【 Mọi người nghe chưa? Cái phòng livestream của con mèo con ấy? 】
【 Hình như nghe rồi, nghe nói là phán đoán việc đối phương có yêu mình hay không cực kỳ chuẩn. 】
【 Đúng vậy! Thám tử mèo con đã giúp tôi bắt được bằng chứng bạn trai ngoại tình! Khuyên các chị em sắp kết hôn hãy kết nối với cậu ấy một lần, mèo con của chúng ta thực sự đặc biệt chuẩn! 】
Những khán giả mong mỏi đến mòn mắt đã hai ngày không thấy chủ livestream online. Vì sau vài ngày đăng nhập vào Tinh Võng, Alpha-13 vẫn không tìm được một chút manh mối nào về Trái Đất. Chưa nói đến việc tìm được tọa độ tinh hệ, ngay cả tên của nó cũng không thể tìm thấy.
Lê Ngạo uể oải rõ rệt trong hai ngày, chiếc đuôi to kéo lê sau lưng cũng không vểnh lên. Nhưng những trải nghiệm trong quá khứ đã tạo nên một nền tảng không dễ nản lòng. Sau khi gặm vài quả quả của Hoa Mỹ Mỹ, cậu lại phấn chấn trở lại.
“Kế hoạch hiện tại của Lê Ngạo là...” - Chú mèo con cầm một cành cây, viết số 1 lên cát, rồi vẽ một hình bầu dục - “Tích góp tiền mua phi thuyền!”
Người máy lo lắng mèo chân ngắn không có động lực và mục tiêu, nên liên tục vẽ ra chiếc bánh lớn "về nhà" cho cậu.
Mèo nhỏ lại viết số 2 lên đất, vẽ một mầm cây con: “Và còn trồng trọt nữa!”
Tích góp tiền mua phi thuyền là để về Trái Đất tìm bà nội, nhưng còn việc trồng trọt thì sao? Lê Ngạo cũng không phân biệt được tại sao cậu lại muốn trồng cây trên hành tinh “Ai ai hiên ngang” này, nhưng cậu chỉ là muốn thế và muốn là sẽ làm.
Alpha-13 rất ủng hộ việc có một điều gì đó có thể thu hút sự hứng thú của mèo con. Bởi lẽ, dáng vẻ buồn bã rũ đuôi của cậu thực sự khiến chương trình của người máy cảm thấy như bị tắc nghẽn.
“Của cậu đây.”
Người máy đã cải tạo một cái bình đựng sốt cà chua thành một chiếc xô nhỏ có quai: “Về sớm nhé, hôm nay cậu còn phải học hai tiết.”
“Ừm!” - Lê Ngạo nhận lấy chiếc xô nhỏ đeo chéo trên người - “Vậy tớ cùng Huân ra ngoài đây.”
“Nếu gặp phải dị loại thì bảo con sâu mang cậu chạy nhanh đi.” Sở dĩ người máy yên tâm cho chú mèo con ra ngoài nhặt rác là vì, một hàng dị chủng đứng chờ ở cửa…
Trùng tộc, bất kể là đối với con người hay máy móc, đều là sự tồn tại đáng sợ, vì chúng ăn mọi thứ. Nhưng hôm nay, những con to lớn ấy lại đến trước cửa từ sáng sớm, thậm chí còn bắt chước dáng ngồi của chú mèo con, những chi sắc nhọn được đặt ngay ngắn trước mặt, uốn cong cơ thể chờ đón mèo nhỏ ra ngoài.
“...” Hơn một trăm năm trước, nếu bạn nói với Alpha-13 rằng nó sẽ nhìn thấy cảnh này, nó chắc chắn sẽ cười lạnh và mắng bạn bằng dòng điện.
Máy theo dõi lơ lửng trên đầu, nhưng người máy cũng không còn quản nữa. Dù sao thì sự kỳ lạ của chú mèo con cả thế giới đều biết, che giấu giờ cũng không còn tác dụng lớn.
Hơn nữa, Isilis đã nói, mèo con là hậu duệ của Leganes, y sẽ đến đón cậu. Đây thực sự là một liều thuốc an thần cực mạnh, vì không ai có thể nghi ngờ sự hùng mạnh của Đế quốc Delphi - đế quốc duy nhất còn tồn tại của loài người.
Vậy thì hãy xem thành ý của Delphi và ở cùng mèo con thêm một thời gian nữa.
Người máy nhìn theo bóng mèo chân ngắn đi xa, rất lâu sau mới quay người vào căn cứ.
Lê Ngạo đeo chéo chiếc xô nhỏ, bước đi lắc lư. Đi được một lúc, cậu vẫy tay ra hiệu cho Đường Lang Quái tiến đến, rồi treo chiếc xô lên người cho nó.
【 Những con dị chủng này ở bên cạnh mèo con còn ngoan hơn cả chó tôi nuôi... 】
【 Tôi đã sắp quen với cảnh tượng này rồi (an bình), nói xem mèo mèo muốn đi đâu và làm gì thế? 】
【 Hình ảnh này không nên cho trẻ con xem, sẽ khiến chúng ảo tưởng rằng dị chủng là những thứ hiền lành. 】
【 Đúng vậy, xem lâu rồi tôi tự nhiên cũng thấy như thế 】
【 Ha ha, bạn làm được à? Chào mừng bạn đến tiền tuyến vực sâu, trải nghiệm thế nào là sự sợ hãi. 】
【 Chắc chắn là dị chủng trên hành tinh này có vấn đề, đây là ngoại lệ. Còn có loài dị loại mới xuất hiện, thứ đó còn ăn cả dị chủng cơ. 】
Đối với dị loại, con người đã có đôi chút hiểu biết. Khi khu tái thiết sắp dọn dẹp xong, tiến trình của giải đấu cũng được khôi phục trở lại sau hai ngày.
【 Nghe nói dị loại cũng sẽ được tính điểm vào trận đấu, tiếp theo giám sát viên sẽ không can thiệp nhiều, chuẩn bị cho các tuyển thủ tự mình đối mặt với nguy cơ. 】
【 Vốn dĩ nên như thế, những tuyển thủ hàng đầu này về cơ bản sau này đều sẽ vào chính phủ và quân đội nhậm chức. Nếu đều là những kẻ nhát gan thì Liên Bang còn tương lai sao? 】
Mèo con dù sao cũng không nhát gan, cậu sải bước đến một nơi cách xa cái hồ, cúi đầu dùng gót chân nhỏ đo đạc một chút, rồi nghiêm túc gật đầu: “Chỗ này! Dưới này có đất.”
Chú mèo nhỏ được thai nghén bởi ý thức của hành tinh, nên bản năng biết được trên hành tinh này chỗ nào có thể trồng trọt, chỗ nào thì không.
Cả bốn chân cùng hoạt động, cậu bắt đầu đào cát “lộc cộc”, động tác vừa nhanh vừa lanh lẹ. Cái đuôi cũng điên cuồng quét và vẫy loạn xạ, làm bụi cát bay tung tóe lên mặt Huân.
Tiểu quái vật chớp chớp mắt, cũng gia nhập đội ngũ đào cát.
Hai người họ cứ như những con chuột chũi đào hang, đào được một cái hố để lộ ra đất, lại tiếp tục đào cái tiếp theo, khiến cả khu vực này lỗ chỗ những hố lớn hố nhỏ.
【 Đây là đang chơi trò chơi sao? 】
【 Chắc vậy, trẻ con mà, tinh lực… xùy... mà cái phương pháp này hay đấy, có thể tiêu hao thể lực và tinh lực. Tôi sẽ mang con Husky nhà tôi qua đây. 】
【 Điện hạ! (mặt đỏ) Điện hạ của chúng ta đang chơi sao? 】
【 Má ơi, đây không phải si hán ca sao? Lâu rồi không gặp anh. 】
PJ vừa khỏi bệnh đã cầm lấy thiết bị đầu cuối, hít mèo!
【 A a a đây là điện hạ của tôi (cười khúc khích như si hán)】
Đào liên tục đến khi móng vuốt mỏi nhừ, Lê Ngạo cuối cùng cũng dừng lại, nửa dựa vào mép một cái hố mà mình đã đào. Bốn chân dang ra, rất có vẻ của một linh hồn bị thoát xác.
Nghỉ ngơi khoảng vài phút, cậu bò dậy phủi lớp cát trên người, hướng về phía một bên gọi: “Đường Lang Quái số 1, ngươi lại đây nha!”
Những con Dị chủng vẫn luôn ngồi canh xung quanh lập tức hành động.
“Cảm ơn ngươi.” Lê Ngạo tiện tay kéo chiếc tuyến hôi mới mọc trên người nó xuống, sau đó tháo chiếc xô nhỏ ra, xách bằng chân trái. Chân phải thò vào trong lấy ra hai hạt giống rồi ném vào hố.
Mỗi hố ném vài hạt, động tác vô cùng tùy ý.
【 Rốt cuộc đang làm gì thế? 】
【 Trông có vẻ là đang trồng rau? 】
【 Đất cát làm sao trồng rau??? Hơn nữa, trồng tùy tiện quá vậy, có sống nổi không? 】
Nền văn minh liên tinh hệ tuy phát triển cao độ, nhưng trong lĩnh vực nông nghiệp trồng trọt lại hoàn toàn thụt lùi, thậm chí không bằng xã hội nguyên thủy.
Một mặt là vì đất đai bị xói mòn bởi ô nhiễm hạt nhân, khó có thể nuôi dưỡng sự sống. Mặt khác, là vì dị chủng. Ngay cả những hành tinh đã được cải tạo quy mô lớn chuyên dùng để trồng rau củ, cũng cần phải dựa vào nhân lực và quân đội liên tinh hệ đóng giữ để đảm bảo cây trồng sinh trưởng an toàn và thu hoạch thuận lợi.
Hạt giống trong chiếc xô nhỏ là do Alpha-13 tìm thấy trong khu vực sinh hoạt. Khi con người rút đi đã để lại vài thứ mà không cần mang theo, nhưng rốt cuộc đây là hạt giống gì thì người máy cũng không biết.
Dù sao… phật thủ đằng còn được mèo chân ngắn nuôi dưỡng như món đồ chơi, thì còn có thứ gì đáng sợ hơn thứ đó nữa chứ?
Lê Ngạo đương nhiên là đang trồng cà chua. Chú mèo con với vẻ mặt nghiêm túc lẩm bẩm với những hạt giống dưới hố: “Cà chua nha cà chua, lá cây xanh xanh quả đỏ hồng, chua chua, có thể xào với trứng gà.”
Vừa nói vừa cảm thấy đói bụng, cậu nâng móng vuốt lau nước miếng: “Huân, chúng ta về thôi, tớ muốn ăn cơm.”
Khi nghe mèo con gọi, Huân thu lại uy áp trên người đối với cấp thấp, rồi nhảy nhót chạy đến bên cạnh mèo nhỏ.
...
Ăn trưa, học bài, chưa kịp xem xong một tập anime, lại phải đi livestream.
“Hazzz, mèo cũng bận thật nha.”
Cậu thở dài, đứng trên bục livestream chào AI: “Buổi tối tốt lành, bạn ăn cơm chưa? Tớ có mang theo một quả quả cho bạn này.”
Trong giọng nói của AI có một nụ cười không phù hợp với cài đặt: [Buổi tối tốt lành, Lê Ngạo. Tôi chỉ là ý thức mạng, không cần ăn cơm.]
“Bạn không thể ăn à? Vậy đáng tiếc quá.”
Mèo con ôm một quả quả đỏ tươi, đưa cho thiết bị trên đầu giống như đôi mắt của nó xem: “Quả quả của Hoa Mỹ Mỹ ăn rất ngon.”
“...” Khoảnh khắc đó, AI không biết cảm xúc lan truyền trong luồng dữ liệu là gì. Chưa từng có ai đối xử với nó lễ phép như vậy, thậm chí còn mang thức ăn đến cho nó.
[Đang kết nối vào Tinh Võng cho ngài, xin chờ đợi sàng lọc kết nối.]
Nó quyết định, nó muốn đẩy chú mèo này lên vị trí số một của khu vực người mới.
Hoàn toàn không biết gì - Lê Ngạo vẫn đang than vãn: “Cơ cũng không cần ăn gì, cậu ấy chỉ ăn điện. Điện thì có gì ngon chứ?”
Cậu ngồi một mình trên đất, lẩm bẩm ôm quả quả lăn qua lăn lại. Nói một lúc, cậu liếc nhìn AI trên đầu: “Này, nếu bạn không ăn, vậy tớ ăn nha?”
AI kết nối với Tinh Võng khắp các nơi trong tinh hệ, số lượng người dùng lên tới hơn trăm tỷ. Cho đến nay, nó chưa từng gặp một bé mèo con nào đáng yêu như thế.
[Ăn đi, Lê Ngạo.]
Chú mèo con được cho phép, vui vẻ dùng đệm thịt lau lớp vỏ trái cây, rồi “oa” một miếng cắn vào.
【 Đến rồi đến rồi a a a, nhận được thông báo livestream là tôi đến liền!! 】
Những khán giả không đăng ký Giải đấu Thự Quang League cuối cùng cũng chờ được chú mèo con online.
【Thám tử mèo con kết nối tôi đi huhu, kết nối tôi đi, tôi với bạn trai cùng đến này! 】
[Đang kết nối cho người xem đầu tiên hôm nay.]
[Streamer mèo con tuổi còn hơi nhỏ, xin người xem chú ý lời nói. Mọi ngôn luận không lành mạnh cho thể chất và tinh thần của người vị thành niên đều sẽ bị trừng phạt tương ứng.]
Theo tiếng AI lùi lại, Lê Ngạo thấy một nam một nữ.
“Xin chào.”
Cô gái mặt tròn ngồi xổm xuống, vẫy tay về phía chú mèo con: “Chào streamer mèo con, cậu đang ăn gì thế?”
Lê Ngạo đưa quả quả đã gặm một nửa cho cô xem: “Là quả quả của Hoa Mỹ Mỹ.”
Tinh thể chiếu rọi chỉ là mô phỏng hình ảnh đơn giản, không có thực thể. Bàn tay cô gái muốn sờ chú mèo con đã xuyên qua hư không. Cô cảm thấy hụt hẫng, sau đó cười hỏi: “Hoa mỹ mỹ là gì thế?”
“Hoa mỹ mỹ là…”
Lê Ngạo nhét quả quả vào miệng, má phồng tròn như sóc con nhai đồ ăn, lời nói lấp bấp: “Cái loại cây rất xinh đẹp ý.”
Cô gái vẫn đang vui vẻ nói chuyện với chú mèo con. Người đàn ông đeo kính gọng tròn rõ ràng có chút không kiên nhẫn: “Được rồi, tôi đang rất bận, cô nhanh lên đi.”
Cô gái mặt tròn bĩu môi, dùng khuỷu tay huých vào người bạn trai: “Ai nha, anh đừng có không kiên nhẫn như thế chứ.”
“Cô trách tôi không kiên nhẫn à? Cô bỏ một ngàn tinh tệ ra tìm một con mèo để phán đoán tình cảm của chúng ta, cô có bị bệnh không?”
Cô gái có chút bực bội, đứng dậy nói: “Mọi người đều nói chú mèo con rất chuẩn mà.”
“Được rồi, được rồi, hỏi thẳng đi. Tôi cũng muốn xem cậu ta phán đoán thế nào.”
Cô gái có chút tủi thân, lại lần nữa ngồi xổm xuống đối diện với chú mèo con, hốc mắt hơi đỏ: “Streamer mèo con, cậu... cậu cảm thấy hai chúng tôi năm nay có thể kết hôn không?”
Lê Ngạo nhìn cô, nói rất nghiêm túc: “Tôi không biết hai bạn có thể kết hôn hay không.”
“Cô thấy chưa, tôi đã nói là cô bị người ta lừa mà...”
Người đàn ông lập tức lại bắt đầu chỉ trích cô gái tiêu tiền lung tung. Lời nói của hắn chưa dứt thì đã nghe chú mèo con nói: “Nhưng tôi biết anh ta là tra nam.”
“Con mèo kia nói bậy bạ gì đấy?”
Sắc mặt người đàn ông không tốt: “Ai là tra nam? Cái đồ con nít ranh biết nói chuyện không hả?”
Cô gái mặt tròn theo bản năng bênh vực chú mèo con: “Cậu ấy mới 6 tuổi, anh lớn tiếng như vậy làm gì?”
Lại cúi đầu nhìn khuôn mặt đầy lông của chú mèo con, cô mím môi hỏi: “Vì sao cậu lại nói anh ta là tra nam?”
Người đàn ông cũng đang đợi Lê Ngạo giải thích. Chú mèo con cong ngón tay với hắn, ra hiệu hắn cũng ngồi xổm xuống. Người đàn ông đeo kính rõ ràng không kiên nhẫn, nhưng dưới sự lôi kéo của cô gái, hắn vẫn ngồi xổm xuống: “Tôi nói cho cậu biết, cậu không thể ỷ vào tuổi nhỏ mà nói bậy bạ ở đây. Tôi sẽ khiếu nại nền tảng để đòi lại một ngàn tinh tệ này.”
Lê Ngạo nhón chân, đưa móng vuốt đến dưới chóp mũi hắn. Không với tới, nhưng điều đó không quan trọng. Cậu nói bằng giọng mèo, khẳng định: “Anh biết thở, anh là tra nam.”
【? Ha ha ha ha ha ha ha 】
【Thần gì mà sẽ hô hấp là tra nam ha ha ha ha ha 】
【Đại lão gia nhạt nhẽo!! 】
【 Tôi ủng hộ chú mèo con, đàn ông thở cũng là sai. 】
Cô gái cũng bật cười vì câu trả lời hài hước này: “Mèo mèo, cái này… cậu nói cái này…”
Người đàn ông càng lộ vẻ nắm chắc phần thắng, móc điện thoại ra: “Cậu đợi đấy, tôi sẽ tìm nền tảng khiếu nại để chúng nó trả tiền lại.”
“Người ta muốn thỏi son mới nhất đó sao anh không mua cho em.” Chú mèo con bắt chước giọng õng ẹo của một tiểu yêu tinh trên TV.
“Cái nào? Hôm qua không phải mới mua cho em một cái…” Người đàn ông sững lại.
Cô gái mặt tròn cũng sững sờ: “Hôm qua anh mua son môi gì?”
“Tôi, tôi không mua mà, chỉ nói bừa thôi. Con mèo này tự nhiên nhắc đến son môi nên tôi đáp lại, ha ha...”
Thám tử mèo con lại lần nữa “ném búa”: “Cổ áo bên trong của anh có một vết son môi, môi của chị ấy hồng hồng, không phải loại đỏ chói như thế.”
【 Má ơi đâu? Đâu có vết son môi nào? 】
【 Thật sự có, ngay chỗ gần xương quai xanh một chút, má ơi thám tử! 】
【 Ai nói mèo con của chúng ta nói bậy? Tức chết tôi, đồ tra nam còn đòi khiếu nại mèo con của chúng ta! 】
Cô gái mặt tròn đứng dậy đi lật cổ áo người đàn ông, bị hắn bực tức đẩy ngã xuống đất: “Cô đủ rồi đấy, cô không tin tôi thì thôi, còn nghe một con mèo nói mê mà nghi ngờ tôi à?”
【 Đồ không biết xấu hổ, động tay động chân rồi à? 】
【 Nhìn cái bộ dáng giật mình kia kìa! 】
Bình luận vây quanh khắp phòng livestream. Người đàn ông vừa ngẩng đầu lên là có thể thấy được. Sắc mặt hắn lúc xanh lúc trắng, cho đến khi thấy có người trên bình luận nói ra tên của mình, hắn càng đỏ mặt gầm lên: “Mẹ nó bị bệnh à, tôi không nên nghe cô đi tìm cái con mèo rác rưởi nào đấy. Cô là người bình thường sao?”
“Không được chửi bậy!” Chú mèo con cũng rất tức giận. Cậu thường xuyên xem TV với bà nội.
Mỗi lần thấy loại hành vi rõ ràng là mình sai nhưng lại đổ lỗi cho người khác, cậu đều rất phẫn nộ. “Anh quá xấu rồi, tôi muốn thay chị ấy đánh anh.”
Cậu giơ móng vuốt định lao lên, nhưng đây chỉ là hình chiếu, cậu đương nhiên là vồ hụt.
“Mẹ nó!” Người đàn ông còn định nói tiếp, giây tiếp theo đã bị Tinh Võng đá ra ngoài.
[Phát hiện người dùng có hành vi không lịch sự đối với chủ livestream vị thành niên, hiện tài khoản Tinh Võng của ngài sẽ bị đóng băng, thời gian là 7 ngày liên tinh hệ.]
【 Cấm tốt lắm! 】
【 Người nào mà kinh tởm quá vậy? 】
【 Cứ động một tí là mẹ nó, mẹ nó. Hắn không có mẹ à? Cha hắn, tức chết tôi. 】
Cô gái mặt tròn ngã trên đất. Có vẻ như người đàn ông bên kia đã đi rồi, cô chật vật muốn bò dậy đuổi theo, nhưng lại cứng người lại ngay khoảnh khắc cánh cửa “rầm” một tiếng đóng lại. Cuối cùng, cô thất thần đứng tại chỗ.
“Chị ơi.”
Chú mèo con chạy tới, quấn quanh chân cô: “Chị đừng buồn, trên đời có rất nhiều người tốt.”
Ánh mắt cô gái vô hồn, không còn chút ánh sáng nào: “Nhưng mà, trên thế giới chỉ có một mình anh ấy thôi, chỉ có anh ấy mới là người quý giá đối với chị.”
【 Đây là loại não yêu đương cấp cao nào vậy? 】
【 Không em ơi, em ở hành tinh nào vậy, chị giới thiệu cho vài người được không? Ếch bốn chân khó tìm, đàn ông hai chân không thiếu đâu. 】
【 Mặc dù tôi là nam nhưng tôi thấy các bạn nữ nói đúng! 】
Mèo nhỏ nhìn cô rất nghiêm túc, rất nghiêm túc nói: “Nhưng trên thế giới này cũng chỉ có một mình chị thôi nha. Chúng ta đều chỉ có một người, đều rất quý giá mà.”
Đôi mắt vô hồn của cô gái mặt tròn khi nghe những lời này bỗng nhiên sáng lên: “Trên đời cũng chỉ có một mình tôi…”
“Đúng vậy!”
Chú mèo con khẳng định: “Anh ta quý giá là vì chị thích anh ta. Nhưng anh ta một chút cũng không tốt, chị không cần thích anh ta nữa.”
Chú mèo con chưa từng đi học, nhưng lời thoại của cậu rất trôi chảy.
【 Má ơi, mèo con huhu, mèo con nói hay quá. 】
【 Đúng vậy, mỗi người đều là độc nhất vô nhị. Biểu hiện của người đàn ông đó đã nói lên tất cả rồi, em gái ơi, đi điều tra đi. Điều tra xong thì hoàn toàn hết hy vọng, rồi tìm người tiếp theo tốt hơn. 】
Cô gái mặt tròn dường như muốn khóc, lại dường như muốn cười. Nhưng dù có bao nhiêu cảm xúc tiêu cực, khi thấy chú mèo con đang an ủi mình cũng tan biến hết.
“Cảm ơn cậu.” - Cô hít hít mũi - “Cậu là một chú mèo tốt.”
Lần an ủi này khiến Lê Ngạo mệt chết đi được. Cuối cùng, chú mèo con vỗ vỗ cô: “Mèo tốt, chị cũng tốt, mọi người đều tốt nha.”
【 Thiên thần! Mèo con của chúng ta là thiên thần (hét lên) 】
【 Huhu, tui cũng muốn sinh một đứa con ngoan như mèo nhỏ, sao lại biết suy nghĩ như vậy. 】
【 Thật ghen tỵ với mấy người kết nối được. Chờ tui kết nối, tui sẽ không làm gì cả, chỉ để chú mèo con nằm bên cạnh ngủ cùng tui thôi. 】
【 Mang tui theo với, ghen tỵ quá (hét lên) 】
Mèo nhỏ dỗ dành chị gái xong, nằm sấp trên đất nghỉ ngơi một lúc lâu mới kết nối với người tiếp theo.
Lần này, là một thanh niên gầy gò, xanh xao với mái tóc màu hạt dẻ. Anh ta bị trói tứ chi trên một chiếc xe lăn, trông tinh thần không được tốt.
“AI, mở tinh thể chiếu rọi.”
[Tốt, đang trừ tiền cho ngài, tinh thể chiếu rọi sẽ được mở sau 1 phút.]
【 Má ơi! Lại có một đại gia mở tinh thể chiếu rọi!! 】
【 Ai vậy? Có ai biết đây là ai không? 】
Thời đại internet liên tinh hệ phát triển nhanh chóng, quyền riêng tư của con người ở đa số hành tinh chỉ là hữu danh vô thực.
【 Tìm ra rồi, là gia chủ nhà họ Bạch của Thủ Đô tinh. 】
【 A, tôi biết rồi, là anh ta. 】
【 Ai vậy? Người giàu có nổi tiếng lắm sao? 】
【 Đúng vậy. Nhà họ Bạch là đại gia số một của Thủ Đô tinh. Vị gia chủ này cũng rất nổi tiếng, chưa đầy 35 tuổi nhưng thủ đoạn tàn nhẫn như sấm sét, xử lý cha ruột và tiểu tam để giành lại vị trí gia chủ. 】
【 Nghe nói anh ta đã phát bệnh Độ Mỗ và đang ở giai đoạn giữa và cuối… Sắp bị cưỡng chế an tử, đáng tiếc. 】
【 Thảo nào tay chân đều bị trói lại. Ai, những người mắc bệnh Độ Mỗ giai đoạn giữa và cuối chẳng khác gì zombie. 】
Bạch Vân Quân tất nhiên đã thấy những cuộc thảo luận về mình. Anh ta rũ mắt xuống, khẽ ho một tiếng.
Nửa đời đầu của cuộc đời ngắn ngủi này, anh ta đã phải vùng vẫy để sinh tồn dưới sự chèn ép của cha và gia tộc.
Nửa đời sau, anh ta dùng máu và mưu kế để mở đường báo thù, làm tan rã sự thống trị của người cha, thanh toán sự phản bội của tông tộc, dùng thủ đoạn sấm sét để giành lấy vị trí gia chủ, tự tay kết thúc quá khứ nhục nhã.
Cả đời này của anh, không thẹn với trời đất, sắp nghênh đón sự vinh quang. Chỉ tiếc rằng, quả ngọt mới hái được chưa đầy hai năm, virus Dumẩn nấp trong gen đã bùng phát.
Anh ta bị tra tấn đến sống không bằng chết, dần dần bắt đầu khao khát máu tươi. Một khi virus Dum lây nhiễm đến giai đoạn nặng, vật chủ sẽ hoàn toàn mất đi lý trí, bắt đầu tấn công người xung quanh một cách bừa bãi. Người bị tấn công cũng sẽ bị lây nhiễm nhanh chóng, một truyền mười, mười truyền trăm.
Đây là bộ dạng khi virus này phát triển đến giai đoạn cuối, không thuốc nào trị được, không ai có thể cứu, chỉ còn là một cái xác không hồn.
Và loài người đã học được cách thỏa hiệp. Rốt cuộc không thỏa hiệp thì còn cách nào khác sao? Một liều thuốc an tử, là tôn trọng cuối cùng của những người mắc bệnh Độ Mỗ.
Anh ta sẽ chết. Trước khi chết, anh ta muốn xem, chú mèo con mà Isilis đã ôm rốt cuộc là trông như thế nào.
“Chào cậu nha.” Anh ta chào chú mèo con.
[Delphi]
“Điện hạ Lian, bệ hạ đang thay quần áo, xin ngài vui lòng đợi một lát.” Người đàn ông mắt tím tiến lên ngăn cản Lian - Leganes đang hấp tấp.
“Thẩm Xác ngươi tránh ra.”
Người đàn ông tóc vàng ngắn, mắt xanh lục này vừa nhìn đã biết là người có tính nóng nảy: “Tôi với hắn lớn lên cùng nhau từ lúc tr*n tr**ng, có gì mà không vào được?”
Người trung thành tận tụy cầm thanh đường đao chắn ngang phía trước, ngăn cản đường đi của hắn: “Xin ngài lùi lại.”
Isilis đứng trước gương lớn, ngón tay thon dài chậm rãi cài nút áo sơ mi cuối cùng, che đi những đường vân màu sắc ẩn hiện trên ngực dưới lớp lụa trắng muốt.
Mặc dù nghe thấy tiếng ồn ào ngoài cửa, y vẫn không nhanh không chậm chỉnh lại tay áo. Đôi mắt vàng hơi rũ xuống, lông mi in bóng kiêu ngạo và lạnh lùng lên khuôn mặt trong ánh sáng.
Chiếc kẹp áo sơ mi bằng bạc cố định vạt áo, nối liền với dây đai da bên hông. Dây lưng thon dài ôm sát cơ bắp, ẩn vào bên trong chiếc quần tây sẫm màu theo đường chân dài.
Y đứng thẳng người, chỉnh lại cổ áo, rồi bước ra khỏi cửa lớn.
“Thẩm Xác ngươi làm gì, ta... Anh!”
Con sư tử nóng nảy định rút kiếm ra đánh nhau với Thẩm Xác, sau khi nhìn thấy Isilis liền lập tức biến thành một con chó lớn vẫy đuôi: “Thật không? Chúng ta sắp có bé con mới sao?”
Isilis nhẹ nhàng giơ tay lên, đẩy mặt hắn sang một bên: “Đó là con của Tán Ân.”
“Vậy là thật!”
Lian nắm lấy cổ tay người đàn ông, phấn khích thấy rõ: “Trông như thế nào? Lông vàng hay trắng? Sinh ra là hình người hay sư tử con? Ta hỏi họ xin ảnh nhưng họ nhất quyết nói phải đợi anh công bố mới được.”
“Không phải hình người cũng không phải sư tử.” - Isilis nhận lấy chiếc áo choàng từ tay Thẩm Xác - “Là một chú mèo con.”
“Mèo?” - Sư tử lớn ngơ ngác - “Mèo là gì?”
“Mặt tròn hơn cả mặt trăng, chân dài chỉ có 5 centimet, nhưng dũng khí thì có thừa.”
Chiếc áo choàng đỏ rực sau lưng bỗng tung bay, như ngọn lửa cháy rực dưới màn trời bao la. Như những sợi tơ vàng lấp lánh ánh sáng nhỏ.
“Đây là mèo.”
“Người dân Delphi.” - Vị đế vương tóc vàng đứng trên bậc thang trời. Y nhìn xuống vùng đất và những người dân dưới chân mình - “Các ngươi sắp nghênh đón một vị điện hạ mới.”
“Oaaaa”
Đám đông đã biết tin và tụ tập từ sớm lập tức sôi trào, một làn sóng cuồng nhiệt dâng lên trên quảng trường. Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt hội tụ vào vị vương giả sừng sững ở nơi cao, lòng đầy chờ mong hình dáng của vị điện hạ nhỏ.