Mê Thất

Chương 99

Bị cúp điện thoại, Lâm Nam nghiến răng nghiến lợi đập vỡ tất cả những thứ có thể phá, ngay cả văn kiện quan trọng cũng đều bị gạt phiêu tán chung quanh.

“Ngươi quá độc ác, ca ca!” Lâm Nam đập mạnh chiếc bàn bằng gỗ lim.

Nếu bản thân đáp ứng, sau tuyệt đối sẽ mất hắn. Không đáp ứng, chẳng khác nào tự mình phá hỏng quan hệ hai người. Hiện tại chỉ có thể hy vọng tương lai tranh thủ sự tha thứ của A Hòa, tuyệt đối không thể trúng quỷ kế của ca ca.

Sự thật, khi Lâm Hạo nói cho hắn về Lâm Lan, hắn biết, y đang chia rẽ cảm tình bọn họ, nhưng hắn không khống chế được bản thân đố kỵ, nhưng biết A Hòa quả thật đối với hắn quả thật có tình cảm, hiện tại…… Lâm Nam lại đập mạnh lên bàn!

“Hỗn đản!” Thở hổn hển, Lâm Nam ngã xuống chiếc ghế xoay.

Hai tay ôm đầu, nếu bản thân phòng bị nghiêm mật chút, nếu cẩn thận hơn chút…… Nhớ tới hài tử trong bụng A Hòa, ngực đau đớn co rút từng trận. Không phải không muốn cứu ngươi, ta hy vọng biết bao ngươi có thể trở lại…… Ta và hài tử đó……

Ưu thế bản thân đang dần dần mất đi…… Lâm Nam buồn bực lay động gót chân……

××

Lâm Nam dễ dàng vứt bỏ hài tử này như vậy, vì sao trong lòng ta ngược lại càng không thể tử bỏ? Nhưng, ban đêm ta vẫn nói: “Ta nghĩ kĩ rồi, ngày mai đi phá!” Ta sợ chính mình sẽ hối hận……

Duy nhất chờ mong sự tồn tại của ‘nó’ là Lâm Nam. Nếu Lâm Nam có thể dễ dàng vứt bỏ ‘nó’ như vậy, ta còn luyến tiếc điều gì nữa.

“Khó chịu như vậy sao?” Lâm Hạo lạnh giọng hỏi.

Ta mạnh miệng nói: “Không có!”

“Vậy đây là cái gì?” Lâm Hạo sờ lên mặt ta, sau đó đưa tay chìa ra trước mắt ta, trên đó có giọt nước trong suốt. Bất tri bất giác cư nhiên rơi lệ, thật yếu đuối…… Cũng không phải là nữ nhân, cứ coi như cắt bỏ u nhọt là được.

Lâm Hạo dường như đang suy nghĩ kĩ điều gì đó, một lát sau nói: “Kỳ thật ta cũng không phải là không thể chấp nhận hài tử này. Nếu ngươi đáp ứng điều kiện của ta, ta có thể để ngươi sinh hạ nó.”

Ta chớp mắt. Không phải ta đang nghe lầm chứ!

“Không cần nhìn ta đề phòng như vậy. Thế nào? Muốn cân nhắc hay không?” Lâm Hạo nhếch mép cười.

“…… Ngươi nói xem!”

“Nhất, trước khi sinh hạ nó ngươi cái gì cũng đều phải nghe theo ta. Nhị, sau khi sinh hạ, lập tức đem hài tử cho người khác. Ta không độ lượng đến mức để mặc nó sống trước mắt ta đâu!”

Hai điều kiện này thực sự làm ta bất ngờ. Cho dù có nghe theo y hay không, cuối cùng cũng đều do y định đoạt. Về phần hài tử này có thể sống đã là rất bất ngờ rồi. Ta cũng không dám yêu cầu nhiều, giết nó…… Rất tàn nhẫn……

Vì thế, ta đồng ý.

Lâm Hạo vòng tay ôm lấy cơ thể ta, mặc kệ vai và lưng ta trở nên cứng đờ, “Thực khiến người ta sinh khí. Nhớ rõ trước kia ngươi thế nào cũng không muốn Lâm Lan. Nếu không phải vì ta, ngươi đã sớm phá bỏ nó. Ngươi đãi ngộ khác nhau như vậy, thực làm cho người ta khổ sở……”

Sau lưng lộ ra sát ý, khiến ta tin rằng vừa rồi có lẽ Lâm Hạo đang thử ta, xem ta có phải muốn hài tử này hay không…… Gian nan mở miệng: “…… Ta…… Không cần đùa giỡn ta……”

“Không có. Ta nói đều là thật sự, ngươi phải tin tưởng ta! Ta sẽ để ngươi sinh hạ nó! Đương nhiên nếu ngươi hối hận, tự nguyện yêu cầu phá nó cũng không sao cả. Nhưng nếu ngươi vi phạm yêu cầu ta đề ra…… Hậu quả hẳn là ngươi đa rõ…… Nếu ngươi không nghe theo ta, cho dù sắp sinh, ta cũng sẽ kéo thứ này từ trong bụng ngươi ra rồi giết chết nó……” Lâm Hạo chỉ vào bụng ta.

Ta gật gật đầu, cùng y làm giao dịch.

Hoàn đệ cửu thập cửu chương.

¤•, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, ••, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, •¤
Bình Luận (0)
Comment