Editor: Miêu Bàn Tử Không người nào dám ồn ào khi Thì Đình hắn ngủ, bởi vì việc đó tương đương với đi tìm chết. Cho nên tiếng chuông cửa đột ngột vang lên, đánh thức hắn.
Giường đầy bừa bộn, quần áo rơi lả tả trên đất, trong nháy mắt khiến hắn nhớ lại sự việc trước đó.
"Ninh Quân Tuyền!"
Nhìn gian phòng trống rỗng, hắn muốn rách cả mí mắt, siết chặt nắm đấm, hung hăng đánh vào giường,
"Cô thật đúng là khá lắm!"
Chơi xong liền chạy?
Cô ta chạy được sao?
Cho dù có ở chân trời góc biển, tôi sẽ đem cô bắt trở lại!
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Thì Đình bị tiếng chuông liên tục làm cho đau đầu, nổi giận đùng đùng đi về phía cửa, một tay kéo cửa ra muốn nhìn một chút là cái tên nào không có mắt đến tìm chết.
Không nghĩ tới liếc mắt đã thấy được cái gương mặt khuynh thành tuyệt sắc lại ghê tởm đến cực điểm kia.
Không cần đi bắt làm chi, kẻ cầm đầu tự mình trở về.
"Hey, tiểu chó săn ~ "
Tô Đát Kỷ đưa tay nâng ở bên tai, vẫy vẫy, cười quyến rũ đến tận xương.
Không chỉ không chạy đi, còn dám trở về khiêu khích mình?
Gan thật to!
Lửa giận của Thì Đình trong nháy mắt từ lòng bàn chân chui lên đỉnh đầu, không nói lời nào, trực tiếp đưa tay túm nàng vào trong.
Động tác mười phần thô bạo.
Tô Đát Kỷ bị hắn kéo, chân lảo đảo một cái, kém chút nữa ngã sấp mặt.
"Ầm!"
Cửa gỗ đặc chế hung hăng đóng lại, công khai biểu thị cơn giận của hắn.
Nhưng một màn này ở trong mắt Đào Vãn Tâm, hoàn toàn không phải chuyện như thế.
Nam nhân động tác thô bạo đem Tô Đát Kỷ kéo vào cửa, một mặt bởi vì sợ bị người khác phát hiện, mặt khác là bọn họ không kịp chờ đợi mà muốn lăn giường. Editor: Miêu Bàn Tử
Mặc dù thời gian chỉ trong một cái nháy mắt, nhưng ả nhìn thấy bả vai cùng bắp chân nam nhân lộ ra một đoạn nhỏ, đều là trần trùng trục, có thể thấy được hắn không mặc gì.
Ninh Quân Tuyền thật sự ở đây chơi nam nhân, đội nón xanh cho Thì Đình!
Đào Vãn Tâm thực muốn nổ tung.
Lòng của ả kịch liệt nhảy, không chỉ là khi nãy vận động quá mức, mà còn mang theo vài phần hưng phấn bí ẩn.
Chỉ cần mình đem cái video này cho Thì Đình nhìn, hắn liền thấy rõ bộ mặt thật của nữ nhân này, sẽ từ hôn với nàng!
Đến lúc ấy, hắn nhất định sẽ chú ý tới mình.
Đào Vãn Tâm nghĩ như vậy, khóe miệng lộ ra một nụ cười vừa ngọt ngào vừa ngượng ngùng.
Ả kiểm tra video trong điện thoại di động của mình một chút, xác nhận thứ quan trọng đều quay được. Sau đó liền tiếp tục khom lưng xuống trông coi, ả muốn đem khuôn mặt nam nhân kia chụp rõ ràng, để Ninh Quân Tuyền hết đường chối cãi!
Đúng lúc này, bên tai đột nhiên truyền tới một giọng nam,
"Vị nữ sĩ này, xin hỏi ngài ngồi xổm ở đây làm gì?"
Quay đầu nhìn lại là ba nhân viên bảo an cao lớn uy mãnh.
Bị người bắt gọn.
Trong lòng Đào Vãn Tâm hơi hồi hộp một chút, trong lúc bối rối thuận miệng nói dối,
"A, cái kia, vừa nãy tôi đột nhiên bị đau bụng, ngồi nghỉ một chút liền tốt. Không, không có việc gì."
Cái bộ dáng chột dạ này không có trốn qua con mắt của các nhân viên an ninh.
Nhớ tới lời cảnh báo của vị nữ sĩ trong thang máy kia, hắn không dám lười biếng, thái độ khách khí lễ phép tiếp tục hỏi:
"Vậy xin hỏi, ngài là khách nhân phòng số mấy? Ta đưa ngài trở về phòng, khách sạn có bác sĩ chuyên môn, có thể lên phòng phục vụ ngài."
Đào Vãn Tâm ấp úng không trả lời được, lời nói dối trong nháy mắt bị vạch trần, trực tiếp bị mời ra khỏi khách sạn.
Ban đêm đứng giữa trăng thanh gió mát, ả gấp đến độ dậm chân. Rõ ràng chỉ thiếu một chút liền có thể để lộ bộ mặt thật của Ninh Quân Tuyền, làm sao mình lại không trốn tốt một chút?
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Ả không biết, Tô Đát Kỷ vừa gọi điện thoại, khách sạn liền phái ra toàn bộ nhân viên an ninh phong tỏa tầng tám cùng với mấy cái tầng lầu trên dưới. Cho dù ả có chui vào bên trong kẽ đất, cũng sẽ bị bắt ra.
Nhưng Đào Vãn Tâm sẽ không bỏ qua. Vì để Thì Đình không rơi vào tay nữ nhân xấu này, trong đầu ả nhanh chóng chuyển động, có chủ ý, mở ra lối riêng, một đường đi về phía trên núi.
Cái quán rượu này xây ở giữa sườn núi, một mặt phòng khách vừa khéo hướng ra rừng rậm xanh um tươi tốt. Nhớ tới trước đó Ninh Quân Tuyền gọi điện thoại nói sẽ Play ở ban công, ả nghĩ có thể qua bên kia thử một chút xem nhìn được cái gì.
Tô Đát Kỷ từ bên trong rada biết được tình huống này, mắt hồ ly cong cong, lộ ra một tia giảo hoạt.
Từng cái mồi nhử liên hoàn, ngươi đừng hòng chạy khỏi lòng bàn tay của ta!
- -------------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa: - Sắp bị hành lần 2:) Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân áiMeo~