Copy nội dung từ truyện 88
Chương 463: Gặp người xưaCopy nội dung từ truyện 88
Không ngờ, mình và Phương Bảo Nhi chỉ tiếp xúcCopy nội dung từ truyện 88
nào đó, bản thân còn lợi dụng Phương Bảo Nhi.Copy nội dung từ truyện 88
“Nhưng sau này, đợi nhà họ Phương chúng tôi đếnCopy nội dung từ truyện 88
Tôi phái rất nhiều người tìm anh ấy, đã nửa năm rồi,Copy nội dung từ truyện 88
Sắc mặt Phương Bảo Nhi có chút bi thương.Copy nội dung từ truyện 88
Lúc này, Phương Bảo Nhi quay đầu nhìn về phíaCopy nội dung từ truyện 88
Anh Tam gật đầu.Copy nội dung từ truyện 88
Sau đó ôm thùng thuốc của mình rời đi.Copy nội dung từ truyện 88
Lập tức cau chặt mày.Copy nội dung từ truyện 88
Ý là ngày mai cô có việc sao?Copy nội dung từ truyện 88
mai chẳng phải là hội miếu sao, tôi cùng Phương Di,Copy nội dung từ truyện 88
vào dịp này, chúng tôi đều lén đi, haha, Anh Tam anhCopy nội dung từ truyện 88
tùy ý ra ngoài, giờ thì tốt rồi, có thể đi dạo hội miếuCopy nội dung từ truyện 88
“Ô ôI”Copy nội dung từ truyện 88
bao nhiêu vui vẻ.Copy nội dung từ truyện 88
hình như chưa từng đến hội miếu chơi?”Copy nội dung từ truyện 88
Trần Hạo ra dấu tay.Copy nội dung từ truyện 88
thì đi cùng chúng tôi!”Copy nội dung từ truyện 88
Cũng không biết tại sao, lần đầu gặp Anh Tam đãCopy nội dung từ truyện 88
Chủ yếu là ánh mắt Anh Tam, nhìn qua khiếnCopy nội dung từ truyện 88
Thêm vào, cậu không biết nói nên đươngCopy nội dung từ truyện 88
Cho nên, Phương Bảo Nhi rất muốn làm bạn vớiCopy nội dung từ truyện 88
Đương nhiên, cũng chỉ như vậy mà thôi.Copy nội dung từ truyện 88
Mật thất biệt thự nhà Tư Đồ.Copy nội dung từ truyện 88
Một bàn người đang uống rượu trò chuyện.Copy nội dung từ truyện 88
kia mời Tả Trung Đào đến chữa bệnh cho ông ta, ngườiCopy nội dung từ truyện 88
Phương đó thoạt nhìn khỏe hơn không ít.”Copy nội dung từ truyện 88
“Dương thiếu, e rằng cậu nghĩ nhiều rồi, nhà họCopy nội dung từ truyện 88
bây giờ nhà họ Long nhà họ Tư Đồ liên thủ với nhau,Copy nội dung từ truyện 88
Mạc, còn sợ một Phương Bất Đồng sao?”Copy nội dung từ truyện 88
Ông ta tên Long Bưu, là con trai út của ông cụ nhà họ Long.Copy nội dung từ truyện 88
thể nói ai nấy đều đặc sắc.Copy nội dung từ truyện 88
cùng mạnh mẽ.Copy nội dung từ truyện 88
Từng tham gia và lên kế hoạch chuyện vây bắt đạiCopy nội dung từ truyện 88
đó vì suýt nữa đã bắt sống Trần Hạo. DoCopy nội dung từ truyện 88
“Chú Bưu nói cũng đúng!”Copy nội dung từ truyện 88
“Haha, Tiểu Dương, sau này vẫn nên theo trưởngCopy nội dung từ truyện 88
không đủ dùng, đúng rồi, ngày mai sẽ bắt đầu bướcCopy nội dung từ truyện 88
Tư Đồ Hoành hỏi.Copy nội dung từ truyện 88
sự giúp đỡ của hai anh em Mạc Thanh Mạc Thiên nhàCopy nội dung từ truyện 88
Tư Đồ Dương nói.Copy nội dung từ truyện 88
“Tốt, vậy ba có thể hoàn toàn yên tâm rồi, MạcCopy nội dung từ truyện 88
sánh bản lĩnh, không thấp hơn cậu Mạc Kiếm bao nhiêu!”Copy nội dung từ truyện 88
“Hai người nói đùa rồi, so với anh họ, chúng tôiCopy nội dung từ truyện 88
Hai anh em lắc đầu cười khổ nói.Copy nội dung từ truyện 88
chúng ta tiến hành thuận lợi, cạn ly!”Copy nội dung từ truyện 88
Hôm sau, trong hội miếu tại một huyện Tây Nam.Copy nội dung từ truyện 88
người tấp nập.Copy nội dung từ truyện 88
Phương Di đứng trong nhóm người, nhìn thấyCopy nội dung từ truyện 88
“Phương Di, có thể dè dặt một chút không!”Copy nội dung từ truyện 88
“Cái gì chứ, thật sự rất hưng phấn mà, lẽ nào chịCopy nội dung từ truyện 88
biết mấy!”Copy nội dung từ truyện 88
Phương Bảo Nhi bất đắc dĩ lắc đầu.Copy nội dung từ truyện 88
trước, sau đó mới vào miếu cầu phúc!”Copy nội dung từ truyện 88
Nói xong lại nhìn về phía người thanh niên trầmCopy nội dung từ truyện 88
Cười nói: “ Anh Tam, để cậu chê cười rồi!”Copy nội dung từ truyện 88
Trên thực tế, cho dù không bảo Trần Hạo đến,Copy nội dung từ truyện 88
Dù sao nhà Tư Đồ vẫn luôn nhìn chằm chằm haiCopy nội dung từ truyện 88
“Ớ, Bảo Nhi mau nhìn xem, đó chẳng phải là bạnCopy nội dung từ truyện 88
Chính vào lúc này, Phương Di đột nhiên chỉ về mộtCopy nội dung từ truyện 88
Mà mấy người bạn học kia, có nam có nữ, cộng lạiCopy nội dung từ truyện 88
Họ đang dạo phố, hiển nhiên, bây giờ cũng đãCopy nội dung từ truyện 88
Vốn dĩ, Phương Di và Phương Bảo Nhi trong mắtCopy nội dung từ truyện 88
lạnh lùng.Copy nội dung từ truyện 88
Nhưng bây giờ, Phương Di cười nói vẫy tay với họ.Copy nội dung từ truyện 88
Dù sao cũng là bạn học suốt mấy năm!Copy nội dung từ truyện 88
Một cô gái đi đầu bước qua cười nói.Copy nội dung từ truyện 88
ngoài chơi, vừa rồi tôi còn đang nghĩ, có khi nào gặpCopy nội dung từ truyện 88
Các cậu chơi bao lâu rồi?”Copy nội dung từ truyện 88
“Cũng vừa đến thôi!”Copy nội dung từ truyện 88
“Vậy thì tốt, chúng ta đi chung đi, làm bạn họcCopy nội dung từ truyện 88
chưa từng trò chuyện đàng hoàng đâu, chị nói đúngCopy nội dung từ truyện 88
Phương Di nói.Copy nội dung từ truyện 88
Hai người họ có một khoảng thời gian ngắn tiếpCopy nội dung từ truyện 88
Nam chơi cùng với nhóm Trần Hạo, từng giúp đỡ mìnhCopy nội dung từ truyện 88
“Có điều tuy chưa từng nói chuyện nhiều, tôi cũngCopy nội dung từ truyện 88
Phương Di lại nói: “Đây là lớp trưởngCopy nội dung từ truyện 88
này, tên là Hồ Tuệ Mẫn, cậu với anh chàng đẹp traiCopy nội dung từ truyện 88
chúng tôi phải không?”Copy nội dung từ truyện 88
Chuyển đến nửa năm rồi! Vừa rồi trùng hợp gặp nhómCopy nội dung từ truyện 88
“Được rồi, Bảo Nhi Phương Di, nếu các con đềuCopy nội dung từ truyện 88
thím ba các con sẽ đến nơi khác!”Copy nội dung từ truyện 88
Nói xong, hai người cũng đi dạo phố.Copy nội dung từ truyện 88
thôi.Copy nội dung từ truyện 88
không ngờ, nửa năm sau, vẫn gặp nhau.Copy nội dung từ truyện 88
Dương, đã bớt đi cảm giác manh động của năm đó.Copy nội dung từ truyện 88
xinh đẹp gợi cảm.Copy nội dung từ truyện 88
càng xinh đẹp hơn trước kialCopy nội dung từ truyện 88
tôi, chúng ta cùng đi chơi nhé? Dù sao mọi người đềuCopy nội dung từ truyện 88
Trần Hạo gật đầu, cũng không từ chối.Copy nội dung từ truyện 88
Thiếu Dương, vừa nhìn thấy Anh Tam đeo mặt nạ, hơnCopy nội dung từ truyện 88
thể nhìn thấy vết sẹo trên gương mặt cậu.Copy nội dung từ truyện 88
được tự nhiên.Copy nội dung từ truyện 88
đến, mọi người không tiện nói gì, cho nên đều gật đầu.Copy nội dung từ truyện 88