Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Chương 179 Trang sức.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trần Hạo ngồi ở khu ghế chờ của khách vip, nhìn hai người ầm.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trần Hạo đã hiểu rõ mọi chuyện.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Mẹ nó, lúc Dương Hạ chia tay với mình cũng nói muốn được yên tĩnh một mình.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Quay lại khung cảnh hai người cãi nhau.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Hơn nữa, nghe nhóm chị em thân thiết của Lý Thi Hàm nói, Lý Thỉ Hàm đang theo đuổi người ta.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tất nhiên Mã Phi vẫn còn thích Lý Thi Hàm nhưng lại bị cô ta phản bội.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cho nên mới có cảnh tượng hôm nay.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Việc này làm khó Mã Phi Trang sức ở tiệm vàng Thái Hòa quá đất đó, ít nhất cũng phải ba mươi nghìn, anh ta mới vừa đi làm, nào có tiền mua.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Ha ha, không quá mười nghìn mà muốn tôi làm bạn gái anh, Mã Phi ơi Mã Phi, có phải anh ngốc hay không, chỉ riêng chiếc điện thoại cậu Đinh mua cho tôi thôi là đã sáu nghìn báy nghìn rồi!” Lý Thi Hàm cười mỉa nói.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Mã Phi, nói thật lòng, nể tình lúc trước anh đối xử tốt với tôi nên tôi không, muốn làm anh tổn thương, buông tay đi, đừng bám theo tôi nữa được không? Chúng ta không thể rồi, hơn nữa tôi thích cậu Đinh. Không phải cậu ấy giàu hay không giàu mà vì cảm giác, anh chưa bao giờ cho tôi cảm giác ấy, chỉ việc này thôi là chúng ta đã không thể rồi! Cho đối phương một cơ hội, sau này mình vẫn là bạn của nhau, được không? Hơn nữa, tôi cũng phát hiện, chúng ta thật sự không hợp nhau, anh là người tốt, chắc chắn sẽ tìm được một người yêu anh hơn tôi!” Lý Thi Hâm nghiêm túc nói.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Bốp! Mà trả lời câu hỏi của anh, là một cái tất vang đội.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lúc này, có rất nhiều người cũng tập trung lại xem.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Giống như bị điên thật rồi.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nhưng bây giờ đã ba năm tôi qua, hơn nữa Trần Hạo cũng đã nhận ra, Lý Thỉ Hàm của bây gi rất khinh mình.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trần Hạo đi qua, cùng lúc đó cũng có rất nhiều ông chủ mua trang sức sang can ngăn.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Đúng đó, có giỏi thì lăn lộn cố gắng làm tôi hối hận đi, nhưng anh có làm được không, đồ thằng nghèo bị điên. Hôm nay anh đánh tôi, anh xong đời rồi!” Lý Thi Hàm ngồi dưới đất gào lên.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
tiền của người ta, đàn ông có tiền ai cũng đa tình. Cô muốn chia tay thì cô nói rõ cho người ta biết, cứ nói khích người ta thì có ích lợi gì!” ‘Ông ấy lại răn dạy Lý Thi Hàm.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Dù sao người ta cũng là ông chú lớn.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lý Thi Hàm ngạc nhiên nhìn Trần Hạo, cô ta không ngờ Trần Hạo cũng ở đây.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Dù sao lúc trước đã từng yêu nhau thế mà, duyên phận cả thôi, không cần phải làm như kẻ thù..” “Mẹ nó! Tôi thế nào thì liên quan gì đến cậu, tôi không cần thằng nghèo như.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Giống như một thùng thuốc súng làm Lý Thi Hàm bùng nổ.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Còn sang đây chỉ này chỉ nọ với mình.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Có lẽ là vì lòng tự trọng đang thôi thúc nên cô ta phát cáu với Trần Hạo.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Mắng những câu rất khó nghe.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Loại người như cậu, cút đi đâu được thì cút đi, mẹ nó năm cấp ba tôi mù rồi mới suýt chút thích thẳng nghèo như cậu!” Trần Hạo lùi về sau, không nói câu nào.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Dừng tay!” Nhìn thấy vị khách vip nhất của mình lại bị một con nhóc đối xử như vậy.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Cô cút đi cho tôi!” Lý Thi Hàm mắng một câu, hất tay.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Hai chiếc hộp tỉnh xảo xinh đẹp trong tay rơi thắng xuống đất.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Âm thanh rất trong tréo, làm toàn bộ hiện trường đều trở nên yên lặng Phải biết rằng, trang sức của tiệm vàng Thái Hòa cực kỳ đắt đỏ, hơn nữa nhìn bao bì của hai chiếc hộp, chắc chẩn món đồ bên trong không phải là món đồ tầm thường, Tất nhiên Lý Thi Hàm cũng bình tĩnh trở lại, bởi vì cô ta cũng nghe thấy, có vẻ như có thứ gì đó bị vỡ.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Vội vã ngồi xổm xuống, mở chiếc hộp đã được đóng gói ra.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.