Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Edit: Hải Yến & VastarelCô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trần Hạo chợt lóe lên ánh vàng.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Xùy ~Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Và khi ánh sáng đen lộ ra,lòng thù địch của Thiết Thành tiếp tục giảm xuống, thậm chí khí lực của hắn cũng giảm đi đáng kể.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Thiết Thành?”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nhưng Thiết Thành không còn đáp lại được nữa.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ngọc bội kia thật là ta môn!Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Trần Hạo, không ngờ trên người ngươi lại có bảo vật!”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Với bảo vật này, tu vi của ta có thể lại tiến thêm một bước!”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Thiết Hồng trong lòng ham muốn nên chuẩn bị động thủ.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Xào xạc!Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ngay sau đó liền nhìn thấy tám bóng người, tám bóng người này rất nhanh liền hướng bên này chạy tới.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tám bóng người nhanh chóng lướt qua.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tám người trong số họ, sắc mặt tái nhợt, giống như người đã chết vài ngày, nhưng giọng nói vô cùng lớn.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tám người này cực kỳ mạnh mẽ, và mỗi người trong số họ dường như không yếu hơn Thiết Hồng.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Vẫn còn tồn tại những thế lực mạnh mẽ như vậy sao? Và rất nhiều người đã xuất hiện cùng một lúc!Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Giống như nội lực của bọn họ, Tiên Thiên mang theo trong mình một loại nội lực chấn động.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Một bên là Vân TìnhCô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Điều chắc chắn điều duy nhất là đôi bên dường như đang cùng chung hướng cùng một mục tiêu.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Đang khi nói chuyện, Thiết Hồng khóa chặtTrần Hạo bằng một đôi mắt lạnh, nhanh chóng hướng về phía Trần Hạo.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Bùm bùm bùm!Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Liền nhìn thấy tay chân và vai của Trần Hạo, đều bị tay họ nắm chắc.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“không xong rồi, không xong rồi!”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Chân tay sắp bị chúng xé toạc.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trần Hạo đạu đớn thầm nghĩ trong lòng.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nhưng ngọc bội không có chút động tĩnh nào cả.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trong miệng máu tươi trào ra ngoài.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trần Hạo đau đớn gầm lên.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Đột nhiên, một luồng nội lực cực lớn đột nhiên bao phủ toàn thân Trần Hạo.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nguồn lực này phát ra ngoài.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Làn sóng khí cực mạnh đã tống một số người văng ra ngoài.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Khi Trần Hạo tỉnh dậy lần nữa, anh thấy mình đã nằm trong phòng.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Đường Nhiên, Tô quốc An, Vương Tuệ Mẫn Họ đều ở đó.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Và bên cạnh, là đang ngồi với Mã Tiến.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Ừ, cám ơn ngươi Mã Tiến!” Trần Hạo ngồi dậy, ôm chặt vết thương.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trần Hạo chỉ nhớ là mình đã suýt bị Thiết Hồng làm cho đến chết.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lúc đó, như được tiếp thêm sức mạnh.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Ừ, Tiểu Hạo, ngươi lúc đó suýt chút nữa làm cho chúng ta sợ chết khiếp, bọn họ đều bị ngươi bắn bay ra ngoài, tứ phương rời đi, chúng ta mới vội vàng đưa ngươi trở về!”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ngay sau khi Trần Hạo rời khỏi Tô gia, Thiết Hồng liền đưa người tìm tới cửa, xảy ra chuyện Tô Quốc Cường Đường Nhiên cùng Vương Tuệ Mẫn đang hóng sự tình.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Xem ra Thiết Hồng đã ở Kim Lăng mấy ngày rồi.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trần Hạo nghĩ.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Trần Thiếu, lần này ngài thật sự là làm cho mọi người sợ chết khiếp. Khi ngươi bị khiêng về, người đầy máu!”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Lần này đúng là gặp một đại nạn không chết! Mà này, đây là đâu?”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trần Hạo không khỏi hỏi.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lý Chấn Quốc báo cáo.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lá bùa ngọc trong tay phản ứng cực kỳ mạnh mẽ.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Đúng lúc này, có một giọng nữ hét lên ở phòng bên cạnh.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Giống như nhìn thấy thứ gì đó vô cùng kinh hãi.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Bác sĩ Mã, người đàn ông bên cạnh đã thức tĩnh và đồng thời kéo đứt dây xích!”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Ừm?”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Anh nháy mắt với mấy tên vệ sĩ trong nhà, vệ sĩ vội vàng chạy tới.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trần Hạo hỏi.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
thì thầm trong miệng, ta tới cứu ngươi! hô nhiều lần như vậy! ”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Vương Tuệ Mẫn sợ hãi nói.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trần Hạo ánh mắt lóe lên.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cũng vội vàng sang phòng bên cạnh.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Thiết Thành bị trói bằng hàng chục sợi xích làm bằng thép không gỉ.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Một tên vệ sĩ cầm dùi cui điện nhìn thấy vậy không dám hành động , rõ ràng đây là lần đầu tiên hắn thấy một kẻ mạnh mẽ đến như vậy.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trần Hạo không khỏi chuyển sắc mặt khi nhìn thấy anh.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Trần … Trần Thiếu!”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nhưng qua đôi mắt của hắn.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Thiết Thành, là ta!”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ngày đó Thiết Thành chết để cứu chính mình, Trần Hạo luôn cảm thấy áy náy, nay lại thấy huynh đệ mình sống lại.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trần Hạo trong lòng vô cùng hạnh phúc …