Minh Tinh Chơi Võng Du, Chi Di Hiệp Tình Duyên

Chương 24



Nghe Ba địa nhục nhục đoàn rít gào, Tần Tinh Hồn cùng Lăng Thù đồng thời nhìn nhau.

“……”

“……”

Lăng Thù quay đầu lại nhìn trò chơi.

Tần Tinh Hồn khịt khịt mũi, rất là vui vẻ: “Xem ra hai chúng ta là gian phu *** phu có tiếng.”

“……” Lăng Thù trợn trắng mắt.

Đợi tất cả mọi người trong đoàn vào phó bản xong, Ba địa nhục nhục đoàn chỉ huy mọi người bắt đầu dọn sạch tiểu quái trên lối đi của phó bản.

Tiểu quái trong này máu dày lực công kích cao, người chơi bình thường bị quái cào vài cái liền ngã nhào.

Trên YY sau khi Ba địa nhục nhục đoàn ngã nhào, bất đắc dĩ nhìn thống kê số liệu lượng trị liệu của phó bản, cuối cùng không thể nhịn được nữa: “Sát Thủ Hữu Tình, không được bơi thủy!!!” (划水 theo Babylon là thrash nhưng dịch ra thấy ko phù hợp, ai bít giúp mình nhé!)

Tần Tinh Hồn mắt nhìn thanh máu biến thành màu xám trên avatar của Ba địa nhục nhục đoàn trong đội ngũ, bĩu môi: “Tôi không có bơi thủy a.”

“Lượng trị liệu của cậu bằng 0, cậu xem Tiểu Vãn lượng trị liệu một lượt lên mười vạn!!!”

“Tôi đang đánh quái a…… Đánh quái sao trị liệu……”

“Ngày, cậu là thầy thuốc đánh quái cái gì!”

“Tôi là bạo y a, cậu không biết sao?”

“……”

“Bản chất của tôi là tay đấm bạo lực, cậu xem tín hiệu phát ra!”

“……”

“Xem, tín hiệu phát ra còn cao hơn cậu!”

“……”

Đầu kia YY im lặng một hồi, cuối cùng bộc phát:

“Tôi không cần tín hiệu phát ra của cậu, tôi cần cậu thêm máu a!!! Tôi liên tục ngã nhào trên mặt đất, tín hiệu phát ra nhất định thấp hơn cậu!!!”

“Nhục Nhục, cậu cư nhiên kêu một tay đấm thêm máu!”

“Cậu không thêm cũng được, đoàn trưởng cho tôi, tôi đá cậu ra đoàn.”

“Ngao……” Nghe được thanh âm ẩn ẩn nổi giận của Ba địa nhục nhục đoàn, thanh âm Tần Tinh Hồn thực tướng đáp ứng.

“Cứu tôi đứng dậy.”

“Đợi đợi……”

“Đợi cái gì???”

“Tôi đang tìm kỹ năng hồi sinh.”

“……”

Lăng Thù nghe đoạn đối thoại YY, có thể tưởng tượng được bộ dáng Ba địa nhục nhục đoàn bên kia máy tính gân xanh đập liên hồi rồi lại hữu khí vô lực (ỉu xìu).

Khó chịu phát sinh vừa rồi đột nhiên tiêu tán.

Có lẽ Tinh Hồn vốn chính là người ương ngạnh như thế.

Cậu nhìn Tần Tinh Hồn, thấy y điểm mở cột kỹ năng từng cột từng cột tìm kiếm kỹ năng hồi sinh, cuối cùng nhịn không được lấy tay điểm màn hình máy tính Tần Tinh Hồn một cái.

Lăng Thù nỗ bĩu môi, nói: “Cái này, cứu người.”

Tần Tinh Hồn liếc nhìn Lăng Thù, bộ dáng kia mặt mày hớn hở, làm cho Lăng Thù hơi đỏ mặt xấu hổ.

Hắc hắc…… Tần Tinh Hồn đang cười trộm trong bụng.

Sát Thủ Hữu Tình ung dung cứu Ba địa nhục nhục đoàn.

Cuối cùng dọn xong tiểu quái biến thái trên đường đánh tới boss, không ngờ tới phó bản độ khó cao mở ra boss thứ nhất là một con sứa lớn.

Sứa cực kỳ to lớn, toàn thân màu xanh đậm, xúc tua thật dài không ngừng bắn ra phía ngoài, có vẻ cực kỳ quỷ dị.

“……” Tần Tinh Hồn thấy bộ dáng sứa, không nhịn được cười nhạo chuẩn thẩm mỹ của Tiểu Tạ đồ đệ y.

Đối với thuộc tính của Boss con sứa này cũng là không biết, Ba địa nhục nhục đoàn bố trí vị trí nhân vật một chút, bắt đầu lần đầu tiên đấu võ thăm dò thử.

Thế là, rất không may, Sát Thủ Hữu Tình được bố trí đến trong một xó xỉnh, sau đó…… Mắc kẹt .

[đội ngũ] Sát Thủ Hữu Tình: Nhục Nhục, tôi mắc kẹt ~~~~(>_<)~~~~ Ba địa nhục nhục đoàn: cậu có thể xấu hổ hơn nữa không…… Sát Thủ Hữu Tình: Đây là bug hệ thống (╰_╯) Ba địa nhục nhục đoàn: hệ thống bị bug cũng có thể mắc kẹt, nói rõ cậu là một con heo -_-||| Sát Thủ Hữu Tình:…… Ba địa nhục nhục đoàn: Ngoan ngoãn ở lại, chờ chúng tôi đánh xong trận này Sát Thủ Hữu Tình:-_-||| Tần Tinh Hồn nhìn thân hình boss sứa cách xa, không khỏi thở dài, trực tiếp chuyển ánh mắt qua trên mặt biên máy tính của Lăng Thù. Lăng Thù căn cứ chức trách thầy thuốc cố gắng xoạt máu cho chủ kháng boss Anh chỉ là truyền thuyết. Sứa sẽ sản sinh tiểu quái, tiểu quái là bốn con sứa nhỏ, sứa nhỏ sau khi xuất hiện còn có thể sinh tiểu quái, vô hạn sinh sôi nẩy nở…… Tần Tinh Hồn ngán tận cổ, không nhịn được nói: “tốc độ sinh sôi nẩy nở này là phân chia tế bào sao?” “……” Lăng Thù mắt nhìn Tần Tinh Hồn. “Nửa phút sinh một đám, boss này cũng sẽ không hư nhược a……” “……” Lăng Thù quyết định bỏ qua Tần Tinh Hồn. “Nếu tôi có thể sinh một đứa cũng sẽ không tệ a.” “……” Lăng Thù cuối cùng mắt lại nhìn Tần Tinh Hồn. Đầu người này là dùng làm gì a? Sao có thể tán gẫu như vậy…… Các pháp sư phụ trách kéo tiểu quái không ngừng xoạt ra, cuối cùng đánh boss còn 75% lượng máu. Lúc này, sứa đột nhiên phát ra một tiếng thét. Tần Tinh Hồn “Di” một tiếng. Chỉ thấy bốn con sứa nhỏ boss sinh ra trong đó một con lớn mạnh cấp tốc, sau đó một thanh âm “Bùm” vang lên. Mặt biên máy tính Lăng Thù biến thành xám trắng. “……” Lăng Thù mắt nhìn màn hình, mặt đất đầy thi thể. YY bùng phát ra tiếng kêu của Kim Tinh Hạ Phàm: “Oa kháo, toàn bộ chết ngay lập tức!” “……” “Diệt đoàn ?” Kim Tinh Hạ Phàm hỏi. “Dường như không phải a……” một đoàn viên nói trong YY. “Ai vẫn còn sống vậy?” Tần Tinh Hồn liếc mặt biên máy tính của mình, phát hiện mình vẫn sống sờ sờ mắc kẹt tại bug của hệ thống. “Tiểu Tình còn sống……” Ba địa nhục nhục đoàn nói trên YY. Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía boss sứa. Chỉ thấy boss sứa chậm rì rì duỗi ra xúc tu thật dài, tập trung Sát Thủ Hữu Tình. Thân thể cao lớn dẫn đầu một đám tiểu quái màu hồng, chi chít tấn công tới phía Sát Thủ Hữu Tình. Boss vừa di chuyển, vừa phun ra một đám tiểu quái mặt mày dữ tợn. “……” Tần Tinh Hồn cảm thấy trong dạ dày một trận khó chịu…… Lúc này, trong YY không hẹn mà cùng bùng phát ra một trận tiếng vang. “Sát Thủ Hữu Tình! Chạy mau!!!” Nói đến kỳ quái, có lẽ là nhân vật trong trò chơi cũng có bản năng muốn sống, Tần Tinh Hồn thao tác Sát Thủ Hữu Tình mấy cái liền trực tiếp nhảy ra khỏi bug mắc kẹt, bắt đầu chạy cực nhanh về phía trước. Lúc này, đến phiên Lăng Thù tiến đến trước máy tính Tần Tinh Hồn. “Anh chịu được sao?” Lăng Thù nhìn bộ dáng Tần Tinh Hồn một thân bạch y ôm con thỏ bộ dáng liều mạng chạy trốn trước mặt quái vật xấu xí. Tần Tinh Hồn nghiến răng nghiến lợi: “Nhất định phải chịu đựng!” “……” “Boss này quá vi phạm tiêu chuẩn thẩm mỹ của anh!!!” “……” “Anh không thể chết buồn nôn như vậy!” “……” Sát Thủ Hữu Tình dẫn theo boss chuồn một vòng trong phó bản, một lần nữa chạy đến chỗ bọn họ mở quái, dùng kỹ năng hồi sinh cứu Chiều trước trường đình lên, cứ như vậy trong nháy mắt, bị xúc tua của quái vật đụng phải một cái, máu lập tức ít một nửa. Tần Tinh Hồn lập tức điều khiển Sát Thủ Hữu Tình tiếp tục chạy, vừa chạy vừa thêm máu. “Giờ này khắc này, anh mới biết thêm máu là kỹ năng tốt!!!” Nhìn một đám lớn sứa hướng Sát Thủ Hữu Tình lăn qua, thẳng đến khi bóng người dần dần biến mất, Lăng Thù im lặng không lên tiếng kéo thi thể trên đất. Mọi người chỉnh đốn một phen, Sát Thủ Hữu Tình đã kéo quái chạy vòng thứ hai. Một vòng này càng thêm khoa trương, chỉ thấy màn hình đầy tiểu quái, từ từ hướng về phía người trong phó bản di chuyển tới. “……” “……” “Mọi người chạy mau!!!” Ba địa nhục nhục đoàn hô trên YY. Cuối cùng, bổ sung một câu: “Chạy ở phía trước Tiểu Tình, tập trung boss dùng kỹ năng đơn thể!” Toàn bộ tình cảnh giống như khủng hoảng sinh hóa, bầy quái chạy khắp chốn, sinh linh đồ thán, thi thể vắt ngang khắp nơi. Người trong đoàn nghe Ba địa nhục nhục đoàn chỉ huy xong, lập tức theo thứ tự bắt đầu vừa trốn, vừa đánh boss. Lượng máu của Boss rớt xuống 50%. Tiếng quái đột nhiên lại vang lên. Người trên YY lập tức phản xạ có điều kiện, cũng đi hét theo: “Chạy mau chạy mau, muốn toàn bộ chết ngay lập tức sao!” Tần Tinh Hồn cũng muốn chạy trốn, nhưng quái vật vẫn tập trung y, như thế nào cũng bỏ không xong. Vì vậy y yên lặng nhìn sứa nhỏ chậm rãi nở lớn. Sau đó “Bùm” một tiếng. Sát Thủ Hữu Tình kêu thảm một tiếng, ngã nhào trên mặt đất. Buổi sáng cách ngày thức dậy, Lăng Thù liền thấy Tần Tinh Hồn ôm viên thịt tròn mập mập đang ngồi trong nhà ăn. Cậu hơi tò mò, đến gần nhìn nhìn, mới phát hiện Tần Tinh Hồn đang cho con thỏ ăn miếng mực. “……” Lăng Thù muốn nói gì đó, đúng lúc liếc mắt đến chậu nhỏ trong phòng bếp, chờ khi cậu thấy rõ vật đặt trong chậu nhỏ là gì, quyết định không mở miệng. Trong chậu ngâm mấy con mực. Từ mức độ nào đó mà nói, hình dáng những con mực này cùng sứa hôm qua gặp phải vẫn là vô cùng tương tự. …… Lăng Thù vụng trộm liếc mắt nhìn Tần Tinh Hồn, lúc này Tần Tinh Hồn cũng vừa vặn ngẩng đầu nhìn cậu. “Tỉnh?” “Ân.” Lăng Thù ngồi xuống, nhìn nhìn bữa sáng đã chuẩn bị tốt. Cháo mực mè đen, bánh trứng mực rau hẹ…… “……” Lăng Thù im lặng trong lòng chia buồn với mực vô tội. Tần Tinh Hồn tâm tình rất là tốt, nhìn Lăng Thù ăn bữa sáng mình làm, cười: “Hôm nay có họp báo nào không?” Lăng Thù nhấp một hớp cháo mực, cảm giác mùi vị cũng không tệ lắm, nhai mực nói: “Công ty thu xếp yêu cầu ra đĩa nhạc mới, đoán chừng là đi chọn ca khúc a.” Tần Tinh Hồn nhướn mi, tiếp tục vùi đầu cho con thỏ ăn. Lăng Thù trầm ngâm một hồi, nói: “Hôm nay còn có một màn tiết mục giải trí phải tham gia.” Tần Tinh Hồn “Ân” một tiếng, thuận miệng hỏi: “tiết mục gì?” “Hình như tên là Ngôi sao gặp mặt kết thân.” Tay Tần Tinh Hồn cho thỏ ăn dừng lại, nhíu mày: “Kết thân sao?” Lăng Thù gặm một ngụm bánh trứng, cảm giác rất ngon, đành phải khẽ gật đầu: “Em bị thương lâu như vậy, vừa xuất hiện họp báo khẳng định nhiều.” Tần Tinh Hồn im lặng không nói, qua một hồi lâu mới xé một miếng mực gắng sức đút vào miệng ba cánh hoa của con thỏ. Con thỏ ăn đến toàn thân run rẩy. Nhưng vận mệnh thảm thương của con thỏ một mực kéo dài đến hiện trường quay “Ngôi sao gặp mặt kết thân” cũng chưa chấm dứt. Tần Tinh Hồn trực tiếp mang con thỏ ra ngoài. Sau đó, y ngồi ở hậu trường vừa xem Lăng Thù cùng nữ MC vui đùa, vừa âm u cho con thỏ ăn. Thịt quả hạch đào, hạnh nhân, đậu phộng…… Tiểu Bao thân là Lăng Thù trợ lý thấy bộ dáng Tần Tinh Hồn, không nhịn được sáp tới nhỏ giọng quát lên. “Sát Thủ Hữu Tình!” Tần Tinh Hồn mắt nhìn Tiểu Bao. “Con thỏ của anh sắp no chết rồi!” Tiểu Bao chỉ chỉ con thỏ béo trong tay Tần Tinh Hồn. “……” Tần Tinh Hồn mắt nhìn con thỏ. Lỗ tai con thỏ run rẩy, ánh mắt nhìn Tần Tinh Hồn bộ dáng lại có điểm đáng thương hề hề. “Không có việc gì, nó là heo, ăn không chết.” Tần Tinh Hồn bị ánh mắt kia nhìn, khóe miệng co rút, lạnh lùng nói. “……” Tiểu Bao đưa tay sờ sờ lông thỏ trắng, cuối cùng nhịn không được trịnh trọng nói. “Anh không biết .” “……” “Đại 0 gởi nuôi tiểu hương trư ở nhà tôi chính là bị tôi cho ăn như vậy mà chết.” “……” Tần Tinh Hồn rốt cục ngừng động tác. Nguyên nhân y dừng lại động tác, cũng không phải bởi vì Tiểu Bao thuyết phục, mà là bởi vì viên thịt tròn màu trắng bị một người bế lên. “Con thỏ thật đáng yêu!” người ôm con thỏ sờ sờ lông viên thịt tròn, ánh mắt lóe sáng lấp lánh. Tần Tinh Hồn và Tiểu Bao cùng nhìn về phía người nọ. Người nọ tóc mái kẹp ngay ngắn, trên mặt quét một lớp trang điểm nhàn nhạt, bộ dáng rất là thanh thuần đáng yêu. Tiểu Bao miệng mở thành hình chữ “O”. Tần Tinh Hồn khẽ nhíu mày, kéo kéo quần áo Tiểu Bao, khẽ hỏi: “Ai vậy a?” “Một trong tứ đại hoa đán nổi tiếng khắp cả nước Ngô Tân Tân, anh cư nhiên không biết?!” “……” Tần Tinh Hồn cố gắng không nói gì. Y chẳng qua hỏi thăm Tiểu Bao một chút, đối phương không cần kêu lên kinh ngạc như vậy nha…… Quả nhiên, Ngô Tân Tân nghe được thanh âm Tiểu Bao, nhìn về phía hai người. Đột nhiên, trong mắt của cô ta lòe ra một tia ánh sáng, nhìn Tần Tinh Hồn, hỏi: “Anh là chủ nhân con thỏ này sao?” “……” Tần Tinh Hồn gật gật đầu. “Anh cùng con thỏ của anh như nhau rất đáng yêu!” “……” “Thật có khí chất mỹ thiếu niên!” “……” Tần Tinh Hồn cảm thấy trên đầu có ba đường hắc tuyến lung lay sắp đổ. Ngô Tân Tân thấy Tần Tinh Hồn không đáp lời, cúi xuống hôn bộp một cái. “……” Tần Tinh Hồn hơi ngớ ra, khi kịp phản ứng sờ soạng gương mặt của mình, cảm giác trên mặt còn lưu lại son môi màu nhạt. “Tôi thích anh!” Ngô Tân Tân vẻ mặt hưng phấn.
Bình Luận (0)
Comment