Miên Hoa Chủng Thực Viên

Chương 1

Ta dựa vào cánh cửa sắt vừa thô vừa lạnh ở cạnh bên, nhìn ánh sáng màu tím lập lờ nơi chân trời phía xa. Có một thoáng, ta cái gì cũng không nhìn thấy, những thảo nguyên nhấp nhô dần được bảo phủ bởi sắc tối của bầu trời. Nhưng chỉ một lát sau, đám mây mù dường như chậm rãi tản mác, tiếng xe lửa gầm rú đi qua một vùng hoang vu vắng người ở. Ta lại mơ hồ thấy một tông màu xanh biếc của đồi núi, ta biết đó là đích đến của ta.

Khi xe lửa dần chậm lại, ta sửa sang một chút bởi cùng một đám trâu, bò, thú vật đi một chặng đường dài nên áo khoác có chút dơ bẩn. Căn đúng một đoạn dốc thoải, nhảy xuống xe lửa (ta cũng không dám để nhân viên nhà ga nhìn thấy ta!)

Sải bước đi vào vùng đất không người,  đám mây mù rộng lớn màu tím đỏ tán một chút ra phía sau, vùng đất Louisiana mênh mông này tựa như một con quái vật thật lớn đang ngủ say, vươn ra song chưởng hướng về ta.

Ta cảm thấy một loại khiêu chiến rất rõ ràng.

Nhà ta vốn ở vùng North Carolina – một trong mười ba thuộc địa của Anh quốc, mà ta đã chạy trốn tới đất Louisiana thuộc vùng cai quản của nước Pháp.

Khẽ nhếch miệng, miệng vết thương hơn mười ngày trước bị ở North Carolina đến giờ vẫn còn đau xót….. Có điều tất cả cũng chỉ là chuyện quá khứ!

Trên đất di dân này, ta là người mới tới, một người hoàn toàn không hiểu ngôn ngữ của vùng đi vào một quốc gia hoàn toàn mới. Đúng vậy, Louisiana thuộc quyền cai trị của Pháp, là một vùng đất mới phục vụ cho mục đích tơ lụa của Pháp.

Bắt đầu một cuộc đời mới! Nhân sinh vẫn luôn tiếp diễn mà!

Ánh vàng đổ lên mặt đất cũng chỉ để lại những khoảng sáng yếu ớt, xem ra, đi ở đây hẳn một ngày một đêm có lẽ cũng sẽ không gặp người đi đường. Mặt trời chiếu lên ta lúc này đã bắt đầu xuất mồ hôi. Vì thế ta bắt đầu hoài nghi nơi mình xuống không phải nhà ga? Nếu đó là cái trạm như ta nghĩ, thì hẳn là phải có thị trấn mới đúng.

Sau khi đi một hồi lâu, ta nhìn thấy một bóng cây cổ thụ vươn ra những nhánh cây thô to tạo thành bóng mát, vì vậy cơ thể khát vọng sự mát mẻ của ta cứ hướng nơi ấy đi đến. Nơi này cũng không có nguồn nước, nhìn bốn phía xung quanh, ta chỉ thấy hoàn toàn là những bãi cỏ ngắn ngủn trống trải, không rào chắn, không bò cừu cũng không hoa màu.

Chẳng lẽ là vùng đất chưa có người khai phá?

Đang lúc phân vân thì ta bỗng thấy một loài sinh vật đang di động – đó là một con thỏ hoang màu nâu.

Máu cùng thịt của nó với ta hiện tại là vô cùng thích hợp!

Im lặng, ta nhẹ nhàng lấy ra khẩu súng lục của mình, tiếp từ túi quần lấy ra một băng đạn………… Mắt ta rất tốt, bắn trúng một con thỏ cách có hơn mười thước với ta mà nói là chuyện dễ như trở bàn tay.

Tiếng súng vọng lên một hồi lâu…………

Có lẽ vì nơi này không gian rất rộng.

Máu thỏ ấm áp cũng không quá tanh nồng, nắm chặt lông nó rồi xoay nơi máu phun mãnh liệt hướng thẳng vào cổ mà từng ngụm từng ngụm nuốt xuống – thật sự là đã khát! Củi khô ở đây cũng rất nhiều, ta dùng con dao nhỏ của mình lột bỏ lớp da thỏ, đem thịt đặt trên tảng đá cắt ra làm mấy khối, lấy đá lửa trên người xuống châm lửa củi, con thỏ kia không bao lâu đã trở thành món lương thực duy nhất trong ngày của ta.

Đêm đến ta cũng không mạo hiểm rời khỏi cây cổ thụ.

Liều lĩnh đi vào cánh đồng hoang không được khai phá là thực đáng sợ.

Ta bảo trì đống lửa vẫn cháy……………Ta chỉ là ngồi nghĩ xem bản thân nên quyết định như thế nào: Tìm vài hạt giống gieo thành một khu vườn, khi thì làm thợ thu hoạch khi thì làm một đốc công nô lệ da đen, ăn loạn chén cơm, ở nơi đây, không ai biết ta là ai, không ai biết nói tiếng Anh ngày trước của ta.

Bầu trời đêm có màu lam, màu lam thẫm chỉ có chút điểm sáng yếu ớt của trăng.

Côn trùng kêu ra rả, lá cây trên đỉnh đâu xào xạc rung động………………. Gió thổi khiến những nhành cây không ngừng phát ra những âm thanh đơn điệu. Giống như tiếng gọi khàn khàn âm ỉ.

Trời càng ngày càng lạnh, ta dùng áo khoác gắt gao bao lấy quanh thân, muốn tìm ở thân cây thô to một nơi thoải mái……………

Lửa cháy, trong mắt ta càng ngày càng mờ mịt, ta xem………. nhìn………… cuối cùng chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm mặt trời đặc biệt nóng. Ánh mặt trời bỏng rát thiêu đốt mặt đất, trên đầu ta lại không có gì che đậy.

Ta vẫn đi, trên vùng đất vô tận này.

Đi cả một ngày trời, ta không hề thấy bất cứ một con thỏ nào.

Vì thế khi leo qua một ngọn núi nhỏ, ngay khi đã lâm vào tình trạng kiệt sức lại nhìn thấy phía dưới xuất hiện một vùng trồng bông xanh biếc, lúc ấy ta có cảm giác mình đã khát tới mức cảnh vật trước mắt là ảo ảnh – vẫn chạy. Ta chạy xuống sườn núi, phía trước là một vùng xanh biếc vô tận đến không thể tưởng lan tỏa trong tầm mắt.

Một héc-ta, một héc-ta những cây bông cao đến nửa người lay động dưới ánh chiều đỏ rực, xanh thẫm, vô tận, tựa biển.

Một nhóm nô lệ da đen đang ở ruộng ăn cơm, ta chạy đến gần như tắt thở…………….. Khi ta bổ nhào vào chỗ bọn họ đang tụ tập ở hai bờ ruộng, trực tiếp nhảy đến nơi kênh ruộng đang trào ra nước giếng, vùi hẳn đầu xuống, từng ngụm từng ngụm uống vào dòng nước ngọt mát…………… Ta cảm thấy sinh mệnh lại một lần nữa quay trở lại trong thân thể!

Ngôn ngữ bất đồng, ta cố gắng hoa tay múa chân. Hơn nữa, loại người sắp chết đói đem cơm ăn đến điên cuồng, lại thêm mặt ta đã thể hiện ra ta là người da trắng, khiến cho đội đốc công bán tín bán nghi thu lưu ta. Tới đêm, ta ngủ luôn ở gian phòng dành cho nô lệ da đen – có điều ta phải lén lút đem súng cùng đạn của mình chôn ra sau phòng ở.

Tuy ngôn ngữ bất đồng, ta vẫn làm cho ông ta tin tưởng ta là người da trắng từ thuộc địa  của Anh quốc mà đến. Hơn nữa, khi ta xoay cái cuốc lên làm việc, cũng thể hiện là ta đã quen thuộc với công việc gieo trồng bông, đốc công dùng vốn từ tiếng Anh ít ỏi của ông hướng ta nói rõ: Chủ nhân đi săn thú. Ngươi tạm thời ở chỗ này. Chủ nhân trở về sẽ nói sau.

Rất nhanh đã tới mùa thu hoạch bông, cơ thể ta ở đây được rèn luyện ngày một trở nên rắn chắc. Liên tục thu hoạch hơn mười ngày, chân bị gai bông cắt phải cũng có mấy lần, tóc cũng không có thời gian nhàn rỗi mà để ý tới, phơi nắng quá nhiều làm cả lưng đều bị lột da. May mắn khi còn ở North Carolina, ta có cùng một số người người da đen giao hảo mà học luôn ngôn ngữ của họ. Ở chỗ này cùng nô lệ da đen làm bạn, bọn họ còn giúp đỡ ta rất nhiều. Cụ bà Lucy mỗi tối đều giúp ta cùng con của bà cũng bị thương vì phơi nắng  ở sau lưng mà bôi ít thảo dược có hương vị cổ quái, như vậy bọn ta có thể trong lúc ngủ mà điều trị vết thương, ngày hôm sau lại có thể tiếp tục làm việc.

Vào một ngày sau khi đã thu hoạch xong, giông tố dữ dội kéo đến.

Đây là lần đầu tiên ta được chứng kiến giông tố thực sự đổ bổ giữa lục địa: từng tia chớp phát ra ánh sáng màu bạc, màu vàng kim, màu lam, mưa ập xuống ngay sau tiếng sấm nổ vang. Gió rất mạnh, mưa lớn trải đều lên cả vùng đất khô nứt đang khát gào nước. Sau đó mưa to chỉ trong phút chốc biến thành mưa đá. Hàng tỉ khối mưa đá lóe sáng dốc toàn lực đổ xuống, giằng co hết sức qua hẳn một giờ sau, mưa đá ngừng lại, nghẹt thở trong một thoáng, mưa lại bắt đầu ồ ạt đổ xuống, có điều gió cũng không còn lớn như trước nữa.

Nhóm nô lệ da đen vui vẻ nhảy vào cơn mưa chơi đùa ầm ĩ, Carew – con của cụ bà Lucy cũng lôi kéo ta cùng nó chơi đùa trong mưa. Ta không từ chối, bị nó lôi vào cơn mưa mà cùng nhau cười đùa.

Giữa tiếng mưa cùng âm thanh ồn ào náo động, ta đột nhiên cảm thấy được có thứ gì đó đang ở sát bên gáy ta, đó là một luồng hơi thở nóng hổi. Ta quay đầu lại, thấy mũi miệng của một con ngựa đang hướng ta phun ra những luồng khí vừa trắng vừa đỏ…………….. Đó là một tuấn mã màu trắng xinh đẹp, cao lớn mà lông lại trắng thuần một màu. Khi ta còn đang ngắm nhìn con ngựa này, nhóm nô lệ da đen đã đình chỉ cười đùa, ngay cả đốc công cũng chạy vội ra, bọn họ cứ như vậy quỳ gối dưới làn mưa.

Đây là chủ nhân của bọn họ?

Nam nhân ngồi kia mặc một cái áo màu trắng đơn giản dắt trong quần bò, mái tóc màu đen được một sợi dây buộc lại, trên chân là đôi giày bó có dính thêm đất cát, mưa đổ xuống xuyên hẳn vào quần áo của hắn, lộ ra từng đường nét cơ thể mạnh mẽ…………. Đôi mắt đen của hắn nhìn ta, mà ta, lại quên không quỳ xuống, quên nói chuyện, chỉ cảm thấy vô số hạt mưa rơi lên lông mi của ta, khiến ta nhìn không rõ ánh mắt hắn.

Hắn nói ra mấy từ ngữ không rõ nghĩa, vẫn như trước gắt gao nhìn chằm chằm vào mắt ta. Sau đó ta có điểm sợ hãi mà lùi từng bước ra sau, ngựa hắn lập tức ép sát lại, hắn yên lặng nhíu mày, lại nói ra mấy lời nữa.

Ta không có hiểu lắm. Hơn nữa lúc này từ trong tiếng mưa rơi lại truyền đến một số lượng lớn tiếng vó ngựa, đại khái gần trăm con ngựa phi tới đây. Gần như đều là người hầu da trắng, còn có vài người thẳng đến khi bọn họ xuống ngựa ta mới phát hiện đó là nữ nhân mặc nam trang. Bọn họ vây quanh chủ nhân của con ngựa trắng, sau đó lại tựa như gió, bọn họ tiến đến phòng của đốc công.

Để lại ta một mình, cứ như trước đứng dưới mưa.

“Mang nước vào.” Người hầu lịch thiệp cũng sẽ có người nói được tiếng Anh. Ta đang cầm bình nước, là đốc công trước đó bảo ta mang tới.

Tấm ván gỗ trong phòng đốc công, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đã được trải lên một tấm vải thượng hạng, trên bồn tắm cũng trưng ra khăn tắm trắng toát, chủ nhân đang an vị trong nước ấm, để cho vị nữ nhân vẫn mặc nam trang cọ người.

“Ngươi chính là người mới đến?……………” Hắn hỏi ta như vậy…………. Một người hầu khác ra lệnh cho ta quỳ gối xuống sàn nhà, đúng tầm tay hắn có thể vươn tới. Ta có thể ngửi thấy từ nước ấm bốc lên mùi tinh dầu thơm không biết tên, từng đợt nhiệt mơ màng ngọt đến chán ngán nhẹ nhàng tỏa về phía này…..

“Vâng”

“Tên là gì?”

“Jack………” Khi nói đến đấy, ta cảm nhận được tay hắn đang hướng về đây…………. Cũng giống như thưởng thức, hắn sờ lên đỉnh đầu đã cúi thấp của ta, sau đó tay hắn kéo tóc ta lại. “Tóc của ngươi thực mỏng………. Ta chưa từng gặp qua màu tóc này………”

Ta nghĩ muốn trả lời chỉ là vì phơi nắng dưới mặt trời quá lâu thôi, nhưng tay hắn lại lướt theo tóc, hạ xuống dưới.

Ta ngừng hô hấp. Tay hắn chạm tới xương cổ ta, một chút lại lướt qua bả vai…………

Đó chỉ là cái vuốt nhẹ, lại khiến ta nhịn không được mà phát run……………

Đầu ngón tay hắn rất nóng, làm da thịt ta cơ hồ mới bị hắn chạm vào một chút đã như bị thiêu đốt.

Hơi thở  hắn cũng tiến lại gần, sóng nước dao động tạo thành tiếng. Tay hắn đem cổ ta kéo lại, ngay lúc ta sắp nhịn không được định đẩy hắn ra, một tiếng nước chảy nữa dời đi lực chú ý của ta. Cô gái tóc vàng chà lưng cho hắn từ phía sau vòng qua đây, thì ra phía dưới nàng cũng không có mặc quần, nơi riêng tư cũng là một khoảng lông tơ màu hoàng kim, lập tức hấp dẫn mọi tầm mắt nam nhân……

Đôi chân nhỏ của nàng thật dài liền vượt qua đỉnh đầu ta, bước vào trong nước, tiếng nước bắn ra ngoài từ bồn tắm lớn bằng sắt tây không lớn lắm. Tay của chủ nhân đem cổ ta kéo lại ngày càng gần, gần như đưa môi hắn dán lên lỗ tai ta rồi lại không hoàn toàn chạm tới, hắn chỉ là nhẹ giọng ở bên tai ta nói chuyện:

“Nghe được lắm, Jack. Ngươi từ một tháng trước đã xâm nhập vào khu săn bắn của ta, đúng không? Bọn ta đã tìm thấy một đống lửa tàn.” Hắn nói, còn trước mắt ta, nữ nhân kia lấy tay âu yếm hạ thân hắn, dùng mười ngón tay xoay quanh vỗ về chơi đùa bộ phận đã ngẩng lên được một nửa……… Sau đó nàng cúi đầu, ngậm lấy bộ phận nam tính ở trong nước mà ta nhìn không rõ nhan sắc lớn nhỏ…..

“A………” Tiếng thở dốc trầm thấp dán tại bên tai ta, lỗ tai ta bắt đầu bị hâm nóng. Nữ nhân kia rất nhanh đã đem hai chân của mình tách ra, lộ ra bộ phận sinh dục của nàng, đón lấy bộ phận của chủ nhân mà ngồi xuống……….

Tay chủ nhân nháy mắt nắm chặt lấy da thịt ta, cứ vậy mà dùng sức. Sau đó hắn dán vào càng gần hơn, vành tai ta ngay bên môi hắn, khi hắn nói, môi dưới của hắn có thể đụng chạm tới vành tai đã tràn ngập huyết dâng lên……..

“A………. Tốt lắm………. Jack, nàng thật sự là cái ưu vật, đúng không nam nhân, hơn nữa là một nam nhân khỏe mạnh chín chắn. Ta cũng không phải là cái xử nam chưa từng đụng tới nữ nhân, ngay tại trước mắt ta phát sinh nhục dục, ta đã cảm thấy được thứ trong quần đang trướng nóng lên…………

Tay kia của hắn vươn tới, bắt lấy nụ hoa giữa mớ áo rách nát của ta, bàn tay vốn đang ôm lấy cổ ta lại dẫn dắt hai tay ta vươn đi, ta liền quỳ như vậy, thân rướn tới, hai tay vươn ra bắt lấy bầu ngực của nữ nhân kia vẫn đang lay động thân mình rên rỉ……… (3P, *lau lau mồ hôi*)

Tay hắn thực nóng, ngón tay để móng thật dài cứ thể tả hữu mà niết lộng lấy nụ hoa ta. Phía sau ta có thể cảm nhận được có người đang đi tới, một đôi tay mềm mại từ phía sau đem quần ta cởi ra một ít. Đầu của một nữ nhân chui vào giữa hai đầu gối ta lúc đó đang che đậy thứ đã đứng thẳng từ lâu, tiếp theo ta bị khoang miệng nóng bỏng của nàng vây lấy……….. (giờ thì 4P *khóc*)

“Ân……. Ân ~~~” Ánh mắt ta bị bầu vú trơn bóng cứ chớp lên chớp xuống chiếm cứ, ngực bị ngón tay ma lực của chủ nhân từng bên từng bên vỗ về chơi đùa, bên dưới, ta chỉ có thể cảm nhận được đầu lưỡi của nàng đang dụ dỗ ta lần lượt điên cuồng va chạm vào cổ họng mềm mại…………

“Thiên đường a? Jack của ta…….?” Đôi mắt đen của hắn cứ như vậy nhìn ta, hơi thở gấp gáp của hắn liên tục vang bên tai. Ta cũng thở gấp, nữ nhân đang điên cuồng vặn vẹo trên người hắn không ngừng làm nước chứa đầy mùi hoa bắn lên người ta……a, a!

Trong cơn điên cuồng, ta xác thực nghe được ở sau lưng lại vang lên tiếng bước chân. Bất quá ta không có chú ý tới, ta cũng không có thời gian để mà chú ý, cảm giác cao trào điên cuồng, còn có tiếng thở dốc kịch liệt bên tai của nam nhân kia, thế giới của ta cứ như vậy bị vây quanh……….. Đầu lưỡi chủ nhân ly khai khỏi lỗ tai ta, cảm giác sắp bắn tinh, làm cho ta ngẩng cổ lên ___ a ____!

Một tiếng dây kim loại va chạm vào nhau, một cỗ mùi khét từ da thịt bị thiêu đốt cùng lúc đánh úp vào trong óc ____ thân thể chịu một nỗi thống khổ thật lớn ____ vết thương trí mạng trên cổ đã đau đến mức khó tưởng nổi, tựa như cần cổ dưới máy chém trong nháy mắt đã bị chém rời khỏi người!

Kêu cũng kêu không được, khoang miệng tràn ngập máu do chính mình cắn phải đầu lưỡi. Ta chỉ nhớ rõ mọi người thoáng chốc đã ly khai khỏi ta, muốn bắt lấy thứ nặng nề ở trên cổ là căn nguyên của nỗi đau đớn khôn tả, cánh tay lại bị tay của hai tên cường tráng nắm chặt ra sau!

“Jack, không cần giãy giụa.” Chủ nhân từ trong nước đứng lên. Nước mắt thống khổ đã làm mờ đi tầm mắt của ta, bất quá ta có thể nhìn thấy bộ phận vẫn ngẩng cao đầu cùng hạt nước trên người hắn không ngừng lăn xuống mặt đất. Ta muốn hét, ta rống to ra tiếng, tứ chi bị nắm, kim chúc trên cổ vẫn như trước đỏ rực thiêu đốt da thịt ta, được ngửi hương vị thịt nướng của chính mình, ai từng được ngửi qua?

A ___ a ___ a ____!

Ta gào thét, cực lực muốn vùng ra khỏi kẻ đang khống chế tứ chi ta.

Một dũng nước lạnh hướng ta tạt tới, sợi xích trên cổ tỏa ra một trận khói trắng, ta ngay giữa mùi vị cháy khét như vậy, ngất đi.



..

Mặt trời rất lớn, ta đi ở giữa trung tâm đội ngũ, mồ hôi trên người theo quần áo chảy xuống.

Trang viên Sri Lanka cách đây ba mươi dặm, chính là đích đến của đội ngũ.

Mà ta, dấu vết trên cổ vẫn như trước rách ra chảy máu, vòng sắt theo từng bước chân ma sát vào miệng vết thương ___ máu không ngừng chảy ra, đau đớn dữ dội hướng tứ chi lan tỏa………

Ta thành thuc trở thành nô lệ của Macquarie Sri Lanka

Chương này làm ta vừa edit vừa muốn khóc, chẳng biết nên gọi là hentai hay yaoi đây @@. Hơn nữa, có vẻ ta ko có duyên vs chương này (_ __”)
Bình Luận (0)
Comment