Mê Thất

Chương 127

Lâm Nam nói xong, không định tiếp tục dây dưa với Lâm Hạo nữa……

Quay đầu lại, Lâm Nam chú ý tới vật trong tay ta: “A Hòa, đưa nó cho ta!”

“Không!” Tay ta run rẩy nhưng không chịu buông nó xuống, tuy rằng súng ống người bình thường không thể tiếp xúc, nhưng sử dụng nó quả thật mỗi người đều biết.

Lâm Hạo chống tay nâng cơ thể lên, ho khan mấy tiếng. Mặt Lâm Nam căng thẳng nhìn ta, bởi ta chĩa súng vào hắn. Ta không định bắn hắn, chỉ là muốn hắn không tới gần đây.

“A Nam, nhớ rõ lời ta nói lần trước không? Tình cảm giữa chúng ta đã trở nên nguội lạnh!” Ta mang theo chút ủ rũ nói, trong lòng đối với vướng mắc thác loạn như vậy đã trở nên đờ đẫn, lòng yêu mến cũng mỗi ngày một phai nhạt hơn.

“Khụ…… Ngươi xem, hắn căn bản không muốn đi cùng ngươi!…… Ha ha……” Lâm Hạo châm ngòi thổi gió[74] cười nhạo nói, thanh âm có chút chói tai.

Hơi thở Lâm Nam trở nên gấp gáp, dường như cái gì đó gây áp lực lớn cho hắn.

“Ngươi thích ca ca?” Lâm Nam chất vấn.

Ta trừng mắt lớn: “Đương nhiên không có!”

Lâm Nam như nhẹ nhàng thở ra nói: “Ta biết ngươi còn yêu ta, trở về ta nhất định sẽ giải thích với ngươi cho đến khi ngươi vừa lòng mới thôi! Lại đây nào, thời gian không còn nhiều! Buông khẩu súng xuống. Chẳng lẽ ngươi thật sự muốn nổ súng bắn ta sao?” Lâm Nam nhìn ta.

Ta nhẫn tâm nói: “Ngươi dám bước thêm một bước ta sẽ lập tức nổ súng. Ngươi không nên bức ta!”

Có lẽ là trong ngữ khí ta tuyệt nhiên khẳng định, Lâm Nam nhuyễn thanh nói: “A Hòa, ngươi không cần kích động a, ta sẽ không bức ngươi. Ta biết trước kia là ta không đúng, không nên bắt buộc ngươi. Đó là bởi vì nếu ta không làm vậy, ngươi vĩnh viễn sẽ không chịu đáp ứng ta. Ta cam đoan về sau sẽ không, con của chúng ta đang ở nhà chờ ngươi đó, nó ngoan lắm, rất nghe lời……”

Lâm Nam từng câu từng câu nói, ta cơ hồ trở nên mềm lòng, nhưng là……

“Nếu như vậy, ngươi để ta tự do, không cần đem ta nhốt trong nhà. A Nam, ta biết ngươi hiện tại chỉ là kế hoãn binh. Ngươi đã sớm không tin ta, quan hệ của chúng ta ở trong lòng ngươi đã sớm mất đi sự cân bằng. Ngươi sẽ dùng máy giám sát để theo dõi ta……” Ta nắm chặt vật cứng trong tay, hy vọng có thể lấy được dũng khí.

Lâm Hạo hờ hững nhìn chúng ta, như là xem kịch, nhìn ta cùng Lâm Nam giằng co! Ý cười bên miệng hiện rõ y đang rất hưởng thụ …… Con ngươi lại lưu chuyển nhìn ta cùng Lâm Nam.

Lâm Nam nhắm mắt lại, một lần nữa ánh mắt trở nên lạnh lùng, “A Hòa, ngươi cứ việc nổ súng, chỉ cần ta không chết, ta sẽ mang ngươi đi. Mười bốn năm trước ta đã thề ngươi nhất định chỉ có thể ở cùng ta, hiện tại cũng không thay đổi……”

Lâm Nam từng bước đi tới trước mặt ta, ta lại không thể lui về phía sau. Ta không có khả năng nổ súng với hắn!

“Ngươi không được cử động!” Ta thu hồi súng, đặt lên trán bản thân.

Lâm Nam dừng bước kinh ngạc nói: “Ngươi làm gì vậy!”

Hoàn đệ nhất bách nhị thập thất chương.

¤•, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, ••, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, •¤
Bình Luận (0)
Comment