Mộ Sắc Thần Quang

Chương 51

Mười bảy mười tám con sói khổng lồ, có bộ lông nâu đỏ, răng nanh bén nhọn, cùng tiếng rít gào hung ác.

Đối nghịch với bọn họ, là sáu ma cà rồng gia tộc Cullen, răng nanh sáng lóe sắc bén, móng tay lộ ra hàn quang, biểu lộ vận sức chờ phát động làm mọi người không chút nghi ngờ bọn ma cà rồng xinh đẹp này có lực sát thương cường đại không phải loài người có thể có được!

“Thật là một nghi thức hoan nghênh vui sướng.” Nấp trên ngọn cây cách đó không xa, Alan tức giận dùng ma pháp giấu đi mùi và tung tích nói với ma cà rồng ngồi bên: “Đoàn xiếc thú biểu diễn sao? Thật là một trò hay!”

“Alan, thế lực tộc sói Quileute, không thể khinh thường.” Edward lo lắng nói với phù thủy mắt đen.

Phù thủy thiếu niên mấp máy môi, vuốt túi không gian bên hông của mình, đó là dụng cụ luyện kim phù thủy tìm được ở nơi đó, tất cả mọi thứ bên trong đều là đoạt được từ chuyến đi này.

Ngay từ đầu tuy Alan muốn đem thiếu niên người sói coi như đối tượng nghiên cứu tiến hành giải phẫu, nhưng lần này chiếm được ma pháp thư tịch cùng tài liệu nhiều như vậy, ý nghĩ này đã không còn mãnh liệt.

Nói thật, nếu Alan có một mình, cậu tuyệt đối không sợ thế lực tộc sói Quileute, nói không chừng còn có thể hạ chút độc vào thức ăn của họ rồi một mẻ hốt gọn đám sói con bộ tộc chúng. Nhưng dù sao tộc sói Quileute cùng gia tộc Cullen có khế ước, Alan nhất định phải kiêng nể lập trường gia tộc Cullen.

Tuy đã có tâm nhượng bộ, nhưng tính cách lòng dạ hẹp hòi có thù tất báo của Slytherin, đã làm Alan trong đầu nhanh chóng hiện ra bảy tám phương pháp có thể vãn hồi mặt mũi.

Từ cửa sau vụng trộm lén vào biệt thự, nhìn Alan mặt không biểu tình, Edward đã nhiều ít quen thuộc tính cách của cậu yên lặng cầu nguyện Alan ngàn vạn lần đừng quá hung ác đều độc chết mấy con chó này.

Trong bầy sói, có duy nhất một lão nhân ngồi trên xe lăn, tuy không cách nào kế thừa huyết mạch biến hình, nhưng thân là một người cha, ông không thể không xuất hiện lúc thằng con cần cứu giúp.

“Ông Cullen.” ông Billy bị bầy sói vờn quanh bảo vệ, bên cạnh là một cô gái trẻ không biến thành người sói đỡ lấy ông, trên mặt cô có vết thương cực kì khủng bố! Quay mắt về phía sinh vật lãnh huyết trong truyền thuyết, ông Billy không hề sợ hãi: “Tôi biết rõ tổ tiên của tôi cùng gia tộc các vị có khế ước không xâm phạm lẫn nhau, những năm gần đây chúng ta cũng rất hòa bình. Nhưng hôm nay! Ông tại sao lại bắt con tôi nhốt vào sào huyệt ma cà rồng.”

Tộc sói Quileute lúc thức tỉnh huyết mạch, giữa các tộc nhân có cảm ứng tâm linh, vì bùa hóa đá của phù thủy, bọn họ hao phí thời gian gần một tháng mới xác định vị trí của Jacob, nhưng trong lời dạy tổ tiên của bộ tộc lại không cho phép tới gần gia tộc ma cà rồng!

Bọn chúng rít gào, trong thế hệ mới này, những người huyết mạch thức tỉnh đều là đồng lứa cực kỳ trẻ tuổi, huống chi Jacob lại là kẻ huyết mạch tinh khiết nhất hiện nay, sẽ là thủ lĩnh tương lai của tộc sói.

Ông Billy dùng uy vọng của mình quát bảo bọn tộc nhân tuổi trẻ đang kêu gào muốn xé các ma cà rồng thành mảnh nhỏ ngưng lại, ông cần đi chứng thật, gia tộc ma cà rồng cũng không phải kẻ bọn họ có thể tùy tiện bắt chẹp, huống chi ông Billy cũng không tin gia tộc Cullen luôn thành thật này lại vô duyên vô cớ nhốt người sói.

“Tộc trưởng Black.” Carlisle trầm ngâm một chút, quyết định ăn ngay nói thật: “Con của ông, ừ… Gọi là Jacob a, người trẻ tuổi này thật sự ở chỗ tôi, nhưng nhốt cậu bé cũng không phải tôi, mà là một người bạn của gia tộc chúng tôi. Hơn nữa, chuyện này thật ra là con ông đi khiêu khích trước.”

Bọn họ và lang tộc Quileute từng có khế ước, nếu trong hai bên có kẻ nào vô cớ động thủ với thành viên gia tộc đối phương, như vậy bên bị công kích có thể tùy ý xử trí. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Carlisle ngay từ đầu không kiên trì khuyên Alan buông tha cho Jacob, dù sao cũng là đối phương động tay trước, bọn họ quả thật có quyền xử trí.

Ông Billy im lặng, ông biết Carlisle nói rất có thể là thật. Thời điểm con ông mất tích đúng vào lúc huyết mạch bạo động không cách nào khống chế, nguy cơ đang biến thành hình thái sói trước mắt, dưới tình huống này, một khi nó ngửi được mùi của ma cà rồng, như vậy căn cứ vào thiên tính chán ghét ma cà rồng, Jacob quả thật có khả năng vô cớ công kích họ. Bởi vậy, nếu gia đình ma cà rồng thật sự bắt lấy thậm chí xử tử Jacob, ông thật không có lý do đi chỉ trích!

Ông Billy có chỗ kiên kị, nhưng các con sói thì không! Bọn sói này nguyên thân vốn là một vài thanh niên, lo chuyện đương nhiên không toàn diện như ông Billy, hơn nữa phần lớn họ cũng vừa thức tỉnh huyết mạch không lâu, căn bản không cách nào khống chế bài xích và chán ghét đối với ma cà rồng đến từ thiên tính trong huyết mạch!

“Rống ——!” Bầy sói gầm thét, răng nanh lỉa chỉa hàn quang lóe ra, không khí trong nháy mắt khẩn trương lên.

“Này, mấy con chó con thối hoắc, để chúng ta đánh nhau một trận cho đã a!” Emmett giơ nắm tay lên, nhe răng nanh sáng lóe ra hưng phấn kêu to.

“Toàn bộ đều dừng lại cho ta!” Ông Billy hít sâu một hơi, hậu duệ trong tộc những năm gần đây huyết mạch thức tỉnh càng ngày càng ít, mặc dù không tiếp xúc trực tiếp, nhưng từ tư chất trong tộc lưu lại mà xem xét, các ma cà rồng này không chỗ nào không phải là dạng dũng mãnh. Thân là tộc trưởng, ông không thể vì một mình Jacob làm cho toàn tộc những ngưởi thức tỉnh huyết mạch còn sót lại đánh đến bên sứt càng bên gãy gọng với gia đình ma cà rồng!

“Ông Cullen, đối với chuyện của Jacob tôi cảm thấy thật có lỗi.” Ông Billy thành khẩn nói: “Nhưng Jacob là hậu duệ có huyết mạch tinh khiết hiếm thấy của bộ tộc chúng tôi, lại là tộc trưởng tương lai của cả bộ tộc, khẩn cầu các vị nể tình hai gia tộc chúng ta luôn hữu hảo ở chung, thả nó ra. Nếu vì vậy làm gia tộc cùng người bạn kia của các vị tổn thất gì, chúng tôi cũng vằng lòng đền bù tổn thất.”

“Tôi thật xin lỗi, tộc trưởng Black.” Carlisle có chút khó xử: “Cậu Jacob là bị một người bạn của gia tộc bọn tôi bắt được, hơn nữa dùng trạng thái… hiện giờ của cậu ta, cũng không thích hợp gặp các vị.”

Jacob bị ma pháp của Alan hóa đá, Carlisle sợ vị lão nhân này vừa thấy con trai biến thành tượng đá, sẽ chịu không nổi kích thích từ liệt nửa thân biến thành liệt toàn thân!

“Cái gì… Trạng thái! Nó bây giờ có trạng thái gì!” Ông Billy không thở nổi hút mạnh, đối phương là ma cà rồng, bạn của họ tự nhiên cũng là ma cà rồng, chẳng lẽ: “Chẳng lẽ… Chẳng lẽ Jacob đã bị ma cà rồng cắn.”

Bầy sói phẫn nộ, lại lần nữa phát ra tiếng gào thét dọa người.

Người sói trời sinh là kẻ thù với ma cà rồng nếu bị ma cà rồng cắn, chết coi như thôi đi, một khi biến thành ma cà rồng, điều này chính là sỉ nhục của chủng tộc!

Nếu thật như vậy, cả tộc sói Quileute nhất định sẽ dốc hết toàn tộc cùng gia đình ma cà rồng liều đến ngươi chết ta sống!

“Này! Này! Này! Bình tĩnh một chút, chư vị! cậu Jacob cũng không bị ma cà rồng cắn, trên thực tế sau khi tiến vào nhà chúng tôi, cậu ta thậm chí không bị bất kì tổn thương gì.” Carlisle lập tức nói, đồng thời ngữ khí khi nói bảy chữ ‘Sau khi tiến vào nhà chúng tôi’ càng mạnh hơn, như vậy nếu trước khi tiến vào nhà ma cà rồng đã bị thương thì không liên quan đến họ!

Ma cà rồng ở đây đều không hẹn mà cùng lộ ra vẻ mặt buồn nôn, cũng giống như người sói, ma cà rồng đối với mùi của người sói cũng vô cùng chán ghét. Bảo một ma cà rồng đi cắn người sói, chỉ sợ sẽ buồn nôn ba tháng ăn không vô bất cứ cái gì!

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi…” Ông Billy tâm tình thay đổi rất nhanh, hồi lâu mới bình tĩnh lại, biết con trai mình không có bị ma cà rồng cắn, thậm chí sinh ra vài suy nghĩ cảm kích trời xanh.

“Vậy giờ nó…”

“Hắn hiện tại rất tốt! Chỉ bị hóa đá suốt một tháng mà thôi.” Một ngữ điệu trầm thấp vang lên.

Alan cầm đũa phép trong tay, Edward khiêng một….. pho tượng sói, còn có một shota xinh xắn vẻ mặt hưng phấn đi ra.

“Edward, Alan còn có… A, Higuma tiểu khả ái của chúng ta, ba người rốt cục đã trở lại.” Esme cao hứng nói.

Cùng các ma cà rồng gật đầu tỏ ý, Alan không để ý tới Billy vẻ mặt khiếp sợ, gật đầu nói với Carlisle: “Thực xin lỗi Carlisle, tôi làm ông khó xử.”

“Không có gì, Alan.” Carlisle khẽ cười nói: “Cậu là bạn của chúng tôi, cũng giống như người nhà, đây là chuyện chúng tôi nên làm.”

“Cậu… cậu là cháu trai của Charlie, Alan – Prince.” Ông Billy thấy cậu cùng các ma cà rồng có vẻ rất thân cận, khiếp sợ nhìn: “Cậu… Làm sao cậu có thể sống cùng ma cà rồng.” Nhìn bộ dạng đứa nhỏ này, rõ ràng đã biết rõ thân phận gia đình Cullen.

“Từ khi tôi vào Forks vẫn sống cùng bọn họ.” Alan cười lạnh nói: “Ngài hình như vượt quá chức phận rồi, tôi lại không biết người giám hộ của tôi lại thay người mới a.”

“Không… Không phải Alan. Ngô, tôi là bạn của Charlie, có thể kêu cậu như vậy a.” Lão Billy nói: “Cậu phải biết rằng… ma cà rồng, chính là một loại…..nguy hiểm dị thường” hai chữ ‘Sinh vật’ ông Billy không dám nói ra miệng, nhưng ánh mắt các ma cà rồng đã bắt đầu phẫn nộ!

“Nguy hiểm?” Alan cười lạnh, trên mặt hiện ra vài phần dữ tợn: “Tối thiểu từ khi tôi sống cùng bọn họ đến giờ chưa từng bị bất cứ thương tổn gì, nhưng một tháng trước, lại bị con của ông tấn công! Như vậy thoạt nhìn, người sói ngược lại càng nguy hiểm hơn so với ma cà rồng mới đúng.”

“Cái gì? Jacob tấn công cậu! Vì cái gì?” Ông Billy ngạc nhiên nhìn pho tượng Edward đặt tại mảnh đất trống giữa bầy sói và ma cà rồng, cái này… Đích thật là con của ông, nhưng sao lại biến thành thế này.

“Trên người của cậu ta có mùi của ma cà rồng, hẳn là trường kỳ sinh hoạt chung với ma cà rồng nên nhiễm phải.” Cô gái đỡ ông, Emily nói: “Jacob có thể vì lúc đang biến thân ngửi thấy mùi trên người cậu ta nên mới tấn công.”

Emily chần chờ một chút, nói ra: “Chỉ là, cậu ta chỉ là một con người, không phải ma cà rồng cũng không phải người sói giống chúng ta, làm sao có thể ngăn cản sự tấn công của Jacob, hơn nữa bộ dạng hiện tại của Jacob…” Sau đó cô quay đầu nhìn thật sâu vào Alan, như đang nói với cậu cậu nên nói ra tại sao Jacob biến thành tình trạng hiện giờ.

Alan không thể nghi ngờ là chán ghét người sói, bất kể họ là loại người sói biến hình lúc trăng rằm hay như chủng loại người sói giống như Druid trong truyền thuyết bây giờ, đều nằm trong phạm vi cậu chán ghét!

Nhưng cậu hiện tại cần phải giải thích, coi như là vì gia đình Cullen không bị khó xử, đương nhiên nếu như bầy sói có nguy cơ để lộ bí mật, cậu không ngại ra tay —— độc chết tất cả người sói!

Phù thủy mắt đen chớp mắt, chậm rãi mở miệng nói: “Cái này… Hừ, người sói này là vì công kích tôi nên tôi mới ra tay biến hắn thành như vậy. Về phần nguyên nhân, không biết các ông có nghe nói qua hay không, trên thế giới này, có một chủng tộc tên là —— phù thủy…”

“… Alan, cậu… cậu nói cậu là phù thủy!” Ông Billy kinh ngạc nhìn Alan, lại nhìn con mình bị biến thành tượng trong hình thái sói, đã hơi tin rồi.

“Ông không tin?” Alan thấp giọng mở miệng, trên mặt hiện ra một nụ cười ác ý: “Có lẽ tôi nên chứng minh cho ông xem.”

“Densaugeo!”(răng mọc dài ra) Đũa phép vung lên, chỉ vào một con sói, nanh sói thật dài của nó trong nháy mắt tăng vọt mấy lần, làm cái miệng máu khổng lồ của nó nghiêng xuống, té trên mặt đất kêu rên.

“Vũng bùn hiện hình!” mặt đất dưới chân ba con con sói khổng lồ đột nhiên xuất hiện một cái đầm nổi bọt cùng nước bùn, thân thể của chúng lún xuống một nửa, liều mạng giãy dụa.

Con sói khổng lồ căm phẫn, ngửa mặt lên trời tru dài vọt tới phía Alan, ánh mắt phù thủy mắt đen lóe lên, đũa phép vung lên, hỏa tường hừng hực thiêu đốt lấp kín hình vòng tròn đem  gia đình ma cà rồng vờn quanh bảo vệ.

Thấy uy hiếp đủ rồi, Alan vung đũa phép lần nữa, ngoại trừ Jacob vẫn bị hóa đá như trước, toàn bộ ác chú còn lại giải trừ.

Nhờ có đũa phép phù hợp, ma lực thông thuận rất nhiều, uy lực ma pháp cũng nhờ vậy mà không tăng lên không ít, Alan hết sức thoả mãn.

Mấy con sói sợ hãi không dám tiến lên, nhưng lại không muốn rời đi, nhất thời lặng im!

“Cái này chứng minh đủ rồi chưa?” tiếng nói của phù thủy mắt đen phá vỡ yên tĩnh.

“Cái này… Chính là ma pháp?” Ông Billy khiếp sợ chứng kiến tất cả.

“Như ông chứng kiến.” Alan cao ngạo gật đầu.

“Tôi thật không ngờ, trên thế giới này lại thật sự có phù thủy!” Billy khâm phục nói: “Charlie bọn họ không biết a.”

“Đương nhiên.” Alan gật gật đầu: “Có một số việc, người thường biết lại càng phức tạp hơn.”

“Alan, tôi cảm thấy ngạc nhiên vì cậu là phù thủy, đồng thời với chuyện Jacob công kích cảm thấy thật có lỗi tự đáy lòng.” Billy có chút khẩn cầu nói: “Nhưng mà xin cậu nể mặt đây là lần đầu tiên Jacob biến thân, còn không cách nào khống chế tâm tình của mình, tha thứ nó một lần a.”

“… Có thể.” Alan cười lạnh nói: “Thật sự tôi không cần so đo với một cẩu tạp chủng.”

Ba chữ ‘ cẩu Tạp chủng ‘ lập tức làm bầy sói bạo động một hồi, bọn họ phẫn nộ nhe răng nhếch miệng với Alan, nhưng lại không một người nào dám tiến lên động thủ!

“Cảm ơn.” Ông Billy vui mừng quá đỗi.

“Tôi vẫn chưa nói xong.” Alan lấy cớ nói: “Các người phải đáp ứng tôi hai điều kiện, thứ nhất: tôi không hi vọng nhìn thấy chuyện tộc sói tấn công phát sinh lần nữa; thứ hai: tôi hi vọng các người có thể giữ bí mật thân phận phù thủy của tôi.”

“Không có vấn đề!” Ông Billy nghiêm túc nói: “Chỉ cần tên tộc trưởng tộc sói Quileute: tất cả thành viên lang tộc Quileute huyết mạch thức tỉnh, vĩnh viễn sẽ không công kích phù thủy Alan – Prince; cũng không tiết lộ thân phận phù thủy ra, nếu trái với lời thề, cả tộc sẽ bị tổ tiên vứt bỏ, huyết mạch kế thừa đoạn tuyệt!”

“Cái này còn chưa đủ!” Alan quả quyết lắc đầu: “Lời của ông không cách nào đại biểu cho họ, tôi yêu cầu cùng từng người ký kết khế ước ma pháp, nếu như không hoàn thành hai điều kiện này, như vậy người tiết lộ sẽ chết dưới lời nguyền khế ước ma pháp!”

“Cậu không nên quá đáng!” thanh âm trong trẻo của Emily tức giận vang lên: “Chúng tôi đáp ứng điều kiện của cậu còn chưa đủ sao? Vì sao còn muốn ký kết khế ước ma pháp gì chứ, ai biết cái khế ước ma pháp kia là ma pháp ác độc gì!”

“Hiện tại các người không đáp ứng cũng không được.” Alan rút cánh tay một mực giấu sau lưng ra, một làn khói trắng nhàn nhạt trong bình thủy tinh chậm rãi bay ra, tiêu tán trong không khí: “Đây là khói độc chuyên đối phó với các loại sinh vật ma pháp biến hình, vừa rồi tôi trộm phóng ra, các người đều hoặc nhiều hoặc ít hít vào một ít. Nếu không đồng ý ký kết khế ước ma pháp với tôi, cũng chỉ có chết.”

“Rống!” một con con sói khổng lồ tánh khí táo bạo rõ ràng không tin, thình lình lao tới phía Alan.

Ngăn lại người bạn trai ma cà rồng che trước người, Alan cười lạnh thấp giọng đếm: “Một, hai, ba!”

Chữ ‘Ba’ vừa đọc xong, tất cả con sói khổng lồ biến hình đều ngã xuống đất, ô ô rên rĩ.

“Cậu! Cậu, thứ phù thủy tà ác này!” Emily kinh sợ nảy ra, trong cổ phát ra tiếng gầm khủng bố.

“Xin khuyên tốt nhất đừng biến thân, nếu không kết cục lập tức giống bọn họ.” Alan khinh miệt chỉ chỉ bầy sói ngã xuống đất.

Sức mạnh của bọn người sói này có lẽ không kém ma cà rồng, nhưng nếu bàn về trình độ chống cự với ma dược, thì thật sự kém xa ma cà rồng!

“Ta vô tình biến thành kẻ địch của tộc sói, nhưng tôi vẫn phải bảo vệ chính mình.” Alan giơ đũa phép lên, đánh mặt đất ra một cái cống ngầm thật sâu: “Đây là thông điệp cuối cùng! Hoặc ký kết khế ước, hoặc toàn bộ đều phải chết!”

Bầy sói bất đắc dĩ, cuối cùng đáp ứng ký kết khế ước ma pháp vĩnh viễn bảo mật, mang theo Jacob đã được giải trừ bùa hóa đá rời đi.

Ma cà rồng gia tộc Cullen thở dài một hơi, đồng thời dùng ánh mắt kính sợ nhìn phù thủy mắt đen. Dù sao thế giới này người mạnh là vua, người có sức mạnh cường đại, nên được tôn trọng.

“Bốp bốp bốp ——” vài tiếng vỗ tay truyền đến, sắc mặt ma cà rồng cùng phù thủy đều đột nhiên biến đổi, nhìn về phía hướng thanh âm truyền ra!

Thân ảnh mặc áo choàng màu đen, thậm chí có hơn mười người, đầu lĩnh chính là một người đàn ông gầy gò với mái tóc quăn vàng, mà vỗ tay cũng không phải người nào lạ, đúng là Alec một trong Đội trưởng hộ vệ gia tộc Volturi!

“Không thể tưởng tượng, phù thủy ngàn năm chưa từng hiện thế lại tái hiện nhân gian, thật sự là ma pháp kỳ dị.” âm điệu trầm thấp dễ nghe từ miệng người đàn ông tóc quăn vàng kia tràn ra, bình tĩnh không chút gợn sóng mang theo uy hiếp cao cao tại thượng: “Chúng ta lại gặp mặt, Carlisle, người bạn già của ta.”

“Caius!” Carlisle kinh dị thốt lên.
Bình Luận (0)
Comment