Mê Hoặc Đích Ngưu Lang

Chương 12

CHƯƠNG 06 (PHẦN 2)

 

“Buông......”

 

Ninh Duy Văn bắt đầu giãy dụa, muốn bỏ trốn ra phía sau nam nhân, nhưng không gian nhỏ hẹp đã hạn chế  tự do của y, hơn nữa vừa mới động một chút, nam nhân liền tăng cường lực đạo trên cánh tay, gắt gao cầm lấy tính khí yếu ớt của y, trước sau gia tốc ma sát rồi âu yếm, khoái cảm mãnh liệt đến mức làm cho y căn bản không thể bình tĩnh nổi.

“Buông ra...... Ngươi con mẹ nó......”

 

Ninh Duy Văn thở hổn hển mắng, kiệt lực muốn bảo trì biểu tình lãnh đạm, nhưng khuôn mặt lại càng lúc càng hồng, tim đập càng lúc càng mãnh liệt, tay đang nắm lấy cổ tay đối phương cũng dần dần buông thõng xuống......

 

Dương cụ không ngừng bị nam nhân kích thích, đã muốn bành trướng đến cực hạn, từ trước lỗ nhỏ chảy ra vài giọt chất lỏng, dính trên tay người kia.

 

“A......” Đột nhiên, Ninh Duy Văn cảm thấy chấn động, liền kêu lớn một tiếng.

 

Đầu lưỡi của đối phương bỗng nhiên cắn lên vành tai của y, tinh tế phác họa lên đó vài đường nhợt nhạt, linh hoạt tham nhập vào nhĩ động, Ninh Duy Văn giật mình, thân thể đã xụi lơ hơn một nửa.

 

“Không cần...... Không cần......”

 

Thanh âm run rẩy cầu xin tha thứ tràn ra khỏi yết hầu, Ninh Duy Văn hận không thể bịt hai lỗ tai của mình lại, loại rên rỉ này sao mà giống nữ nhân quá, tuyệt đối không phải là giọng nói của mình.

 

“Sao lại không cần?”

 

Lạc Thần Hi cười cười,đè y lại, dùng cơ ngực kiên cố, gắt gao ngăn chặn từ phía sau lưng, làm y không thể động đậy, đồng thời dùng miệng mút vào vành tai nho nhỏ của nam nhân, mỗi lần duyện một chút, cảm nhận được thân hình kia cũng chấn động theo một chút.

 

“Ngươi thật sự là quá mức mẫn cảm, chính ngươi cũng nhận thấy đúng không? Cổ, bả vai, nhũ tiêm, nhất là lỗ tai, đều là điểm trí mạng của ngươi, chỉ cần chạm một cái, ngươi sẽ run rẩy không ngừng. Thực đáng tiếc, thân thể mẫn cảm như vậy, cư nhiên chưa từng bị người ta khai phá, xem ra ta đã tìm được một khối hi thế trân bảo.”

 

“Đừng dùng loại khẩu khí này để nói chuyện với ta...... Cút ngay...... Buông......”

 

Vốn là lời uy hiếp rất khí thế, nhưng do bị  định lực của *** khống chế mà trở nên khàn đục vô cùng, căn bản không có lực thuyết phục.

 

Nam nhân vẫn liếm lộng bên tai, trên tay cũng không thả lỏng, không những chà xát  lên phân thân của y, còn có ý xấu xoa nắn hai túi cầu ở phần gốc, tạo ra làn khoái cảm vô cùng sâu sắc.

 

Ninh Duy Văn bị hắn đùa đến mức chịu không nổi, thất thố, cuồng loạn vặn vẹo cơ thể, cảm thấy bản thân tựa như đang bị nung nấu trong lò lửa nóng bỏng, sắp bị nổ tung.

 

“Buông ra...... Mau buông ra...... Ta...... Ta phải đi ra......”

 

Y bối rối kêu lên, ngón tay hãm sâu vào lòng bàn tay, sắp tới điểm cực hạn không thể khống chế được cảm xúc, làm cho y sắp ngất đi.

 

Cả thế giới trước mắt đều chấn động, nháy mắt cũng cũng sắp sụp đổ.

 

“Đừng sợ,có ta ngay bên cạnh ngươi, cái gì cũng không hoảng sợ. Tình dục không phải là con mãnh thú và dòng nước lũ, nó sẽ không ăn ngươi đâu, ngược lại sẽ khiến cho ngươi khoái hoạt vô cùng. Nghe ta, nhắm mắt lại, hảo hảo hưởng thụ là được.”

 

Đây là lần đầu tiên trong đời,Lạc Thần Hi thật lòng ôn nhu an ủi người khác, hắn nghiêng mặt sang một bên, khẽ liếm lên khóe môi của y, đồng thời động tác trên tay càng nhanh hơn, chỉ chốc lát sau, người trong ngực hắn bỗng rên rỉ mấy tiếng, vẩy ra một luồng chất lỏng nhũ bạch, vấy bẩn cả  tay hắn.

 

“Ác, nhanh vậy.”

 

Lạc Thần Hi mỉm cười xoay người đối phương lại, chỉ thấy Ninh Duy Văn ánh mắt tan rã, không hề có tiêu cự, hai gò má như ánh nắng bầu trời chiều bị huân nhiễm,trở nên đỏ tươi, đôi môi hơi mỏng nửa khép nửa mở, có lẽ vẫn còn đắm chìm trong dư vị tình cảm mãnh liệt.

 

Vòi hoa sen không biết đã bị tắt từ lúc nào, bọt nước trong suốt lưu lại trên toàn thân của y, mái tóc ẩm ướt, khiến cho các đường cong tuấn mỹ càng thêm yếu ớt.

 

Nhũ tiêm được nước ấm xoa dịu, đỏ sẫm giống như một điểm hồng mai,từ từ nở rộ trên khuôn ngực tuyết trắng của y, hơn nữa ban nãy còn bị ngón tay của nam nhân âu yếm, nên sưng tấy lên, giống như đang cầu xin người khác yêu thương.

 

Cảnh đẹp mê người trước mắt, làm cho đại não Lạc Thần Hi lập tức sôi trào.

 

Rõ ràng là một xử nam kinh nghiệm gì cũng đều không có, hắn nghĩ mình chỉ cần dùng một ngón tay cũng có thể dễ dàng  thu phục y, không ngờ, mới dùng dao gọt đi vẻ ngoài thô lịch của y, bên trong liền chảy ra dòng mị nhân hương đậm đặc, thiếu chút nữa đã khiến hắn bị say.

 

Nếu làm không tốt, cuối cùng kẻ bị dục hỏa đốt người chính là hắn, mà không phải y.

 

Lạc Thần Hi không khỏi cười khổ, vội vàng xả hạ khăn tắm, để hạ thân hai người dính sát vào nhau.

 

Sau khi cao trào qua đi, Ninh Duy Văn toàn thân hư nhuyễn, vì không chịu nổi kích thích quá mức mãnh liệt mà vẻ mặt dại ra, trở nên thập phần mềm mại, tiểu lang hóa thân thành tiểu cừu, ngoan ngoãn dựa vào trong ***g ngực của hắn, Lạc Thần Hi vui sướng lắm, liền ôm lấy y, ẵm ra khỏi phòng tắm, giữa đường đi còn tranh thủ ăn không ít đậu hủ, sau đó mới đặt y lên giường.( Chuẩn bị ăn lẩu đậu hủ)

 

Ra trải giường mềm mại bị trũng thật sâu xuống dưới, Lạc Thần Hi bao trùm trên cơ thể của y, sau lưng mị mị nhếch lên đuôi chó sói, nhìn chằm chằm bữa tiệc lớn đầy mĩ vị trước mắt,đang tính toán xem phải ăn ở chỗ nào trước.

 

Dục hỏa lại bắt đầu sôi trào khắp toàn thân, dục vọng mãnh liệt khiến hắn mê muội không thôi.

 

Hắn rốt cuộc là làm sao vậy? Thân đã kinh qua trăm trận chiến trên tình trường, tung hoành bụi hoa, phiến diệp không dính, nhưng không ngờ cũng có lúc không kiềm chế được giống như hiện tại.

 

“Nhìn rõ đi, ta không phải nữ nhân.”

 

Đang lúc hắn cúi xuống, định hôn đối phương, bỗng dưng miệng bị người nằm bên dưới che lại. Ninh Duy Văn dường như đã dần dần phục hồi tinh thần.

 

Lạc Thần Hi mỉm cười, tay trái trượt xuống khố gian của y, ánh mắt sâu sắc nhìn y: “Ta hiểu rõ hơn ai khác là chúng ta đều có thứ đồ vật này, bất quá hôm nay, ta muốn biến ngươi thành ‘Nữ nhân’ của ta.”

Dứt lời, không đợi y lên tiếng, hắn liền cúi người xuống hôn, nuốt trọn tất cả tiếng gầm gừ phản kháng của đối phương.

 

Cùng với nụ hôn ban nãy hoàn toàn bất đồng, đây là một nụ hôn sâu, giống như muốn hấp thu toàn bộ tâm hồn của y.

 

Đầu lưỡi ấm áp mà kiên cường dẻo dai,không ngừng trở mình quấn lấy y, quét ngang một đường qua những chiếc răng trắng sáng, niêm mạc trong khoang miệng đều được hắn tiến hành tiếp xúc thân thiết, thật sâu quấn quanh  lẫn nhau, phun ra nuốt vào  lẫn nhau.

 

Ninh Duy Văn nâng lên đôi mắt, vì muốn kháng cự mà trợn to hơn bình thường, bên dưới ngọn đèn lập lòe, giống như bầu trời đêm được khảm đầy sao, hào quang lóe ra, đẹp không sao tả xiết, nam nhân vì phẫn nộ mà càng phát ra quang mang thanh duệ, càng thêm kích động  *** của hắn.

 

Lạc Thần Hi biết mình có điểm khá đê tiện, lợi dụng thời điểm y đang yếu ớt mà công kích, nhưng nếu giờ phút này mà không đánh hạ y, nói không chừng lần sau, chỉ cần vừa tiến lại gần, đã bị y dùng tuyệt chiêu dã man mà đá đến hành tinh khác.

 

Vì thế hắn một bên hôn, tận tình hấp thu sự mềm mại trong miệng y, một bên dùng tay cầm lấy bộ phận nam tính ở hai chân đối phương,bát đầu nhàn nhạt xoa nắn......

 

Quả nhiên là thân thể mẫn cảm, không quá vài động tác, sự chống cự của y liền mỏng manh hẳn, ánh mắt chậm rãi nhắm lại, hai má lần thứ hai bị phiếm thượng ửng đỏ, từ mũi cũng phát ra những thanh âm rất nhỏ, nhưng muốn nuốt trở lại vào trong bụng cũng không kịp.

 

“Không cần...... Không cần......”

 

Ánh mắt và cái miệng phản phúc của y, rốt cục cũng toát ra lời cầu xin tha thứ, kích động bản năng dã thú của nam nhân, Lạc Thần Hi không thể nhẫn nại thêm nữa, liền tách hai chân y ra, khảm nhập trong đó, dùng tay tỉ mỉ sáp nhập vào huyệt trung chưa từng bị khai phá của y......

 

“A......”

 

Thân thể của đối phương vốn không hề có kinh nghiệm, nên liền gắt gao kháng cự  ngoại vật.

 

Biết xông vào khẳng định sẽ làm y bị thương, mà trong nhà lại không có chuẩn bị chất bôi trơn, Lạc Thần Hi thấp giọng mắng  một chút, đột nhiên, trong đầu linh quang chợt lóe, bay nhanh đến phòng tắm,cầm lấy chai sữa tắm, bôi trơn lên ngón tay, sau đó một lần nữa lại thâm nhập vào thân thể của y.

 

Tuy rằng vẫn hơi nhanh, nhưng so với vừa rồi thì tốt hơn nhiều.

 

Nhẹ nhàng chuyển động ngón tay của chính mình, nới rộng nội vách của nam nhân, từ đầu ngón tay truyền đến nhiệt độ nóng bỏng cùng cảm giác bị siết chặt, vùng bụng dưới của Lạc Thần Hi cũng cuồn cuộn vài trận nhiệt lưu, mồ hôi từ thái dương từng giọt từng giọt chảy xuống, nếu còn không tiến vào được,chắc hắn đành phải tự làm trước….

Rút ngón tay ra, nâng đùi của nam nhân lên cao,hắn cúi người xuống,ôn nhu hôn môi lên bộ bắp đùi non mềm của y.....

 

Ninh Duy Văn quay đầu, tránh đi tầm mắt truy đuổi của hắn, ngón tay run rẩy nắm chặt vào ra nệm, cả người cứng ngắc nghênh đón sự tiến quân của người kia.

 

Tuy rằng hoàn toàn không có kinh nghiệm, nhưng  không có nghĩa là cái gì y cũng  không hiểu.

 

Đùi bị nâng lên áp tới trước ngực, thân thể bị gấp khúc thành một loại tư thế kì quái đến mức khó có thể tưởng tượng được, toàn bộ cảnh xuân phía sau hậu đình của y đều bại lộ trước mặt hắn.

 

Cảm giác xấu hổ làm cho Ninh Duy Văn bắt đầu giãy dụa,nhưng lại bị Lạc Thần Hi gắt gao đè lại.

 

“Là tự ngươi đã nói, muốn làm cho ta thích mà, hiện tại ta sẽ nói cho ngươi biết, điều gì mới thật sự làm cho một nam nhân thích.”

 

Lạc Thần Hi vừa nói, một tay cầm lấy dục vọng của chính mình, nhắm ngay huyệt động nho nhỏ, nhẹ nhàng, chậm rãi đẩy phần eo, kiên định cắm xuống ….

 

“A......”

 

Hai người cơ hồ đồng thời phát ra tiếng rên rỉ, Lạc Thần Hi bởi vì bị nội vách của y buộc chặt mà thiếu chút nữa đã bắn ra, còn Ninh Duy Văn bởi vì thân thể cơ hồ bị xé rách thành hai nửa nên mới phát ra tiếng hét thảm.

 

Tính khi nóng rực như lửa, thật sâu sáp nhập vào hàng rào mềm mại......

 

Tuy rằng ban nãy có bôi trơn, nhưng tính khí thô to của nam nhân vẫn làm cho y không thể thừa nhận, toàn thân đều có cảm giác bị xỏ xuyên.

 

“Đau quá......”

Ninh Duy Văn phát ra tiếng rên rỉ, trái tim kinh hoàng muốn chui khỏi ***g ngực, sau đình tự động co rút lại, muốn bài xích dị vật  trong cơ thể.

“Nhẫn nại một chút, ngươi cứ ép chặt như vậy, ta cũng rất đau.”

 

Lạc Thần Hi cũng không biết nên chạy đi đâu,vô không được,ra cũng không xong, hắn nhíu mi chịu đựng mật huyệt co rút.Ban đầu, hắn nghĩ như vậy mới tăng thêm sự kích thích,nên cố gắng kìm nén xúc động muốn rong ruổi trong cơ thể y, chờ y thích ứng một chút thì sẽ tiếp tục, nhưng cứ cắn chặt như vậy thật đúng là muốn lấy mạng của hắn!

 

“Nếu đau thì sao lại làm a, hỗn đản.” Ninh Duy Văn rưng rưng mắng.

 

“Nếu không làm thì sao cảm thấy thích được chứ.”

 

Lạc Thần Hi cười nói, điều chỉnh  vị trí một chút, phủ trên thân y, hôn lên đầu nhũ của đối phương, đồng thời dùng tay cầm lấy dục vọng vì đau đớn mà héo rút của y, ôn nhu âu yếm, lần thứ hai kích thích bộ vị mẫn cảm.

 

Cái mông non mềm cảm giác được bộ lộng cứng cứng của đối phương, biết nam nhân đang sùng sức để đi vào, Ninh Duy Văn cả mặt đỏ bừng,liền quay sang chỗ khác không dám xác nhận tất cả những việc này đều là thật sự.

 

Tính khí nóng rực đang chôn trong cơ thể y, giống như một dã thú đang ngủ đông, nhưng mặt trên truyền đến nhịp đập của mạch máu, dần dần đồng bộ với tiếng tim đập của y, mỗi lần nhảy lên một chút, liền cảm thấy thân thể chặt chẽ kết hợp, gây cho Ninh Duy Văn một loại cảm giác giống như bị mê hoặc.

 

Ngực bị nam nhân không ngừng đùa bỡn, đầu lưỡi ẩm ướt, khiêu khích đầu nhũ đỏ sẫm của y, trước tiên là liếm bốn phía chung quanh, sau đó mút vào nhũ tiêm đang dựng thẳng, phát ra tiếng vang tắc tắc *** ô, mà bộ phận nam tính yếu ớt nhất của y, giờ phút này cũng bị nam nhân nắm ở trong tay, lúc nặng lúc nhẹ mà trượt lên xuống......

 

Ngực cùng khố hạ bị người kia song song kích thích, Ninh Duy Văn không thể nhịn được nữa, đành tràn ra tiếng rên rỉ vô phương kiềm nén: “A...... Ân......” (Ô tiếng rên wen thuộc của các em thụ:”>)

 

Toàn thân ẩn ẩn hỏa nhiệt, dục vọng vốn đã muốn hư nhuyễn lần thứ hai lại ngẩng đầu lên,từ đỉnh rỉ ra chất lỏng trong suốt.

 

“Hình như khôi phục tinh thần lại rồi.”

 

Lạc Thần Hi dĩ nhiên không buông tha cho sự biến đổi này,hắn cười khẽ,dùng tay búng vài cái lên khối dục vọng đang run rẩy của Ninh Duy Văn, hại y nhịn không được mà bắt đầu run sợ…..
Bình Luận (0)
Comment