Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Dịch: Tùng PhúCô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nói chuyện cùng với người chú* đến nửa đêm rồi trở về phòng. ( * Người chú đổi thành Đại Thúc cho giống vs kiếm hiệp nhé )Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Anh nhất định luyện tập chăm chỉ. Bởi vì tuy Cổ Phong bị đại thúc làm cho sợ hãi bỏ chạy, nhưng không biết hắn sẽ trở lại vào ngày nào.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trong đầu hiện ra rất nhiều ký ức từ vị thần trong ngôi mộ cổ cung điện sa mạcCô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Khi đó, Trần Hạo đã cố gắng tập luyện, nhưng vài lần tập luyện đều thất bại.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nhưng theo như ý của đại thúc, mình đã tiến được tới cảnh giới thiên đạo.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Sức mạnh bên trong của Liễu Hoa khí này khác biệt xa vs sức mạnh khi trước.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ghi chép bên trên rất rõ ràng, tác dụng lớn nhất của phương pháp này chính là giúp tăng nhanh tốc độ luyện hóa chân khí.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Và đây chính là thứ mà Trần Hạo cần lúc này.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trực tiếp nhận thấy ngực mình bắt đầu dao động giữ dội.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Quanh người anh đột nhiên xuất hiện một vầng hào quang màu tím nhạt, linh khí màu tím này biến đổi khôn lường.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Thời điểm khi hít vào, hào quang màu tím quanh da anh dần đỏ lên.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Và lần lượt từng hơi thở trắng như vải lụa màu kem thở ra từ miệng và mũi Trần Hạo.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Chỉ là cảm giác bên trong đan điền của mình, một khí lực lớn không ngừng gia tăng.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Một bóng người khoanh tay đứng thẳng nhìn vào Trần Hạo.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Đại thúc nhìn Trần Hạo gật đầu, khóe miệng hiện lên 1 nụ cười nhẹ nhõm hài lòng.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Đại thúc thầm nghĩ trong lòng.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Thật là kỳ lạ, rốt cuộc là ai đã giúp thay đổi nâng cấp cơ thể Tiểu Hạo, và ai đã dạy những phương pháp thở cổ xưa này mà giờ Tiểu Hạo đã thành thạo ?”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Quan sát Trần Hạo một hồi lâu ông mới yên tâm trở về phòng.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trần Hạo luyện tập cả đêm, đây là lần đầu tiên anh dành hết tâm sức cho việc tu luyện một cách nghiêm túc như vậy.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trần Hạo mở mắt. Một vòng ánh sáng tím loé lên trong mắt.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trần Hạo bất ngờ phát hiện vết thương của mình đã lành hơn một nửa, nội lực cũng đã hồi phục.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cảm giác được khí lực trong cơ thể dồi dào, cuồn cuộn.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Bây giờ anh ấy có cảm giác khó tả với loại khí lực to lớn này.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lý Mộc Mộc lúc này gõ vang cửa phòng.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Chốt cửa chưa chạm tới như bị giật ra!Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Hả? anh làm cái gì vậy? Làm tôi giật cả mình!”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ông ấy ngay lập tức phản ứng và ngạc nhiên nói:Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lý Mộc Mộc che miệng, mắt mở to như thể đang nhìn một con quái vật.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trần Hạo nhìn đôi bàn tay của mình nói với vẻ phấn khích.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Mắt Lý Mộc sáng lên, cô dường như mê mẩn phương pháp thở mà chú và Trần Hạo luyện tập bây giờ.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trần Hạo bật cười.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Đương nhiên là không có gì kiêng kỵ.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Còn những thứ đơn giản hơn, chắc cô ấy sẽ học đc.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Hai người cùng nhau đi vào đại sảnh.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nhìn thấy những thay đổi rõ ràng trên cơ thể Trần Hạo.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Ăn cơm đi, cơm nước xong xuôi, Tiểu Hạo cháu hãy đi tới một chỗ, đổi cho chú 1 tí vị thảo dược!”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Có phải là dược liệu xoá sẹo và tái tạo xương cốt cho Hinh Hinh không? Hôm nay cháu có ý này, cũng đang định lên núi để tìm nó!”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Những loại thảo dược đó rất khó tìm, đây là một bức thư, ta có chút giao tình vs cốc chủ Dược Vương Cốc của Thất cốc lĩnh* (Thất Lộc Linh), cháu thay ta đi một chuyến và đem mấy vị thảo dược về!”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Chuyện của Hinh Hinh là vì mình mà ra, nên Trần Hạo không ngần ngại bất cứ việc gì.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trần Hạo gật đầu: “Cháu nhớ rồi đại thúc, chú nói sức người luôn có hạn, cháu hiểu rồi!”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Có điều người của Thất cốc lĩnh này mình chưa từng tiếp xúc qua! Có vẻ như họ cũng là gia tộc bí ẩn?”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Đúng vậy, họ cũng là 1 trong những gia tộc bí ẩn, nhưng ngoài võ đạo, họ còn quan tâm đến các bí pháp luyện đan, vì vậy dược liệu chỗ họ cái gì cần có đều có! Khi cháu đến thung lũng sẽ nhìn thấy 1 dãy hệ thống núi bên trong Thất cốc lĩnh, Dược Vương Cốc là một trong số đó! Họ không thiếu cao thủ và cũng không ngại lộ diện ra bên ngoài, với bức thư này ta nghĩ cốc chủ Dược Vương sẽ nể một chút mặt mũi mà cho chúng ta dược liệu!”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ăn xong, Trần Hạo dựa theo chỉ dẫn của đại thúc đi lên vùng núi để tìm các thung lũng.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Chỉ không biết phương pháp luyện đan trong trí nhớ của mình so với phương pháp của gia tộc bí mật này như thế nào.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Ngọn núi lớn này, tên là Dương Sơn, hệ thống núi cực kì phức tạp khổng lồ, chạy qua bảy tám thành thị lân cận.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Khi đến Dược Vương Cốc thì cũng đã quá trưa.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Mà ngay phía ngoài thung lũng cũng có rất nhiều xe sang.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Những doanh nhân giàu có tầm cỡ thế giới nhiều người đều đến đây để cầu đan.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trần Hạo bị hai người đệ tử ngăn lại ở lối vào.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Không bao lâu, một người đàn ông trung niên hào hứng vội vàng chạy ra.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Người đàn ông trung niên mặc vest chạy ra nhìn Trần Hạo với vẻ mặt trìu mến.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Dược Minh hào hứng nói.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Rõ ràng ông ta coi mình là đồ đệ của đại thúc.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Xin chào Dược tiên sinh, chúng tôi cần gấp 3 loại thảo dược này!”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Chuyện này. . . không tiện nói ở đây, huynh đệ, mời đi cùng tôi!”Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Sau đó thân mật kéo tay Trần Hạo đi vào bên trong.Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Trong lòng tự hỏi người trông như nông dân này đến từ đâu?