này thì hoàn toàn không thời gian, sợ chậm một giây của chủ tử… Sẽ là chuyện lớn. Trách xuống dưới kiểu gì cũng có người bị phạt.
Nhà họ Ngu từ sáng sớm đã phái người vào cung chúc thọ cho Thái Hậu.
Khi bà Ngu và con dâu bái kiến, mỗi người tặng một ít quà, cụ thể thứ gì không rõ ràng lắm. Ngược lại khiến Thái Hậu vui vẻ mà không khép miệng được, giữ bọn họ ở lại ăn cơm.
Không khéo, hôm qua Chiêu Thánh Đế nghỉ ngơi ở chỗ Ngu Đại.
Lần này hắn không cho Quý Phi ngủ nướng, làm tiểu muội muốn tiến lên dịu dàng đánh thức Ngu Đại lùi ra. Sau đó bản thân trực tiếp kéo nàng ra khỏi chăn.
“…!!!”
Ngu Đại đang có giấc mơ đẹp là bản thân mọc ra hai cái cánh nhỏ bay lên trời. Bất thình lình cảm thấy mình chơi vơi, khiến nàng vô thức đạp chân rồi tỉnh.
“… Bệ hạ?”
Ngu Đại vội vàng vòng tay ôm lấy cổ Chiêu Thánh Đế, gác cằm trên vai Chiêu Thánh Đế, sợ mình ngã xuống.
Bị dọa như vậy, nàng đang buồn ngủ cũng tỉnh một nửa. Thật sự, đặt đồng hồ báo thức cũng chưa hiệu quả như vậy.
Tuy nói hôm nay không cần lên triều, nhưng Chiêu Thánh Đế vẫn nuôi thành thói quen. Đến giờ đó là hắn tự mở mắt, rời giường, rửa mặt chải đầu rồi mặc quần áo.
Áo ngủ của Ngu Đại là do có người thiết kế riêng, dùng nguyên liệu mượt mà nhất, quý báu nhất. Bởi vì Chiêu Thánh Đế sợ vải dệt hơi thô ráp chút sẽ làm trầy làn da của Quý Phi.
Dường như áo ngủ của nàng đều thắt eo, tạo hình tay áo rộng, có thể phác họa ra dáng người cực tốt đồng thời còn có thể mang ít khí chất phiêu phiêu dục tiên.
Cổ áo đối với một người sống nhiều năm ở vị diện hiện đại như Ngu Đại mà nói thì không tính thấp. Nhưng so với đồ bình thường của nàng ở nước Đại Vạn thì hơi thấp. Có đôi khi đàn ông không phải không cho bạn mặc quần áo quá hở hang, là chỉ muốn để bạn mặc cho hắn xem.
Chiêu Thánh Đế là đại biểu của kiểu người đó.
Kiểu dáng áo ngủ của Ngu Đại có thể nóng bỏng hơn nhiều so với đồ thường ngày. Tùy tiện lấy ra một bộ đều có thể khiến tiểu cô nương bên ngoài đỏ bừng mặt.
Có thể cái này chính là tình thú đi… Dù sao Ngu Đại không có ý kiến gì. Dẫu sao quần áo nàng đều đẹp, mặc ở trên người nàng càng đẹp mắt, hì hì.
“Quả nhân ôm nàng nhiều như vậy, làm sao để nàng ngã nàng được.”
Chiêu Thánh Đế khẽ cười hai tiếng, tay hắn nhéo nhéo eo nàng.
Hôm nay Chiêu Thánh Đế mặc một bộ trường bào màu đen, mặt trên dùng chỉ vàng phác họa mấy tiên hạc bay trên trời, chân dẫm tường vân, đỉnh đầu là ánh sáng mặt trời. Mây và sương mù phủ khắp người, không khí hùng, trông khiêm tốn mà xa hoa.
Tường vân: Hình ảnh đám mây màu vàng sang quý hình lượn sóng. Hình ảnh này thường được thêu trên gấu áo hoặc tay áo của vua và hoàng hậu.
Khi sờ lên là có thể cảm nhận được sự khác biệt hoàn toàn so quần áo của người thường.
Tú nương trong hoàng cung, đặc biệt tú nương chế tạo trang phục cho hoàng đế, dù ít cũng có tay nghề vài thập niên. Các đồ thêu ra không chỉ phải đa dạng, sinh động như thật, mà còn phải có khí chất cao quý.
Đó là một loại cảm giác không thể nào hình dung, cũng không phải một sớm một chiều có thể luyện ra.
Chiêu Thánh Đế đăng cơ nhiều năm, thủ đoạn tàn nhẫn tuyệt đối không do dự, quyết đoán.
Khi quan hệ ngoại giao của Đại Vạn đến trên tay hắn thì quốc lực cũng chưa tính cường thịnh. Nếu không các quốc xung quanh cũng sẽ không như hổ rình mồi.
Là trải qua vài lần cải cách đao to búa lớn của hắn, mới làm nước Đại Vạn nghênh đón lần thịnh thế thứ hai.