Cửa hàng Thiên Tường tuy rằng ngày thường luôn điệu thấp, nhưng tất cả mọi người đều biết cửa hàng Thiên Tường không phải dễ trêu chọc, dù là hoàng thất cũng phải cho cửa hàng Thiên Tường vài phần mặt mũi.
Bởi vì hoàng thất chỉ có quyền lực tuyệt đối ở Phong Bác quốc, mà cửa hàng Thiên Tường ở khắp Thánh Huyền đại lục lại có tầm ảnh hưởng không nhỏ.
So sánh mà nói, nội tình trong cửa hàng Thiên Tường càng kinh người hơn.
Đái Chỉ Mạn và Bách Lý Hồng Trang ở cửa hàng Thiên Tường nháo ra chuyện, rất có khả năng sẽ bị cho vào danh sách đen của cửa hàng Thiên Tường, chuyện này cũng không phải chuyện đùa!
Dưới cửa hàng Thiên Tường có bao nhiêu cửa hàng, hầu hết tu luyện giả cần đồ vật gì đều đến mua ở những cửa hàng đó, không có cửa hàng Thiên Tường, lựa chọn của bọn họ sẽ bị thu hẹp!
"Đái tiểu thư, Thần Vương Phi, buổi đấu giá sắp bắt đầu rồi, hy vọng hai vị có thể cho ta chút mặt mũi, tạm thời bỏ qua mâu thuẫn, thế nào?"
Chưởng quầy Tô Tinh Thuần mỉm cười lên tiếng, khuôn mặt thân thiện gần gũi không nhìn ra chút tức giận nào.
Bách Lý Hồng Trang thu lại vẻ lạnh lùng trong mắt, mỉm cười nói: "Làm ảnh hưởng đến buổi đấu giá của cửa hàng Thiên Tường, ta thật sự xin lỗi."
Nghe xong, Tô Tinh Thuần liếc mắt nhìn Bách Lý Hồng Trang một cái, chỉ trong chớp mắt, Bách Lý Hồng Trang liền có thể thu lại mũi nhọn, thay đổi thần sắc, tự nhiên điều chỉnh cảm xúc.
Chỉ riêng việc này, Bách Lý Hồng Trang đã chính là một nhân vật không tầm thường!
Không chỉ thế, hắn đã biết mọi chuyện đều không phải do Bách Lý Hồng Trang gây ra, mà là Đái Chỉ Mạn chủ động khiêu khích, nhưng Bách Lý Hồng Trang vẫn xin lỗi, chứng tỏ nàng có lòng bao dung.
"Thần Vương Phi nghiêm trọng quá rồi, ngài có thể đến tham gia buổi đấu giá của cửa hàng Thiên Tường thật sự là vinh hạnh cho chúng ta."
Bách Lý Hồng Trang cười nhạt không nói, từ trong ánh mắt của Tô Tinh Thuần, nàng liền biết người này không đơn giản!
Tu vi của người này so với mỗi người bọn họ ở đây đều cao hơn, tu vi như thế đã đủ để người ta kính nể.
Nhưng Tô Tinh Thuần thế mà lại là chưởng quầy của cửa hàng Thiên Tường, xem ra nàng đã xem nhẹ cửa hàng Thiên Tường rồi.
Đái Chỉ Mạn lại không tốt tính như vậy, "Bách Lý Hồng Trang đả thương ta thành bộ dạng như vậy, muốn ta cứ vậy mà buông tha cho nàng ta ư, nằm mơ đi!"
Lời này vừa dứt, nụ cười trên khóe miệng Tô Tinh Thuần bớt đi chút ấm áp, "Nói như thế tức là Đái tiểu thư không chịu cho cửa hàng Thiên Tường chúng ta mặt mũi?"
Khi Tô Tinh Thuần nói xong, mọi người chỉ cảm thấy không khí trong toàn bộ đại sảnh phút chốc đã thấp xuống.
Mọi người đều thay Đái Chỉ Mạn lau mồ hôi lạnh một phen, vị tiểu thư này thật là không biết trời cao đất dày nha!
Đái Chỉ Mạn không hiểu, nhưng Liễu Tĩnh Khôn lại hiểu lời của Tô Tinh Thuần nói.
Một khi bị Tô Tinh Thuần cho vào danh sách đen, điều đó nghĩa là sẽ bị tất cả các cửa hàng của Thiên Tường chặn ngoài cửa, đợi đến khi đó sẽ là một thảm cảnh khó có thể hình dung được.
"Tô chưởng quầy, trước đó là do chúng ta không đúng, chúng ta xin lỗi." Liễu Tĩnh Khôn lên tiếng.
Nhìn dáng vẻ của Liễu Tĩnh Khôn như vậy, lửa giận của Đái Chỉ Mạn dâng lên, ả đã bị ức h**p thành bộ dạng như vậy mà còn muốn ả thu liễm?
Trong từ điển của Đái Chỉ Mạn chưa từng tồn tại từ này!
Ả biết cửa hàng Thiên Tường có sức ảnh hưởng nhưng vậy thì sao chứ?
Ả ta mới không tin chỉ là chuyện nhỏ đơn giản này mà cửa hàng Thiên Tường sẽ cho ả vào danh sách đen!
"Liễu Tĩnh Khôn, nếu huynh không giúp muội giết Bách Lý Hồng Trang, sau này huynh đừng nghĩ đến việc cùng muội ở bên nhau!" Đái Chỉ Mạn tức giận nói.
Tô Tinh Thuần nhíu mày, Đái Chỉ Mạn này thật sự kiêu căng quá mức, vậy mà dám không để cửa hàng Thiên Tường bọn họ vào mắt!
Liễu Tĩnh Khôn rơi vào thế khó xử, một tay ngăn Đái Chỉ Mạn, một bên lại nói: "Tô chưởng quầy yên tâm, ta đảm bảo chuyện xung đột này sẽ dừng ở đây!"