Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Chương 242 “Hừ, hèn chi hôm nay Tô Tử Nguyệt lại dám trái lời tôi, thì ra là có bạn trai rồi! Tức chết đi được!” Lưu Khả trợn mắt trừng Trần Hạo và Tô Tử Nguyệt.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
“Còn không phải tại Tô Tử Nguyệt sao! Vốn dĩ hôm nay học sinh nghỉ học, bọn em phải ở lại trường chấm bài, nhưng chẳng phải em muốn đi dạo phố sao, vì vậy bèn nhờ cô ta giúp đỡ. Kết quả là bạn trai người ta tới, thế là không chịu giúp nữa!” “Ai không biết còn tưởng bạn trai cô ta đỉnh lắm, chỉ là một kẻ tâm thường mà thôi!” Lưu Khả kể lại chuyện lúc nãy.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Do đó, nói tới nói lui cô ta vẫn coi thường.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Cô ta muốn lợi dụng việc này để cô lập Tô Tử Nguyệt.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Ban đầu Trần Hạo định đi tới mắng Lưu Khả.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Nhưng Tô Tử nguyệt kéo tay Trân Hạo, không cho anh hành động xốc nổi.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Sau đó, anh dẫn Tô Tử Nguyệt lên chiếc xe Benz G đỗ ven đường rồi cũng rời đi.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Trần Hạo đưa Tô Tử Nguyệt vào một nhà hàng.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
“Tử Nguyệt, cậu có biết một người phụ nữ tên là Mộng Hân không?” Trần Hạo không quanh co lòng vòng, chuyện này không chỉ liên quan đến thân thế của Tô Tử Nguyệt và còn liên quan đến mình.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Thì chẳng phải tự dưng mình có thêm một cô em gái saol Hơn nữa, cảm giác này khiến Trần Hạo cảm thấy quá kỳ lại Cho nên lần này anh phải hỏi cho ra nhẽ.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
“Cậu… Sao cậu lại biết bà ấy?” Tô Tử Nguyệt kinh ngạc hỏi.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Anh vội hỏi: “Bà ấy là gì của cậu?” Tô Tử Nguyệt lắc đầu ủ rũ: “Tớ cũng không biết bà ấy là gì của tớ, chỉ biết bà ấy vứt bỏ tớ, rất có thể là mẹ tớ. Sau này tớ hỏi viện trưởng cô nhi viện, ông ấy nói cho tớ biết.” “Bởi vì tớ được phát hiện ở trước cổng cô nhi viện, lúc đó trên người đeo một miếng ngọc bội, trên đó chỉ khác cái tên Mộng Hân!” Tô Tử Nguyệt nhìn Trần Hạo: “Tớ chưa từng kể với ai chuyện này, làm sao cậu biết được? Đám Đại Hổ Nhị Hổ nói à?” Trần Hạo ngẫm nghĩ.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Chủ yếu là vì anh không biết phải nói thế nào.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
“Đương nhiên là tớ muốn tìm lại bà ấy, nhưng làm sao tớ có thể tìm được!” Tô Tử Nguyệt nói: “Đây cũng là nguyên nhân tại sao tớ không nói với cậu chuyện này. Cậu giúp tớ nhiều rồi, thật sự là tớ không muốn phiền cậu giúp tớ thêm nữa, tớ không biết phải báo đáp cậu thế nào!” “Có gì đâu, nếu cậu muốn tìm thì cứ yên tâm, tớ sẽ giúp cậu!” Trần Hạo võ võ vai Tô Tử Nguyệt.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Sau đó lấy từ trên người ra một miếng ngọc bội được bọc trong một miếng vải đỏ.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Trần Hạo ngắm nhìn, đây chẳng phải miếng ngọc bội trong những tấm ảnh ba gửi cho mình sao.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Tô Tử Nguyệt thoáng khựng lại rồi lập tức gật đầu: “Được!” Sau đó, Trần Hạo lại hỏi Tô Tử Nguyệt những chuyện trước kia.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Trong đó có một cô gái đang nói chuyện, tay xách một túi đồ.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
“Ok, ăn cơm trước đãi!” Cô gái này không phải ai xa lạ mà chính là Lưu Khả, đồng nghiệp của Tô Tử Nguyệt.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Dễ nhận thấy cô ta rất bất ngờ.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Cho nên nhà hàng này vô cùng đắt đỏ.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
“Ôi, đây chẳng phải là Tô Tử Nguyệt sao? Đến đây ăn cơm à?” Lưu Khả cười khẩy đi tới.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
“Gọi món chưa? Sao chỉ có hai cốc đồ uống thế?” Lưu Khả lên tiếng.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Chọc Lưu Khả cười ha ha.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lưu Khả chu môi nhìn bạn trai mình.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lưu Khả cũng giật mình: “Hả? Ôi chao đắt thế, gần bằng nửa tháng tiền lương của tôi!” “Đúng vậy thưa anh, đây chỉ là suất nhỏ khoảng sáu con thôi. Với món ăn này, bất kể cách ăn hay trải nghiệm vị giác đều sẽ khiến anh cảm thấy đáng giá!” “Anh cũng thấy đó, khách ở mấy bàn kia đều gọi món này!” Nhân viên phục vụ chỉ các vị khách đang dùng cơm bên cạnh.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Đám Lưu Khả xem giá suất ngon, những hai nghìn sáu trăm chín mươi tám tệ.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
“Hay là gọi suất nhỏ nếm thử nhé?” Lưu Khả thấy bàn bên đều ăn nên cũng chép miệng thèm.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Mà lúc này, bàn Trần Hạo cũng lên món.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
“Ha ha, mẹ ơi, ăn hai bát mì chay kìa, thật mất mặt quá đi!” “Trời ạ, gọi hai phần cơm rồi bảo người ta cho các người một đĩa khoai tây sợi xào cũng được mài!” Mấy cô gái bật cười.Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Vừa rồi đám Lưu Khả ở bàn bên cạnh còn che miệng cười Trần Hạo và Tô Tử Nguyệt, nhưng lúc này nụ cười bỗng cứng đờ…