Mệnh Kỵ Sĩ

Chương 44

Sau khi ta tự gia tăng cho mình thần dực thuật, ra sức chạy nửa giờ, đã tìm thấy bọn họ.

Còn tưởng rằng bọn họ sẽ ở nơi xa hơn, thì ra lại gần như vậy sao… Cái này gần như dọa ta ra mồ hôi lạnh đầy người, nếu như vừa rồi tán dóc cùng với Ecilan thêm một hai câu, không chừng sẽ bị đuổi tới rồi.

Nhưng, khi ta đến gần hơn, mới phát hiện bọn họ đã đang nghỉ ngơi rồi, lửa trại thoạt nhìn cũng đã đốt một thời gian.

Nếu đã truy đuổi tới gần như vậy, tại sao không tiếp tục truy?

Mặc dù lòng tràn đầy nghi hoặc, chẳng qua ta cũng chỉ có trước tự gia tăng Thánh quang hộ thể cho mình, sau đó vừa quan sát, vừa tùy thời chuẩn bị bỏ trốn.

Bọn họ ngoài dự liệu của ta, hoàn toàn không có hình tượng “Thánh kỵ sĩ ưu nhã đẹp trai mạnh mẽ” mà Sybelle nói, ngược lại tư thế tất cả nằm ngổn ngang trên mặt đất, người dựa vào rễ cây, người trực tiếp nằm trên đất bùn lầy, người cứ thế mà gối lên cẳng chân đồng bạn, tư thế gì cũng có, nhưng từng tư thế cũng đều nói cho người khác… bọn họ vô cùng mệt mỏi.

Mỗi một Thánh kỵ sĩ thoạt nhìn đều giống nhau, vừa bẩn vừa mệt mỏi ngủ như thể con heo chết, ta hoàn toàn không phân biệt được ai là Blaze knight!

Hơn nữa bọn họ lại có thể không phái một Thánh kỵ sĩ nào đi gác đêm?

Cũng chỉ có Yuna và Sybelle vẫn còn tỉnh, hai người này ngồi ngay ở giữa Thánh kỵ sĩ “tán lạc đầy đất”, thoạt nhìn mặc dù cũng có chút mệt mỏi, nhưng vừa so với Thánh kỵ sĩ bên cạnh, trái lại vẫn là có tinh thần nhất.

Chẳng qua, cho dù có tinh thần làm sao, Thánh kỵ sĩ cũng không thể phái hai cái ngoại nhân này làm người gác đêm chứ?

Cảnh tượng trước mắt làm cho ta hết sức hoài nghi, nếu như ta không quan tâm đến tính mạng của Yuna và Sybelle, tụ tập lượng lớn lôi điện thuộc tính, cứ như thế ầm vài đường lôi điện xuống, nói không chừng “thần đi ở trên đời này” sẽ chầu trời rồi.

Ta vừa lại tiến gần vài bước, lúc này, một cỗ mùi mồ hôi nồng nặc truyền đến, thật sự là vừa chua vừa hôi, cỗ mùi này thật giống mùi đồ ăn thối rữa, vậy mà Sybelle và Yuna còn có thể ngồi tự tại như vậy ở giữa bọn họ.

Lúc này, Sybelle hình như đã phát hiện ra ta rồi, ngạc nhiên nghi ngờ mà quay đầu nhìn, chỉ là có phần do dự không biết nên hay không nên lên tiếng, mà Thánh kỵ sĩ nằm đầy đất lại không ai phát hiện, thậm chí chưa có người nào động một cái.

Ta đi ra khỏi tàng cây, Sybelle trợn lớn mắt nhìn ta, ta vội vàng ra hiệu im lặng với cô, thậm chí triệt bỏ quang thuộc tính trên mặt, nhưng cô vẫn nhíu chặt mày nhìn ta, hình như không nhận ra dáng vẻ của ta, đây là tại sao? Ta rõ ràng đã triệt bỏ thuộc tính trên mặt…

Lúc này, ta đột nhiên nhớ tới, Ecilan kiên trì muốn ta đeo mặt nạ toàn mặt, chẳng lẽ…

Ta bỏ mặt nạ đi.

Sybelle đột nhiên trợn lớn mắt, sau đó liền thở phào nhẹ nhõm, cô kéo Yuna bên cạnh, ý bảo nhìn về phía ta. Yuna ban đầu chỉ đối mặt với đống lửa quay đầu lại, đối mặt vào ta, cô suýt chút nữa la thành tiếng, còn vội vàng lấy tay bịt chặt miệng.

Ta không thể không chú ý tới, lúc bọn họ nhìn ta, luôn là dùng mặt đối vào ta… Không đúng! Là dùng “mắt” đối vào ta, sau đó mới có thể phát hiện ra ta.

Tại sao không giống với ta? Ta hoàn toàn không cần đối mặt với bất cứ thứ gì, không cần dùng đến mắt, đã có thể nhìn thấy mọi thứ bốn phương tám hướng.

Cho nên, Ecilan nói, ta mù… ta không nhịn được sờ xung quanh mắt, thì ra, ta thật sự không có “nhìn thấy” bất cứ thứ gì sao? Nhưng, ta vừa lại đúng là đã nhìn thấy đồ vật, chỉ là cách thức không giống với mọi người mà thôi.

Không giống với mọi người… vì thế, ta rốt cuộc là ai?

Ta chần chờ một chút, nhưng vẫn đem mặt nạ mang lại lên mặt, ít nhất làm cho ta cảm giác an tâm phần nào, không có ai có thể nhìn thấy mặt của ta.

“Grisia.”

Sybelle chạy tới bên cạnh ta, nho nhỏ tiếng mà nói: “Cậu tới làm gì?”

“Tốc độ đi đường của bọn họ quá nhanh, tôi sắp bị đuổi tới rồi. Các cô tại sao không có trì hoãn bọn họ?” Ta cũng nhỏ giọng hỏi ngược lại cô.

Sybelle đảo mắt kinh khỉnh, nhỏ giọng nói: “Cậu không biết đâu, Blaze knight thật hung hăng, anh ta cứ gào lên muốn đem tôi cùng Yuna bỏ lại ven đường, ngay cả chúng tôi liều mạng nói với anh ta đừng bỏ mặc chúng tôi, lấy cớ có một tử linh pháp sư đang truy giết chúng tôi cũng vô ích…”

“Vậy hắn bỏ mặc các cô rồi sao?”

Nghe vậy, Sybelle trừng hai mắt, đương nhiên trả lời: “Đương nhiên không có.”

Ta hừ một tiếng rồi nói: “Hắn muốn bỏ thì đã sớm bỏ rồi, cần gì gào lên? Hắn căn bản là miệng đao búa lòng thì như miếng đậu hũ…”

“Cậu làm sao biết?” Sybelle không cam lòng đáp trả: “Biết đâu anh ta thực sự sẽ bỏ chứ! Cậu lại chưa từng thấy bộ dạng anh ta rống người, thật sự rất hung dữ đấy! Blaze knight vốn chính là người hung hăng nhất trong Mười Hai Thánh kỵ sĩ.”

“Tôi…”

Ta đang định nói tôi đương nhiên biết, nhưng đột nhiên ngừng lại, hình như cũng không “đương nhiên” biết như vậy chứ? Ta lại không quen biết Blaze knight, biết đâu hắn thật sự sẽ bỏ rơi hai người họ, dù sao, ngay từ đầu hắn đã không muốn mang theo hai người họ, không phải sao?

“Cho nên, ngươi cuối cùng cũng mắc câu rồi sao?”

Ta sửng sốt, cùng lúc vừa nghe thấy lời này, bùn đất bên cạnh đột nhiên vỡ tung ra, một người từ dưới đất chui lên, hỏa thuộc tính và quang thuộc tính của người này so với những Thánh kỵ sĩ nằm đầy đất kia đều cao hơn rất nhiều, ta lại có thể không chú ý tới… Quang thuộc tính của Ecilan vốn cao kinh người, mà Blaze cùng hắn đều là Mười Hai Thánh kỵ sĩ, quang thuộc tính của hắn cũng không thể giống với những Thánh kỵ sĩ bình thường!

Và rồi mới phát hiện, đống kỵ sĩ nằm ngổn ngang trên mặt đất đó… chỉ có bảy người!

Blaze knight đem thanh kiếm to lớn của hắn gác ở trước cổ ta, nhưng ta lại đối với nó coi như không nhìn thấy, chỉ là đối mặt với Sybelle và Yuna, cố gắng nén lại run rẩy, ra vẻ trấn định mà nói: “Tại sao gạt tôi?”

Hai người đều trợn to mắt, ấp a ấp úng mà nói không ra nửa lời.

Hai người bọn họ không thể không biết Blaze không còn trong đống kỵ sĩ đó… Lại không cảnh báo với ta! Thậm chí lại còn theo đó đóng kịch!

Blaze knight đột nhiên cười lớn nói: “Được, được! Lại có thể không bỏ ta vào trong mắt, đây vẫn là lần đầu tiên có người dám làm như thế! Để bày tỏ sự tôn kính với ngươi, ta sẽ để cho ngươi không hề thống khổ mà xuống địa ngục!”

Nghe vậy, ta đem lực chú ý phóng về trên người Blaze knight, nhàn nhạt trả lời hắn: “Có thể, chỉ cần ngươi không ngại bảy tên Thánh kỵ sĩ đó phải theo ta cùng đi.”

Nghe vậy, Blaze knight sửng sốt, sau đó vội vàng rống lên: “Ngươi nói cái gì?”

“Mặc dù là giả bộ ngủ, chẳng qua, sự mệt mỏi của bọn họ quả nhiên không phải giả bộ ra.” Ta cười lạnh một tiếng, nói: “Bọn họ mệt mỏi đến nỗi ngay cả sau khi ta dùng hắc ám xiềng xích khóa lại bọn họ, sau đó lại dùng gai xương để dưới lòng đất nhắm vào tim bọn họ, bọn họ mới phát hiện đây!”

Blaze knight quay đầu nhìn, Thánh kỵ sĩ của hắn mỗi một người không ngừng giãy dụa, nhưng không thể động đậy.

Nhưng trên mặt hắn cũng không có lộ vẻ sốt ruột, mà là mặt đầy phẫn nộ rống lên với kỵ sĩ của mình: “Mau vùng ra! Các ngươi đang làm cái gì vậy hả! Lại có thể bị người khác coi như con tin, có biết chữ nhục viết như thế nào không hả!”

Trong đó một gã kỵ sĩ hô to: “Thử, thử qua rồi, nhưng vùng không thoát! Đội trưởng.”

Vừa nghe đáp án như thế, Blaze ngây ngẩn cả người, lúc này, ta chậm rãi nói: “Cho nên, Chikus, ngươi rốt cuộc có muốn thả ta ra không?”

Nghe vậy, hắn lập tức quay đầu nhìn ta, nghi hoặc mà hỏi ngược lại: “Ngươi gọi ta là gì?”

“Hắc ám xiềng xích!”

Ta rống to, sau đó, xiềng xích màu đen rậm rạp đột nhiên xuất hiện quanh người Blaze knight, co mạnh lại, sau Ecilan, người thứ hai gia nhập hàng ngũ kén tằm.

Nhưng, Blaze knight dù vậy vẫn ung dung, hình như hắn hoàn toàn không có bị xiềng xích quấn thành một cái kén tằm khổng lồ, hắn chỉ cười lạnh một tiếng, rồi trào phúng mà nói: “Dùng ám thuộc tính ma pháp để đối phó Mười Hai Thánh kỵ? Ngươi làm sao không cầm cái cây đuốc đi hong khô nước của một con sông hả?”

“Lôi điện!” Ta hô to, sau đó xuất ra lôi điện ma pháp tuyệt chiêu độc môn của độc giác thú, lôi điện dọc theo hắc ám xiềng xích rậm rạp vây xung quanh Blaze knight.

“… Ugh!”

Khi dòng điện cường đại gần như có thể giật chết người truyền qua hắc ám xiềng xích, Blaze knight lại chỉ là khó chịu hừ một tiếng, sau đó phát ra quang thuộc tính, muốn làm tan rã hắc ám xiềng xích, nhưng hắn vừa làm tan rã, ta lại lập tức trói buộc lên xiềng xích mới, hơn nữa mỗi lần miễn phí tặng kèm thêm dòng điện cường đại lên đó… Mấy lần như thế, hắn lại vẫn có thể mở miệng nói, làm cho ta đột nhiên có phần tán đồng từ hình dung “thần đi ở trên đời này” rồi, người này thật sự không quá giống như người.

Giọng hắn hoài nghi hỏi: “Ám thuộc tính cường đại như vậy, ngươi rốt cuộc là ai?”

Nghe thấy vấn đề này, ta không nhịn được trong lòng run lên, vấn đề này ta càng muốn biết hơn ai hết!

Nhưng, ta ra vẻ ung dung hỏi: “Ecilan nói, ta là Sun knight, ngươi tin không?”

Blaze knight bộc phát mạnh ra quang thuộc tính, trong nhất thời, vậy mà đem tất cả ám thuộc tính ta tụ tập đều xua đi. May là, xiềng xích trói chặt trên người những Thánh kỵ sĩ khác cũng không tản mất, trên tay ta vẫn còn có con tin có thể uy hiếp hắn.

Hắn hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Ngươi định lại lần nữa nói bậy để dẫn dắt lực chú ý của ta, để dễ chế phục ta sao?”

Hắn nói đến đây, đột nhiên co cẳng chạy như điên, ta sững sờ một chút rồi mới phản ứng lại, khi muốn dùng con tin uy hiếp hắn, hắn đã dừng chân lại, nhưng cũng đã cách ta không tới một thước rồi.

Ta kinh hãi, vội vàng nói: “Khoan khoan, đừng làm loạn, chẳng lẽ ngươi không quan tâm Thánh kỵ sĩ của ngươi…”

“Ngươi có can đảm giết bọn họ hả!”

Hắn vừa rống to, vừa vươn tay, túm mạnh lấy cổ áo của ta, đem mặt ta kéo đến cách hắn không tới mười phân, hung tợn mà nói: “Ta không biết ngươi làm thế nào chế phục Ice, chắc chắn là loại thủ đoạn dơ bẩn nào đó, nhưng nếu ngươi tưởng rằng ta sẽ giống Ice mà chính đại quang minh như thế, để ngươi có thể giở thủ đoạn dơ bẩn, vậy ngươi lầm to rồi! Chỉ cần đánh bẹp ngươi tên cản trở này, bà mẹ nó ta cái gì cũng không quan tâm!”

Cản trở? Ta ngẩn người rồi bật thốt lên: “Phải rồi, ngươi đang tìm Sun knight? Nhưng Ecilan hắn thật sự nói ta là Sun knight…”

“Câm miệng!” Blaze knight sử dụng toàn lực rống lên: “Ngươi mới không thể là Sun! Tuyệt đối không thể!”

Tuyệt đối không thể? Thì ra là thế… Ta mặt vô biểu tình hỏi: “Ta tuyệt đối không thể là Sun knight. Vậy, Ecilan đang gạt ta?”

Blaze đột nhiên giận dữ mà rống lên: “Không được bôi nhọ Sun nữa, Sun mới không phải là loại rác rưởi như ngươi! Cậu ta vĩnh viễn cũng sẽ không tổn thương Thánh kỵ sĩ, tuyệt đối sẽ không!”

Rống xong, hắn giơ đại kiếm chém xuống ta, lúc này, hắc ám xiềng xích lập tức quấn lên tay hắn, ngăn cản hành động chém xuống của hắn, quang thuộc tính chỉ là chợt lóe, xiềng xích lần nữa bị xua tan. Mặc dù như thế, sự ngưng trệ ngắn ngủi này cũng đủ làm cho ta thoát đi sự nắm giữ của hắn.

Ta vội vàng lui về phía sau vài bước, sau đó hô lên một tiếng: “Cốt lao!”

Trên mặt đất, xương trắng um tùm đâm ra, tầng lớp liên tục xuất hiện một vách tường màu trắng làm bằng xương, nhưng, Blaze knight hình như căn bản không đếm xỉa bức tường này, kiếm trên tay hắn vung xuống, cốt lao giống như thể là giấy bị chẻ ra.

Cốt lao! Ta lập tức bổ sung thêm càng nhiều lớp tường xương trắng.

“Đừng nhúc nhích! Đừng qua đây…” Ta gầm lên với hắn: “Trừ phi ngươi muốn nhìn Thánh kỵ sĩ của ngươi chết!”

Ta buộc chặt xiềng xích trên người bảy tên Thánh kỵ sĩ, nhưng bọn họ mới đầu chỉ rên một tiếng, rồi không thấy lên tiếng nữa, nhưng rên một tiếng như vậy cũng đủ rồi, Blaze knight quả nhiên dừng lại hành động truy kích, biểu tình của hắn thoạt nhìn tức giận đến bùng nổ rồi, nhưng cũng không tiếp tục truy kích.

Mặc dù gã này luôn miệng nói dám thì giết, nhưng, rõ ràng hắn là người mạnh miệng mềm lòng, vừa nghe thấy tiếng kêu rên của Thánh kỵ sĩ… Không! Căn bản không tính là kêu rên, chỉ là một tiếng khó chịu từ cổ họng mà thôi, hắn liền dừng lại không dám động thủ với ta nữa.

Nếu, ta không phải Sun knight, như vậy dù tổn thương Thánh kỵ sĩ, thậm chí giết Blaze knight cũng không quan hệ gì chứ?

Ta không chút khách khí đối mặt với Blaze knight mà nói: “Ngươi, tự đâm mình một kiếm!”

Blaze knight vừa nghe, mắt trợn to đến nỗi sắp nứt ra rồi.

Yuna hét lên: “Grisia, đừng làm như vậy, bọn họ chỉ muốn Ice knight quay về mà thôi.”

“Cho nên cô liền thực sự tin lời hắn nói?” Ta trào phúng trả lời, đồng thời, vì đảm bảo dễ thấy, ta dùng xương cốt làm thành rất nhiều đao, tất cả đều treo ở phía trên những Thánh kỵ sĩ kia.

“Dừng tay lại!!”

Blaze knight lại giơ lên thanh kiếm to lớn cháy lửa kia của hắn, nhưng động tác cùng rống giận của hắn đồng thời biến mất, khi ta thật sự đem một cây cốt đao gác ở trên cổ một gã Thánh kỵ sĩ.

Hắn mặc dù buông đao xuống, nhưng lại tức giận đến ngay cả giọng nói cũng run rẩy, gầm lên: “Không được gác đao lên cổ phó đội trưởng của ta!”

Quả nhiên chọn đúng người! Ta mỉm cười, từ lúc bắt đầu, chính là tên Thánh kỵ sĩ này vẫn luôn phụ trách trả lời vấn đề của Blaze knight, ta liền cảm thấy hắn có chút không giống với những Thánh kỵ sĩ khác.

“Grisia, đừng như vậy!” Giọng nói của Yuna sốt ruột đến độ sắp khóc tới nơi rồi, cô khóc hô: “Cậu thả bọn họ ra đi, Blaze knight là Mười Hai Thánh kỵ sĩ! Bọn họ chưa từng nói dối, anh ta thật sự chỉ là muốn cứu Ice knight ra mà thôi…”

Giọng nói của Yuna đột nhiên biến mất.

Ugh!

Một cỗ cảm giác đau nhói đột nhiên từ lưng truyền đến, ta mới phát hiện, trên lưng của mình đang cắm một mũi tên, mà cách đó không xa Sybelle đang giơ cung…

Lúc này, Blaze knight thừa dịp giơ kiếm chém tới, ta chỉ kịp lui về sau một bước, nhưng đại kiếm vẫn là từ vai trái ta sượt xuống qua ngực, theo thế đó rạch ra một vết thương thật lớn.

Cuối cùng, phần bụng đau đớn, người ta đã bị Blaze knight đạp ngã, nằm trải ra trên mặt đất, mà hắn thì càng thêm một bước đè một đầu gối xuống, dùng đầu gối áp chế bụng của ta, sau đó đem đại kiếm cháy lửa đó lần nữa gác ngang cổ ta.

Nhưng cái này thật sự không cần thiết, ta có thể cam đoan với hắn, ta đã đau đớn đến nỗi không bò dậy nổi, cũng không thể nào tụ tập ám thuộc tính nữa, đáng tiếc, ta đau đến nỗi cũng không thể mở miệng cam đoan với hắn.

“Grisia!”

Sybelle cùng Yuna chạy tới, Sybelle mới vừa rồi còn giương cung bắn ta một tên, lúc này lại sốt ruột mà mở miệng nói với Blaze knight: “Anh đã nói không giết cậu ta, Blaze knight!”

“Cho nên hắn còn sống.” Hắn đầu cũng không quay lại, chỉ là lạnh lùng trả lời hai người.

Ta cười khổ, còn tưởng rằng mình sở dĩ còn sống, là bởi vì ta đã lùi phía sau một bước… Làm sao? Đây thì ra vẫn là kết quả hạ thủ lưu tình của Blaze knight sao?

“Nhưng, nhưng…” Sybelle sốt ruột nói một hồi, cũng nói không ra nửa lời, đành phải vội vàng nói với ta: “Xin lỗi, Grisia, cậu đừng làm loạn, Blaze knight sẽ không thương tổn cậu.”

Há? Kế tiếp ngoại trừ giết ta ra, ta vẫn thật không biết hắn phải làm thế nào để thương tổn ta sâu thêm một chút.

Blaze knight vừa rống to “để ta xem thử  ngươi rốt cuộc có bộ dạng quái quỷ gì”, sau đó vừa vươn tay túm lấy mặt nạ của ta.

Lúc này, ta đột nhiên không muốn vùng vẫy nữa, để cho hắn nhìn thử mặt ta cũng tốt, như vậy ta mới có thể biết ta rốt cuộc có phải Sun knight hay không, cho dù thật sự không phải, cho dù đến lúc đó bởi vì bị biết tướng mạo mà bị truy nã, toàn bộ cũng không quan hệ nữa.

Nói cho ta biết! Là phải hay không phải? Ecilan có thật sự đang gạt ta hay không?Blaze knight trợn lớn mắt, kinh hô lên tiếng.

“Ngươi…”

“Ngươi”?

“Ngươi” đúng là Sun knight?

Hay là, thì ra “ngươi” là một tử linh pháp sư nào đó bị truy nã?

Rốt cuộc lời nói phía sau “ngươi” là cái gì đây?

Ta không biết, bởi vì trước mặt ta sớm đã không còn Blaze knight rồi. Ta lấy tay che hai mắt, dù là hành động này thật ra không ngăn cản được ta nhìn thấy đồ vật…

Ta rống to: “Tại sao? Tại sao muốn ở lúc này mang ta đi?”

“Red!”

Ta bò người dậy, rống to lên với một cô bé trước mặt, rống xong, lại từ trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, ý thức nhất thời trở nên mơ hồ, trước khi bóng tối hoàn toàn bao phủ xuống, ta nghe thấy giọng con gái êm ái, mang theo một chút đồng cảm, một chút thương xót…

“Bởi vì bọn họ đang lừa gạt ngươi, Grisia, bọn họ đang gạt ngươi.”

Há? Cho nên ngoài Ecilan, Sybelle và Yuna, ngay cả Blaze knight cũng đang lừa gạt ta sao?

Như vậy, chẳng phải là “mọi người” đều đang lừa gạt ta ư?
Bình Luận (0)
Comment