Mệnh Kỵ Sĩ

Chương 49

Trong bóng tối, Mười Hai Thánh kỵ sĩ an tĩnh ngồi vây quanh bàn hội nghị, chỉ có Sun knight còn chưa tới, mọi người lại không hề giống như lúc trước mà tùy ý nói chuyện phiếm, trái lại an tĩnh không nói một chữ, thậm chí còn nhìn không chớp mắt, chỉ sợ vô tình dẫn đến sự chú ý của Judge knight người đang có bộ mặt lạnh lẽo.

Đột nhiên cửa phòng hội nghị mở ra, nhất thời mang đến ánh sáng tràn đầy căn phòng, cùng với một khuôn mặt tươi cười rực rỡ.

“Các vị anh em, đã lâu chưa trao đổi với nhau lòng nhân ái của…”

“Ngồi xuống.” Lesus Judge lạnh lùng cắt đứt.

Sun knight lặng đi, nhìn quanh mọi người một chút, phát hiện tư thế ngồi của mọi người đều vô cùng ngay ngắn, ngay cả sống lưng cũng ưỡn được thẳng tắp… Sau đó hắn liền hết sức khôn ngoan ngồi vào vị trí, sống lưng cũng ưỡn thẳng tắp giống mọi người.

Lesus Judge lãnh đạm nói: “Nếu cậu đã khôi phục trí nhớ rồi, bây giờ, giải thích với mọi người một chút, cậu tại sao lại từ Thánh Điện chạy đến khe núi Trizel của Nguyệt Lan quốc.”

Sun knight nuốt nước miếng một cái, sau đó mới dè dặt mà mở miệng nói: “Trên, trên thực tế, tôi chạy đến vương quốc Kissinger trước, chẳng qua, tôi thật sự không nhớ được tôi là làm sao qua đó nữa…”

Rầm! Lesus Judge nặng nề đập xuống bàn một cái, mí mắt mọi người giật mạnh một chút, nhưng càng không dám lộ ra bất cứ biểu tình gì, ngay cả tóc cũng không dám phất phơ một sợi.

Mấy phút sau, Sun knight mới run rẩy môi thú nhận: “Lesus, tôi là thật, thật sự không nhớ nữa, tôi có thể thề với thần Ánh Sáng một trăm lần! Tôi chỉ nhớ đêm hôm trước đi ngủ, sau đó ngày hôm sau thức dậy đã ở Kissinger rồi, là thật, tôi lần này thật sự không có lừa cậu đâu!”

(Cho nên, lúc trước thường là lừa gạt đúng không? Mọi người nhìn không chớp mắt, chỉ là trong lòng lặng lẽ hỏi ngược lại.)

Lesus Judge cũng không biết có tin hay không, chỉ là nhàn nhạt nói: “Tốt thôi, nếu cậu đã không nhớ, vậy để tôi nói cho cậu.”

“Eh?” Sun knight ngẩn người.

Lesus Judge giống như là đang hỏi dò nói: “Bình thường, cậu không dễ dàng mang Thái Dương thần kiếm ra ngoài, phải không?”

“Eh… phải.”

“Thái Dương thần kiếm là bảo vật nhận cậu làm chủ nhân, cũng không thể bị người khác mang ra ngoài Thần Điện, nhưng lại không bị cậu phát hiện phải không?”

“…Phải.”

“Cho nên, Thái Dương thần kiếm ngày đó sở dĩ ở bên ngoài Thần Điện, nhất định là cậu mang ra ngoài, phải không?”

“Hell knight trưởng luôn luôn hết sức làm tròn trách nhiệm, tôi hạ lệnh cho cậu ta đi theo cậu, cậu ta lại không có đi theo cậu, nhất định là cậu cố ý cắt đuôi cậu ta, phải không?”

Sun knight lén liếc Roland Hell một cái, không thể không thừa nhận: “Uhm.”

Lesus Judge không hỏi nữa, chỉ lạnh lùng nhìn Sun knight, sau đó tuyên phán: “Cho nên, ngày đó cậu mang theo Thái Dương thần kiếm ra ngoài, nhất định là bởi vì muốn đi làm chuyện nguy hiểm gì, sau đó lấy tính cách của cậu, cậu nhất định là không muốn để cho Hell knight trưởng bị vạ lây, cho nên cố ý thoát khỏi cậu ta, sau đó một mình đi làm chuyện nguy hiểm, cuối cùng, không biết xảy ra chuyện gì, bị đưa đến vương quốc Kissinger, hơn nữa còn mất trí nhớ. Chuyện trải qua chính là như vậy.”

Nghe thấy tuyên phán, mọi người đều lộ biểu tình chợt hiểu ra, Sun knight thì lộ ra biểu tình khóc không ra nước mắt.

(Sau này mất trí nhớ cũng không cần lo nữa, dù sao Judge trưởng sẽ phụ trách tuyên phán ta rốt cuộc đã làm cái quái gì, mọi người lại lặng lẽ nghĩ thầm.)

Lesus Judge chậm rãi đứng dậy, từ trên xuống cúi nhìn Sun knight, dùng giọng siêu trầm nói: “Lần trước là làm cho mình mù, lần này là tự mình đi làm chuyện nguy hiểm, khiến cho trí nhớ mất hết… Nếu không phạt cảnh cáo cậu tên vô phép vô tắc này, lần sau không biết muốn làm ra chuyện gì nữa!”

“Cậu muốn phạt cảnh cáo tôi?”

Sun knight ngẩn người, nhìn thấy biểu tình lạnh buốt của Judge knight, mới rốt cuộc cũng hiểu hắn lần này là làm thật rồi, vội vàng hô to: “Khoan đã, tôi đột nhiên đau bụng, muốn đi nhà vệ sinh, có chuyện gì chờ tôi trở lại rồi nói!”

Nói xong, hắn đứng bật lên, sau đó xoay người liền chạy về hướng cửa, trong lúc này, Judge cũng không hề nhúc nhích di chuyển, chỉ là lạnh mắt nhìn hắn.

Sun knight mới đi được hai bước, lại phát hiện cửa phòng hội nghị đã bị người chặn lại.

“Leaf…”

Leaf knight đứng ở cửa, lộ ra nụ cười ôn hòa nói: “Sun, cậu mù rồi cũng không chịu nói cho tôi biết, còn lừa tôi lâu như vậy, nếu không phải lần này bị vạch trần rồi, cậu còn dự định gạt tôi bao lâu đây? Huh? Sun.”

Sun knight nuốt nước miếng, vội vàng xoay người, muốn đổi lại nhảy từ cửa sổ bỏ trốn, nhưng lần này, đổi thành Ice knight đứng ở cửa sổ.

“Ice..” Sun knight vô cùng tủi thân nói: “Cậu không phải đã nói tha thứ cho tôi rồi sao?”

Ice knight gật đầu rồi nói: “Tôi tha thứ cậu đem tôi ném cho rồng.” Sau đó, hắn đi lên phía trước, yên lặng mà vò vò đầu Sun knight, sau đó lại đi về cửa sổ.

“… Đừng nói cậu nhớ thù như thế chứ?”

Ice knight lại gật đầu.

Đường này không thông, Sun knight đành phải quay người lại, liếc mắt thấy Hell knight trưởng ngồi ở vị trí, hắn vội vàng hô: “Roland, mau dẫn tôi rời khỏi đây!”

Roland Hell âm u nói: “Cậu cố ý cắt đuôi tôi, khiến cho tôi không làm tròn trách nhiệm rồi, tôi vẫn luôn hết sức ảo não, vậy mà không có làm tốt công việc của mình, mang cho mọi người phiền toái lớn như vậy…”

“…”

Sun knight thử nhìn trái thử nhìn phải, mỗi một người bị hắn nhìn thấy tất cả đều quay đầu đi, ngay cả liếc hắn một cái cũng không dám.

Sau khi phát hiện sắp tới vậy mà một thân một mình, hắn tức thì quyết đoán, lập tức kêu to: “Adair, cứu mạng!”

Cánh cửa phòng hội nghị liền bị tông ra, Adair vội vã vọt vào hô: “Đội trưởng, xảy ra chuyện gì?”

Lúc này, Lesus Judge cuối cùng cũng có di chuyển, thân ảnh của hắn đột nhiên chợt lóe, nhảy đến trước mặt Adair, người sau chỉ kịp nghi hoặc bật thốt lên: “Judge kni… Ặc!” Sau đó bị một đấm đánh trúng bụng, ôm theo nghi hoặc đầy lòng, Adair chậm rãi ngã xuống.”

“Vidar.” Lesus Judge hô khẽ một tiếng.

Một Thánh kỵ sĩ mặc đồng phục tiểu đội Judge từ ngoài cửa đi vào, sau đó hành lễ với Judge knight, trong lúc này, mặc dù hắn cố gắng bảo trì lãnh tĩnh, nhưng vẫn không nhịn được dùng đuôi mắt liếc Adair đang hôn mê.

Lesus Judge căn dặn phó đội trưởng của mình: “Adair phó đội trưởng tiểu đội Sun “vì việc công bị thương” được phép nghỉ bệnh một tháng, tất cả công việc của hắn sẽ do Sun knight trưởng tự mình hoàn thành. Ngươi phụ trách đưa hắn về quê nghỉ ngơi, đồng thời nói cho hắn, trong thời gian nghỉ bệnh, nếu để cho ta ở Thánh Điện nhìn thấy hắn một lần, thời gian Sun knight phải tự mình phê sửa công văn liền nhiều thêm một tháng!”

Sun knight nhìn Vidar đem cứu tinh cuối cùng của mình lôi đi, vẻ mặt hắn tràn ngập thần sắc tuyệt vọng, quay đầu lại nhìn Lesus Judge, hỏi: “Lesus, cậu làm thật?”

Lesus Judge nhàn nhạt nói: “Gạt người là việc cậu thường làm, nhưng tôi từng làm qua sao?”

Nghe vậy, Sun knight không nói gì một hồi, nhưng vẫn cố sống chết vùng vẫy, kiên trì đến cùng nói: “Mặc dù suy luận của cậu nghe sơ qua hình như rất hợp lý, nhưng tôi cũng có thể chỉ là mang Thái Dương thần kiếm đi tìm Pink uống trà, sau đó không biết tại sao bị cô ta hãm hại, bị đánh văng đến Kissinger…”

“Cậu nói Pink?”

Roland đột nhiên mở miệng nói: “Cô ta giúp không ít chuyện, lúc thu được tin tức của Blaze truyền đến, chúng tôi vốn đang không biết nên làm sao trong khoảng thời gian ngắn đi tới, khi đó cô ta đúng lúc tới tìm tôi, sau khi vừa nghe chuyện này, liền chuẩn bị truyền tống ma pháp trận, đem tất cả bọn tôi truyền tống đi.”

“… Cái gì?” Ta sửng sốt. Là Pink đưa bọn họ qua? Nhưng, nhưng ta tưởng rằng…

Pink chính là Red.

Ta chần chờ hỏi: “Pink cô ta vẫn là một cô bé con sao?”

“Không phải, cô ta đã đổi thân thể.” Roland lắc đầu, cẩn thận giải thích: “Lần này đổi thành một cô gái rồi, thoạt nhìn khoảng hai mươi mấy tuổi, không còn là một cô bé con nữa.”

Cái gì? Nói như vậy… Pink thật sự không phải là Red rồi?

“Grisia.” Lesus Judge đột nhiên mở miệng hô.

“Cái gì?” Sun knight quay đầu nhìn về phía Lesus Judge, chẳng lẽ người sau cũng cảm thấy Pink có điểm quái lạ?

Lesus Judge nhàn nhạt nói: “Đừng tưởng rằng nói sang chuyện khác là có thể tránh được một kiếp, Leaf, Hell, đem Sun kéo đến phòng giam. Hell knight trưởng, một tháng bắt đầu từ hôm nay, cậu phụ trách trông coi Sun, không có mệnh lệnh của tôi, ai cũng không được phép tiến vào phòng giam đó.”

“Rõ!”

Hai người một trái một phải giữ Sun knight, sau đó liền kéo đến cửa phòng hội nghị.

“Khoan đã! Lesus, tôi không dám làm bậy nữa! Cứu mạng! Tôi không muốn bị nhốt trong phòng giam sửa công văn một tháng, cậu dứt khoát đưa tôi tới gặp thần Ánh Sáng cho rồi! Lesus Judgeee~~”

Sau khi Sun knight bị kéo đi, cánh cửa phòng hội nghị vang dội mà đóng lại, Lesus Judge nhàn nhạt nói câu “Tán hội”, sau đó lưu loát rời khỏi phòng hội nghị.

Sau khi mọi người yên lặng đưa mắt nhìn Judge knight rời đi, lúc này mới có người dám do dự mở miệng hỏi: “Trên lý luận, Sun knight mới là người lãnh đạo của Thánh Điện, thủ lĩnh Mười Hai Thánh kỵ sĩ đi?”

“Đúng vậy!”

“Cho nên, trên lý luận, Judge knight không thể đem Sun knight giam lại đi?”

“Cho dù là Giáo Hoàng cũng không thể bắt giam cậu ta.”

“Vậy… như bây giờ có vẻ không đúng lắm đi?”

“Trên lý luận không đúng lắm, chẳng qua trên thực tế… Nếu dám, cậu đi thả Sun ra ngay trước mặt Judge thử coi!”

“… Thật ra tôi không phải phái lý luận.”

(hết tập 4)
Bình Luận (0)
Comment