Mị Vương Sủng Thê (Y Phi Kinh Thế)

Chương 186

Giá thành giao của buổi đấu giá kiểu này thật sự vượt quá khả năng của bọn họ, muốn đi xa trên con đường tu luyện, không có đủ tiền tài thì căn bản không thể duy trì được.

 

"Bốn vạn đồng vàng!"

 

Giá đấu tăng lên rất nhanh, chỉ trong thời gian ngắn, giá của Huyền Tinh Kiếm đã bứt phá đến năm vạn đồng vàng!

 

Mà sau khi tới năm vạn, tu luyện giả tiếp tục tham gia đấu giá liền ít đi nhiều.

 

"Năm vạn một ngàn đồng vàng!"

 

Thiệu Tử Phàm lúc này mới bắt đầu ra giá, hắn biết rõ nếu ra giá từ đầu sẽ không thể mua được Huyền Tinh Kiếm, không bằng chờ đến sau khi người cạnh tranh ít đi lại tham gia đấu giá.

 

Đái Chỉ Mạn ngồi ở nhất đẳng tọa vốn dĩ có chút nhàm chán, sau khi nhìn thấy tiếng ra giá từ phòng khách quý của Bách Lý Hồng Trang, tức khắc trong mắt sáng ngời.

 

Nụ cười giảo hoạt âm độc hiện lên, Đái Chỉ Mạn cười nói: "Đắc tội ta, ta liền bắt các ngươi trả giá trước một chút!"

 

"Năm vạn hai ngàn đồng vàng!"

 

Thanh âm của Đái Chỉ Mạn vang lên trong đại sảnh.

 

Nghe thấy thanh âm này, đôi mắt Bách Lý Hồng Trang híp lại, vũ khí mà Đái Chỉ Mạn sử dụng là roi không phải kiếm, thực hiển nhiên, ả ta cố ý chơi xấu!

 

"Năm vạn ba ngàn đồng vàng!" Thiệu Tử Phàm lại lên tiếng.

 

"Năm vạn bốn ngàn đồng vàng!" Đái Chỉ Mạn hô lên ngay sau đó.

 

Bất luận Thiệu Tử Phàm ra giá thế nào, Đái Chỉ Mạn đều trước sau ra hơn một ngàn đồng vàng.

 

Tuy ả ta và Thiệu Tử Phàm trước đó cũng không có mâu thuẫn gì, nhưng nếu Thiệu Tử Phàm cùng một đám với Bách Lý Hồng Trang, vậy thì đó chính là đối tượng để ả ta đối phó!

 

Thấy Đái Chỉ Mạn kiên quyết theo như vậy, trong lòng Thiệu Tử Phàm cũng có chút tức giận.

 

Những người cạnh tranh khác sớm đã từ bỏ, nếu không phải Đái Chỉ Mạn chơi xấu, hiện tại Huyền Tinh Kiếm này đã sớm bị hắn mua được!

 

"Sáu vạn đồng vàng!" Thiệu Tử Phàm một lần bỏ thêm năm ngàn đồng vàng, có thể thấy được trong lòng hắn đã tức giận.

 

Thấy Thiệu Tử Phàm tức giận, khóe miệng Đái Chỉ Mạn cười càng sâu, "Sáu vạn một ngàn đồng vàng!"

 

Mọi người nhìn Đái Chỉ Mạn và Thiệu Tử Phàm cạnh tranh đều hiểu đây là Đái Chỉ Mạn cố tình nâng giá.

 

Trước đó Đái Chỉ Mạn và đám người Bách Lý Hồng Trang xung đột rõ ràng như vậy, ở đây ai mà không biết được?

 

Chỉ là phương thức nâng giá ác ý như vậy của Đái Chỉ Mạn thật sự khiến người ta chán ghét, điều mọi người ghét nhất khi tham gia đấu giá chính là gặp phải những kẻ như vậy.

 

Vô duyên vô cớ lãng phí nhiều tiền tài như vậy, suy cho cùng tiền của ai cũng không phải gió thổi mà ra, loại hành vi này quá bỉ ổi!

 

Tô Tấn cũng chú ý tới một màn này, làm đấu giá sư ở nhà đấu giá, có thể bán vật phẩm ra với giá cao nhất là trách nhiệm của ông ta.

 

Cho nên một màn trước mắt này ông ta rất vui khi chứng kiến.

 

Dù cuối cùng Huyền Tinh Kiếm này rơi vào tay ai thì nhà đấu giá bọn họ cũng sẽ kiếm được lợi nhuận!

 

"Bảy vạn đồng vàng!" Thiệu Tử Phàm nghiến răng nghiến lợi ra giá lần nữa.

 

"Bảy vạn một ngàn đồng vàng!"

 

Đái Chỉ Mạn vẫn tươi cười như cũ, trong lòng lại có chút ngạc nhiên, Huyền Tinh Kiếm này có thể bán ra với giá năm vạn cũng đã là không tồi, hiện tại lại bị ả ta nâng lên tới cái giá này, có thể thấy được Thiệu Tử Phàm rất thích thanh kiếm này.

 

Lúc Đái Chỉ Mạn hô lên bảy vạn một ngàn đồng vàng thì cả người Thiệu Tử Phàm cũng thở ra một hơi.

 

Lần này hắn tới đã chuẩn bị tổng cộng bảy vạn đồng vàng, vốn nghĩ rằng bảy vạn đồng vàng đã đủ để hắn mua được vũ khí, không ngờ tất cả đều bị Đái Chỉ Mạn phá hỏng.

 

"Không mua nữa à?" Bách Lý Hồng Trang lên tiếng hỏi.

 

Thiệu Tử Phàm bất đắc dĩ lắc lắc đầu, "Cái giá này, quá đắt....."

 

Triệu Vận Thiến phẫn nộ ra mặt, "Ả Đái Chỉ Mạn này thật sự quá đáng! Thật quá vô sỉ!"

 

Quân tử không cướp đồ mà người khác yêu thích, Đái Chỉ Mạn thật sự khiến người ta khinh bỉ.

Bình Luận (0)
Comment