Mèo Ngốc Của Anh! Anh Yêu Em, Đừng Dỗi Nữa Nha!

Chương 81

Tới tối khi cô tỉnh dậy cả người đau ê ẩm, cô ngồi dậy nhìn tên quái vậy đang nằm ôm mình không buông. Xem giờ cũng đã tám giờ tối. Cô bật đèn len. Ánh sáng đột nhiên chiếu vào làm cho ai đó khó chịu tỉnh giấc. Cô búng vào trán hắn mấy cái cho hắn tỉnh giấc. Bị cô búng trán thật đau nhưng vẫn không muốn mở mắt tiếp nhận ánh sáng. Hắn ngái ngủ ôm lấy eo cô làm nũng muốn ngủ tiếp.

- Tắt điện đi, anh muốn ngủ - Hắn dịu mắt nói, bàn tay đưa lên hướng tới ngực cô mà bóp lấy

- Tên biến thái này, anh nghĩ mình đang động tay vào chỗ nào hả - cô lấy tay cốc đầu của hắn nói

- A đau - hắn ngồi dậy xao đầu mình

Cô nhìn hắn khinh bỉ rồi vào nhà tắm xả nước nóng, cô rất muốn tắm để tẩy đi cái cảm giác nhớt nhác này. Tắm xong đi ra ngoài giục hắn vào trong tắm rồi xuống nhà ăn tối. Cả ngay nay cô chưa ăn gì, bụng đã đói meo tới sắp chết rồi. Tìm trong tủ quần áo thấy một bộ váy len mày đen nhìn cỏ vẻ rất ám, bên trong toàn long là long mắc rất ấm. Còn có cả mũ lông gắn liền váy nữa chứ. Cô mặt bộ váy len này vào, tìm trong tủ xem có cái quần tất lỉ nào nữa không mặc nốt nào cho ấm.

Đang tìm đồ thì một vòng tay nào đó ôm lấy bụng của cô, quay ra thì thấy hắn đã tắm xong. Thân hình hắn vẫn hoàn hảo như cũ, không nhìn nhiều cô vẫn tiếp túc tìm cái quần tất màu đen lỉ mới mua của mình

- Em tìm gì vậy - hắn nhìn cô hỏi

- Quần tất lỉ - cô nói

- Cái quần đó hình như bị anh xé rách mất rồi - hắn thản nhiên nói

- Gì, cái quần đó em cưng nhất đó - cô lườm hắn nói

- Anh sẽ mua cho em nhiều cái khác ấm hơn mà - hắn véo mà cô nói

- Mặc quần áo vào đi cha - cô hậm hực đẩy hắn ra

Lấy đôi tất bông mình mới mua xổ vào làm ấm bàn chân. Cô mặc kệ hắn đi xuống nhà tìm đồ ăn. Vừa xuống bàn ăn đã thấy đồ ăn nghi ngút khói, bụng đã đánh trống từ lâu, cô liền lao vào bàn ăn mà ngấu nghiến. Lúc hắn xuống cô còn chẳng thèm để ý nữa. Hắn ngồi xuống cũng cầm bát lên ăn rất ngon miệng.

- Cậu chủ, cô chủ, bà chủ muốn gặp hai người - Một người hầu nói

- Bà nội ư ? - co đang ăn liền hỏi

- Vâng, bà ấy sắp đến ạ - Người hầu nói sau đó liền dọn bát chén đã ăn xong

Cô thấy vậy liền lấy giấy lau miệng không nói gì, còn hắn thì lại dừng mọi hoạt động lại sau đó nhìn cô một hồi lâu. Cô thấy ánh mắt phức tạp của hắn liền biết hắn muốn nói gì. Cô cười nhẹ rồi gật đầu với hắn.

- Em ổn chứ - hắn quan tâm hỏi

- Rất ổn mà - cô cười nói

Hắn không nói gì, hắn ăn no rồi liền ra phòng khách rồi bật TV lên xem, kéo cô theo rồi ôm lấy cô vào lòng không nói gì. Cô dựa đầu vào vai hắn xem TV chờ người lớn tới. Còn hắn thì không khỏi lo lắng trong lòng không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.

" King...Kong...King...Kong"

Tiếng chuông cửa vang lên một hồi, cô theo phản xạ mà chạy ra mở cửa. Còn hắn thì ngồi im không nhúc nhích tý gì, đưa mắt nhìn theo cô. Bà của hắn đi vào liền tươi cười nhìn hắn và cô. Bà rất hài lòng với cô, hài lòng từ đầu tới cuối, không chê cô nào. Bà đã biết là hai đứa này có duyên với nhau mà dù xảy ra bao nhiêu chuyện vẫn về với nhau đấy thôi. Hạo Minh ở trên phòng đang chơi liền nghe thấy tiếng bà liền chạy xuống ôm lấy bà

- Cụ nội, lâu lắm không gặp, con rất nhớ cụ đó - Hạo Minh nói

- Ừ. Cụ cũng rất nhớ con - Bà hắn nói

- Bà, bà uống nước ạ. Hạo Minh mẹ dặn con là không được làm phiền cụ mà - cô nhìn Hạo Minh yêu chiều nói

- Không sao không sao - Bà nhìn cô cười

- Thằng cháu mất nết này, thất ta tới liền không chào hỏi một tiếng cứ ngồi im vậy thôi - bà nhìn hắn quát

- Nội à, sao nội cứ làm phiền những lúc không nên làm phiền vậy - hắn bực mình nói

- Hả ???? Hai đứa đang bận à - bà che miệng cười gian

- Bà à, không phải đâu - cô đánh vào đùi hắn một cái rồi quay ra giải thích

- Vợ à, sao em lại đánh chồng mình như vậy, đau lắm biết không - hắn ôm đùi rồi nhìn cô

Cô không thèm liếc hắn nữa, tiếp tục nói chuyện với bà, bà ngồi chơi một chút sau đó liền nói về chuyện kết hôn lại của cô và hắn, rồi bảo là sớm sinh thêm cháu cho bà. Cô cười trừ rồi quay sang nhéo bàn tay đang không nghiêm chỉnh của hắn. Bà thấy vậy cũng cười biết ý liền như vậy mà lui về

- Bà lần sau bà đến chơi - cô chạy ra tiễn bà nói

- Ừ ừ, vào trong nhà đi lạnh rồi - bà cười nhìn cô vẫy tay

Vào trong nhà cô phủi những bông tuyết dính trên áo rồi quay sang bế Hạo Minh lên, hôn vào má thằng bé mấy cái. Hạo Minh cười híp mắt rồi ôm lấy cô. Thằng bé được gần mẹ liền chiếm luôn chỗ của hắn. Tối đó cô không ngủ với hắn mà sang ngủ với Hạo Minh.
Bình Luận (0)
Comment