Mị Vương Sủng Thê (Y Phi Kinh Thế)

Chương 178

Chiếc roi đỏ rực, xiêm y đỏ rực, cộng thêm tính tình ngang ngược đến cực điểm, thật là phù hợp đến lạ thường!

 

"Bang!"

 

Roi dài quất trên mặt đất, phát ra âm thanh vang dội.

 

Mặt đất cứng rắn khi roi dài quất xuống cũng đã xuất hiện một vết nứt, có thể thấy được lực đạo rất lớn!

 

"Ta sẽ để ngươi nếm thử sự lợi hại của ta!"

 

Nói xong, Đái Chỉ Mạn không chút lưu tình quất một roi về phía mặt của Bách Lý Hồng Trang!

 

Nhìn một màn này, sắc mặt mọi người đều biến hóa vài phần.

 

Ai cũng không ngờ được Đái Chỉ Mạn lại ngoan độc như thế, có câu "đánh người không đánh mặt", vậy mà Đái Chỉ Mạn lại đánh thẳng vào mặt người ta!

 

Bọn họ không nghi ngờ gì, nếu một roi này thật sự quất vào mặt Bách Lý Hồng Trang, không tránh được da thịt sẽ bị bong tróc, khuôn mặt khuynh thành tuyệt thế kia cũng chắc chắn sẽ lưu lại vết sẹo đáng sợ.

 

Đái Chỉ Mạn cong môi cười đắc ý, khi ả hủy đi gương mặt này của Bách Lý Hồng Trang, ả muốn xem xem sau này nàng còn kiêu ngạo như vậy nữa không!

 

Trong mắt Bách Lý Hồng Trang hiện lên sự lạnh lẽo, nàng và Đái Chỉ Mạn không có bất kỳ ân oán gì, nhưng Đái Chỉ Mạn vừa xuất hiện liền muốn hủy đi dung mạo của nàng, thật sự là độc ác đến cùng cực!

 

Người không phạm ta, ta không phạm người.

 

Nếu người phạm ta, ta trả gấp trăm!

 

Thoáng sau đó, mọi người đều khiếp sợ nhìn Bách Lý Hồng Trang đối mặt với roi dài không né không tránh, mắt thấy roi sắp rơi xuống trên mặt nàng!

 

"Cẩn thận!" Thiệu Tử Phàm hét lớn.

 

Một màn phát sinh này đến quá đột ngột, bọn họ ai cũng không nghĩ Đái Chỉ Mạn thế mà lại chẳng phân biệt nơi chốn hay hoàn cảnh, trực tiếp tấn công.

 

Lúc hắn muốn ngăn cản thì đã không còn kịp nữa rồi!

 

"Tí tách! Tí tách!"

 

Máu tươi nhỏ giọt trên mặt đất tạo nên tiếng vang, mọi người nhìn một màn trước mắt này cơ hồ quên cả việc hô hấp.

 

Chỉ thấy tay trái của Bách Lý Hồng Trang bắt lấy roi dài của Đái Chỉ Mạn, máu tươi đang từ khe hở ngón tay của nàng nhỏ giọt xuống, khuôn mặt khuynh thành tuyệt sắc vẫn nở nụ cười quyến rũ như trước.

 

Không cần nhìn mọi người cũng có thể tưởng tượng được vết thương trên tay Bách Lý Hồng Trang sâu bao nhiêu, lại nhìn vẻ tươi cười trên mặt nàng, mọi người chỉ cảm thấy quỷ dị đến khó tả.

 

"Chơi vui không?"

 

Môi đỏ khẽ mở, giọng nói của Bách Lý Hồng Trang ngập tràn mị hoặc, dường như chỉ đang nói đùa.

 

Đái Chỉ Mạn nuốt một ngụm nước bọt, nhìn Bách Lý Hồng Trang như vậy, không biết vì sao trong lòng ả dâng lên một cảm giác sợ hãi.

 

Roi dài của ả có lực đạo mạnh bao nhiêu ả rất rõ ràng.

 

Chỉ là điều càng làm cho ả không thể nào tưởng tượng được chính là ả quất roi nhanh đến vậy, mà sao Bách Lý Hồng Trang có thể bắt được roi của ả?

 

"Nếu ngươi thích hủy dung người khác như vậy, ta sẽ để ngươi nếm thử tư vị bị hủy dung!"

 

Đôi mắt đen láy như quét qua gió lốc, Bách Lý Hồng Trang bỗng nhiên động thủ, kẹp ngân châm giữa các ngón tay, trực tiếp tát thẳng vào mặt Đái Chỉ Mạn.

 

Đái Chỉ Mạn lập tức hiểu được ý của Bách Lý Hồng Trang, liền muốn rút roi về, lần nữa quất về phía Bách Lý Hồng Trang!

 

Nhưng Bách Lý Hồng Trang lại nắm chặt roi dài, căn bản không cho ả ta cơ hội thu lại roi dài!

 

"Bang!"

 

Một cái tát vang dội kèm theo tiếng xé rách vang lên, mọi người đều hít sâu một hơi.

 

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Đái Chỉ Mạn, năm vết thương trải rộng trên nửa khuôn mặt mịn màng, máu tươi từ từ chảy ra, trông ghê rợn đáng sợ!

 

Cảm nhận được đau đớn trên mặt, Đái Chỉ Mạn theo bản năng sờ vào mặt mình, thấy được máu trên tay, vẻ hoảng sợ nhanh chóng hiện lên trên mặt ả ta.

 

"A!" Đái Chỉ Mạn hét to, "Ngươi dám hủy hoại mặt của ta!"

Bình Luận (0)
Comment