Đái Chỉ Mạn ngồi vào chỗ, đây là lần đầu tiên ả ngồi ở nhất đẳng tọa của cửa hàng Thiên Tường để tham gia đấu giá.
Vốn dĩ vô cùng vui vẻ, nhưng nghĩ đến việc Bách Lý Hồng Trang lại ngồi trong phòng khách quý, ả liền cảm thấy tức giận không thôi, dựa vào cái gì mà nữ nhân kia có thể ngồi ở phòng khách quý!
Nhớ trước đây, ả là một trong số ít những tu luyện giả ở hoàng thành được chọn tham gia khảo hạch của Thương Lan học viện và trở thành học viên, có thể nói là vinh dự vô cùng.
Bây giờ trở về ả muốn trở thành tâm điểm, nhưng lực chú ý của mọi người đều nằm trên người Bách Lý Hồng Trang!
Sau khi nghe ngóng, ả kinh ngạc phát hiện Bách Lý Hồng Trang thế nhưng lại có được thư mời của Thương Lan học viện?
Thân là học viên của Thương Lan học viện, ả rất rõ phân lượng của thư mời này, điều này không thể nghi ngờ đã làm ả ghen tỵ một trận!
Và điều khiến ả không thể chịu đựng được nữa chính là....... Bách Lý Hồng Trang lại còn gả cho Đế Bắc Thần!
Chuyện này sao có thể được!
{Nauh Yi}
Bách Lý Hồng Trang cầm lấy một cuốn danh mục đấu giá, trước đó nàng thật chưa có xem qua, vừa hay nhìn xem buổi đấu giá này có đồ vật gì nàng cần không.
Lúc này Triệu Vận Thiến quan sát sắc mặt của Bách Lý Hồng Trang, bỗng nhiên lên tiếng: "Bách Lý Hồng Trang, cô biết Đái Chỉ Mạn vì sao lại tìm cô gây chuyện không?"
Bách Lý Hồng Trang nghe xong nhướng mày, "Bởi vì ta nhận được thư mời của Thương Lan học viện?"
Triệu Vận Thiến gật gật đầu rồi lại lắc lắc đầu, "Đấy chỉ là một nguyên nhân thôi, còn một nguyên nhân nữa chắc là nguyên nhân khiến nàng ta ghi hận."
Đôi mắt đen như hồ sâu hiện lên chút nghi hoặc, ngoại trừ chuyện này, nàng và Đái Chỉ Mạn hình như cũng không có bất kỳ mâu thuẫn gì nha.
Thiệu Tử Phàm lập tức hiểu ý của Triệu Vận Thiến, trên mặt là vẻ bất đắc dĩ.
"Vì gì?" Bách Lý Hồng Trang hỏi.
"Trước kia, Đái Chỉ Mạn từng ái mộ Thần Vương Gia."
Lời này vừa nói ra, Bách Lý Hồng Trang mở to hai mắt, nàng nghĩ tới rất nhiều khả năng, duy chỉ có khả năng này là không nghĩ tới!
Đế Bắc Thần, Đái Chỉ Mạn vậy mà lại thích Đế Bắc Thần ư?
"Tuy hai chân Thần Vương Gia tàn tật, nhưng trong hoàng thành nữ tử ái mộ ngài ấy không ít, suy cho cùng thì nam tử phong hoa tuyệt đại giống như vậy, thế gian thật hiếm thấy."
"Lúc trước Hoàng Thượng có ý chỉ hôn Đái Chỉ Mạn cho Thần Vương Gia, vừa hay Đái Chỉ Mạn vẫn luôn ái mộ Thần Vương Gia, lúc ấy rất nhiều người đều biết, nhưng mà Thần Vương Gia đã cự tuyệt."
"Ba năm này, Hoàng Thượng đã nhiều lần đề cập muốn chỉ hôn cho Thần Vương Gia, nhưng Thần Vương Gia chưa từng đáp ứng lần nào."
Vừa nói, Triệu Vận Thiến vừa nhìn về phía Bách Lý Hồng Trang với ánh mắt hơi cổ quái, "Mãi đến khi cô xuất hiện, Lý thừa tướng đề nghị chỉ hôn cô cho Thần Vương Gia, Thần Vương Gia thế nhưng lại đồng ý!"
Chuyện này là chuyện khiến mọi người thấy khó tin nhất.
Từ trước tới nay, Thần Vương Gia đều cự tuyệt thành thân, cự tuyệt Hoàng Thượng cũng không để ý chút nào.
Nhưng khi đối mặt với Bách Lý Hồng Trang, Đế Bắc Thần đã chọn đồng ý, hơn nữa còn vì Bách Lý Hồng Trang mà đắc tội với phủ tướng quân, gióng trống khua chiêng hạ sính, cho Bách Lý Hồng Trang một hôn lễ long trọng hoàn mỹ.
Bởi vậy có thể thấy được, Đế Bắc Thần thật lòng thích Bách Lý Hồng Trang.
Đối đãi chênh lệch lớn như thế, Đái Chỉ Mạn làm sao có thể chấp nhận được?
Bách Lý Hồng Trang trong mắt lấp lóe sự kinh ngạc, lại nhìn thấy Thiệu Tử Phàm cũng gật đầu đồng ý, nàng mới hiểu được hóa ra tất cả đều là sự thật.
Xem ra, nàng đúng là đã xem thường mị lực của Đế Bắc Thần nha, trong hoàng thành lại có nhiều nữ tử ái mộ hắn như vậy.
"Thì ra là thế." Bách Lý Hồng Trang mỉm cười.
"Nhưng mà thực tại chứng minh Thần Vương Gia thật sự rất có mắt nhìn."
Triệu Vận Thiến quan sát Bách Lý Hồng Trang, lúc trước nàng không hiểu Thần Vương Gia vì sao mà nhiều người không chọn lại đi chọn một phế vật.