Chương 527: Ta tới thăm ngươi
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Chẳng lẽ là ta nhìn lầm rồi?”
Lão giả có chút tâm nghi. Muốn nhắc nhở, nhưng là Mạc thiếu này là một người rất cao ngạo , vừa rồi nhìn chằm chằm mình một chút, có vẻ như không vừa ý vời mình chuyện gì đó.
Nếu như lại nói nhiều , sợ rằng sẽ càng làm mất hứng của Mạc thiếu Chắc là nhìn nhầm thôi!
Lão giả âm thầm nói. Nhưng bất kể nói thế nào, Mạc gia sau một năm, cuối cùng cũng bắt được Trần Hạo.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Mà Trần Hạo đã làm Mạc gia bức xúc rất lâu rồi , bây giờ bắt được hắn coi như cũng là hả dạ.
” Tên tiểu tử này thật đúng là , có thể trốn tận một năm, làm Mạc gia ta tốn biết bao nhiêu nhân lực, tiền bạc, bây giờ mới bắt được ngươi!”
“Ha ha, lần này, nhà họ Mạc của chúng ta, có thể xưng hùng cả thế giới, Trần Hạo là người duy nhất có thể nối dõi tông đường, mà Trần Cận Đông lại xem ra rất là sốt ruột , nhìn xem đi, tài sản nhà họ Trần xem ra nằm trong tầm tay của chúng ta !”
Mạc gia người, nhao nhao đàm luận.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Mà trong một đám khách của Mạc gia, có một người vừa nghe thấy tin tức này , liên chạy một mạch về báo cáo .
“Tiểu thư, có một tin tức rất quan trọng!”
Người này đẩy cửa ra, nói. Gian phòng bên trong, một nữ tử ăn mặc rất sang trọng, nàng tự nhiên chính là Dương Hạ.
Lục gia lúc này đang xảy ra chuyện rất lớn, nên việc đàm phán tạm thời bị huỷ bỏ . Mà Dương Hạ, chính là đến Mạc gia ở tạm. Chờ đợi cơ hội.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
” Có tin tức gì quan trọng?”
Dương Hạ hỏi.
Vệ sỹ kia nuốt nước miếng một cái: “Là tin tức của Trần Hạo nhà họ Trần , Mạc gia hôm nay, sau một năm tìm kiếm cuối cùng cũng đã bắt được Trần Hạo !”
” Hả “
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Nghe vậy, Dương Hạ chấn động toàn thân, lập tức ném hộp phấn trang điểm trong tay xuống đất.
“Ngươi nói cái gì? Trần Hạo ? Mấy ngày nay tại Lục gia cũng chính là Trần Hạo “
Dương Hạ bỗng nhiên đứng lên.
“Ừm, tin tức này vô cùng chính xác , toàn bộ Mạc gia, hôm nay cũng đang thảo luận, nghe nói, Trần Hạo đã thoi thóp, nửa chết nửa sống!”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Vệ sỹ nói.
Dương Hạ nắm chặt bàn tay, nàng hiện tại tâm tình mười phần phức tạp. Muốn nói hận Trần Hạo ? Dương Hạ đương nhiên là hận.
Nếu như Trần Hạo chịu chấp nhận mình, cô cũng không phải nhờ tới Long gia
Ngay khi có tiền , hắn lại liền không thèm quan tâm tới mình Không cần biết cho dù là nguyên nhân gì, tóm lại Dương Hạ rất hận.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Nhưng khi nghe nói Trần Hạo bị bắt lại, mà lại thoi thóp sắp chết Dương Hạ lại không thể nén được nổi đau lòng.
Dù sao, Trần Hạo này có như thế nào đi chăng nữa , anh ấy cũng đã từng yêu mình như thế, đã từng dành hết 100 % tình yêu cho mình.
Lúc trước khi thả Trần Hạo đi, Dương Hạ cũng chính là có loại ý nghĩ này trong đầu
“Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Mạc gia chắc chắn sẽ sớm giết Trần Hạo !”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Dương Hạ đi qua đi lại.
” Nếu như không giết hắn, hắn cũng không sống được bao lâu . Hiện giờ hắn đang thoi thóp , đã bị nhốt vào trong đại lao !”
Vệ sỹ lại nói.
Dương Hạ đi lại mấy vòng. Dương Hạ lại ngồi ngay ngắn xuống.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Ha ha, mình nhiều năm như vậy cố gắng là vì cái gì, không phải vì muốn trở nên tốt hơn trước mặt anh ta sao .
Hiện tại, anh ta sắp chết , hẳn là chuyện tốt mới đúng!
“Tiểu thư, cô muốn nhìn mặt hắn lần cuối , tôi còn một cách này “
” Cách gì?”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Dương Hạ vội hỏi.
Sau đó ý thức được liền cảm thấy xấu hổ : “Ai muốn gặp hắn, bất quá, trước khi chết, xem hắn ra hình dạng gì , ha ha, tôi vẫn là có hứng thú!”
” Chia khoá địa lao, vẫn luôn là do quản gia Mạc gia quản lý, thuộc hạ đoán là con trai của quản gia, có thể giúp được người !”
Vệ sỹ nói .
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Tốt, vậy ngươi giúp ta liên lạc một chút!”
Dương Hạ nói.
“Không được, Trần Hạo là kẻ thù số một của Mạc gia , ngay cả cha tôi đều không có tư cách đi gặp, hơn nữa, bên kia đề phòng rất nghiêm, đừng nói là Long gia, Mạc gia rất nhiều người còn vào không được đâu!”
Con trai quản gia , giờ phút này nghe nói Dương Hạ thỉnh cầu, đầu hắn bắt đầu nảy sinh một số suy nghĩ .
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Tôi biết anh chắc chắn sẽ có cách để tôi đi vào một chút, có điều kiện gì, anh mau chóng nói ra!”
Dương Hạ giờ phút này nhìn về phía hắn nói. Mạc Cường, giờ phút này hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm Dương Hạ. Một mặt suy nghĩ lung tung .
Mà Dương Hạ, dường như nhìn ra hắn có suy nghĩ gì . Không khỏi lùi lại mấy bước.
“Tôi nghe nói Dương tiểu thư, chồng cô là người bị thiểu năng, tôi nghĩ, Dương tiểu thư bình thường nhất định cảm thấy rất cô đơn?”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Mạc Cường nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay trắng nõn của Dương Hạ.
“Nói thật, ngay từ lần đầu tiên thấy Dương tiểu thư , liền bị sắc đẹp của Dương tiểu thư mê hoặc, ta đã từng thề , nếu có cơ hội , ta tình nguyện chết vì nàng !”
Con trai quản gia nói .
“Mạc thiếu gia xin tự trọng! Nếu như Mạc thiếu gia thật đối với Dương Hạ có tình cảm, thì xin thiếu gia giơ cao đánh khẽ, để tôi nhìn thấy Trần Hạo một chút, tôi nhất định vô cùng cảm kích!”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Dương Hạ đem tay rút trở về.
Mạc Cường nhướng mày, hỏi: ” Cô làm sao trái một câu ,phải một câu không thể không nhắc tới Trần Hạo , Dương tiểu thư cô cùng Trần Hạo là quan hệ thế nào? Nhất định phải gặp hắn sao !”
“Mạc Cường thiếu gia, ta cùng ngài nói thật, Trần Hạo chính là người yêu của tôi lúc còn đi học, giờ anh ấy sắp chết rồi, tôi muốn đi gặp hắn một chút, đồng thời, tôi cũng muốn trả thù một chút hắn, bằng không về sau sẽ không còn cơ hội nữa!”
Dương Hạ trong mắt có chút hiện lên một vòng oán độc.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Ha ha ha, thì ra là vậy, Dương tiểu thư cùng Trần Hạo còn có một chuyện tình như vậy, Nhưng mà Dương tiểu thư, chuyện này, tôi có thể liều chết đáp ứng cô, nhưng là sau khi chuyện thành công, cô dù sao cũng phải cho Mạc Cường tôi cùng cô một đêm ?”
Mạc Cường hèn mọn nói.
Mà Dương Hạ, đem mặt ngoảnh về phía nơi khác, cũng không nói chuyện: ” Mấy ngày này không tiện, về sau ta sẽ cảm tạ Mạc Cường!”
Mạc Cường nghe xong liền như mở cờ trong bụng .
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Tôi hiểu tôi hiểu, tôi sẽ đợi nàng !”
Hắn hèn mọn cười.
“Đêm nay, tôi có thể trộm chìa khoá của cha tôi , cô chỉ có thời gian năm phút , bằng không, tôi coi như xong đời!”
Mạc Cường nói.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Tốt, năm phút là được, cám ơn ngươi Mạc thiếu gia!”
Nói xong, Dương Hạ quay người bước nhanh đi ra.
“Dương. . .”
Mạc Cường đang muốn ăn chút đậu hũ, thấy Dương Hạ chạy nhanh.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lập tức không khỏi âm lãnh cười một tiếng: “Tiểu mỹ nữ, tôi thích em đã lâu rồi, mấy ngày tới , tôi phải có được em ! Ha ha ha ha!”
Đêm đó Dương Hạ được Mạc Cường dẫn vào địa lao .
“Chỉ có năm phút, cô nhanh lên! Tôi đi ra ngoài cửa canh chừng!”
Mạc Cường nói. Mà Dương Hạ, vừa vào liền nhìn thấy người nằm bên trong chính là Trần Hạo.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
” Trần Hạo !”
Một năm không gặp, gặp lại Trần Hạo , sao lại thành bộ dáng như vậy.
Trong lòng tất cả hận, lập tức cũng không có.
” Anh tỉnh lại đi Trần Hạo , anh thật sự muốn chết sao?”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Dương Hạ chạy đến bên cạnh Trần Hạo , lung lay hắn.
Thế nhưng , Trần Hạo sắc mặt trắng bệch, không hề động đậy. . .