Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Chương 160 Cuộc gọi của Hàn Tư Dư.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Dù sao thì cũng là con gái mà, nghe thấy có người muốn chặn lại, còn đánh nhau gì gì đó, chắc chắn là có hơi lo lắng rồi.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
đến Đế Hoàng chặn tôi, có tin là tôi sẽ khiến anh ta lúc đến thì đứng, lúc về thì nâm không? Bởi vì chúng ta có người quen, ngay cả giám đốc của Đế Hoàng, cũng phải sợ cô ấy! Ha ha, đây chính là địa bàn của chúng ta!” Hàn Tư Dư ôm eo cười lớn.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Hữ hữ, đừng hỏi nữa, tôi chỉ muốn mọi người không cần phải sợ, dù là việc gì thì cũng có tôi rồi, mọi người nên ăn thì cứ ăn, nên uống thì cứ uống!” Hàn Tư Dư nói Hoàng Mao và những người khác cùng hào hứng bắt đầu rót rượu.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trần Hạo ngồi một bên lại cảm thấy hơi lo sợ bất an.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trần Hạo hơi hối hận rồi, chắc phải tìm thời gian nói với Siêu Phàm, dìm cô ta xuống thôi.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Sau đó thì thấy một đám người xông vào.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Đệch mẹ làm gì thết” Hoàng Mao sững sờ, sau đó thắng thừng mắng.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Ar Mấy cô gái hét lên.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Bình thường những cô gái này cũng thấy đánh nhau chứ, nhưng chưa từng thấy ai tàn nhẫn như vậy, hơn nữa lại còn đông thế này.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Các người làm gì vậy hả? Có biết đây là đâu, biết tôi là ai không hải” Đừng nói ai khác, lúc này đến cá Hàn Tư Dư cũng hơi sợ rồi Dù có ngầu đến đâu, sau khi bị người ta chặn đánh thì cũng khó tránh khỏi iếu tự tin, Lúc này mới đỏ mặt đứng dậy.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trên cánh tay có xăm hình rồng, nhìn rất đầu gấu.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Anh thật sự dám đến Đế Hoàng chặn tôi, có tin tôi tìm người xứ anh không!” Hàn Tư Dư không chịu yếu thế hét lên.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Sau đó…Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Hàn Tư Dư bị đánh ngã xuống ghế sofa.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
‘Cửu Giang lạnh lùng cười.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Cô Đỗ, cô nói ai? Ai dám đánh nhau ở đây?” Là bốn năm người vệ sĩ của Đế Hoàng đi vào cùng Đỗ Vũ.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Dù sao thì trong phòng bao cũng tối như bưng, lại còn đang đánh nhau, có ai chú ý đến Đô Vũ đâu.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Bảo vệ của Đế Hoàng ai ai cũng ngầu cả.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Tổng giám đốc Chu Giang gì chứ, anh ta đang đánh người đấy!” Đỗ Vũ thấy thái độ của bảo vệ thì hơi ngạc nhiên.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Không phải mấy người bảo vệ này sợ Chu Giang, mà là vì trước đó Lý Phi Hồng, có dặn, nếu người cúa Tập đoàn Hải Sơn đến, cho dù là chuyện gi thì cũng phái nể mặt bọn họ ba phần.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Mặc dù có phải đối đầu thật thì Tập đoàn Kim Lăng cũng không sợ, nhưng bình thường mọi người đều nhún nhường nhau ba phần.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Đương nhiên Chu Giang cũng có suy tính của anh ta, sẽ không làm ồn ào quá đáng.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Thấy bảo vệ của Để Hoàng bị dọa đến nỗi trốn ra ngoài, cơn giận của Hàn Tư.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Hàn Tư Dự, thế nào? Bây giờ uống với tôi một ly không vấn đề gì chứ? Toi biết, cô muốn gọi cho quán lý cúa livestream Siêu Phàm, ha ha ha, được thôi, cô thử goi đi, phải rồi, nhắc sơ đến tên Chu Giang tôi nữa, xem họ có quan tâm đến cô nữa không!” Chu Giang lạnh lùng cười.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
lý tôi gọi người khác đến, anh cũng đừng hòng ra ngoài với tôi!” Lúc này quản lý chắc chắn là vô dụng rồi, cho nên chỉ có thể cầu cứu cô ấy thôi.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Hàn Tư Dư lập tức gọi cho một số điện thoại, giai thích tình hình cho người ở’ đầu bên kia Sau đó khoanh tay, rồi nhìn về Chu Giang Trần Hạo ngồi ở trong góc sâu nhất, Xin ủng hộ team truyện one bằng cách truy cập trực tiếp vào truyên.one như chắng có gì liên quan đến mình, chỉ là hơi ngạc nhiên vi Hàn Tư Dư quá thực không tệ đâu, ngoài mình ra, cô ta vẫn còn anh trai khác sao? Quả nhiên! Chẳng bao lâu sau, Trần Hạo nghe thấy tiếng bước chân của một toáng người vang lên bên ngoài phòng bao.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Ngay sau đó, cửa phòng bao lại bị mở ra, một toáng vệ sĩ mặc đồ đen xông vào, hùng hùng hổ hổ đè những người mà Chu Giang dẫn đến xuống.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
‘Sau đó, người sau cùng bước vào lại càng ngạc nhiên hơn nữa: “Tổng giám đốc.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Ha ha, Tổng giám đốc Chu, anh cũng là cáo giả rồi mà sao đến cả mấy sinh.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Được rồi được rồi, Tổng giám đốc Lý đã tự mình lên tiếng, đây còn là địa bàn của anh, anh bảo vệ bọn họ tôi còn dám nói gì nữa chứ!” ‘Chu Giang nhìn những người vệ sĩ của tập đoàn thương mại này, thật sự không dám quá càn rỡ.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
này không?” Chu Giang cười “Là tôi, sao vậy!” Lúc này, một giọng nữ lanh lánh vang lên, sau đó là một cô gái mang giảy cao gót bước vào!