Mộ Thiếu Trăm Tỷ Cuồng Thê

Chương 140

Edit: Small

Mộ Đình Tiêu nói: "Tôi có ba công ty đầu tư tài chính, hai cái ở phố Wall, một cái ở HK, cổ phiếu, tiền tài, ngân sách... Đều có liên quan."

Anh làm tài chính?

Khó trách sẽ có cổ phiếu của những xí nghiệp ô tô lớn, lúc ấy Dương Như bán ra 8% cổ phần anh liền có thể một hơi nuốt vào, mấy người ông chủ Dương nói cô gây rối, anh cũng trực tiếp hạ lệnh thu mua ba công ty có thể lượng không nhỏ.

Tài chính trong tay anh tuyệt đối dư dả nên mới có thể liên tục không ngừng cung cấp vốn, để cố không phải lo lắng đến.

Ngành tài chính được xưng là cắt rau hẹ*, nguy hiểm lớn nhưng tiền lời cũng cao, gần như là buôn một vốn lãi mười.

*Cắt rau hẹ là cắt sát tận gốc, thiếu điều đào rễ lên, nghĩa bóng là tận thu tới cùng

Nhưng cần phải có năng lực hiểu rõ thị trường cùng đầu óc khôn khéo.


Tinh Thần hơi khiếp sợ hỏi anh: "Có ba công ty, anh chưa bao giờ mất qua?"

"Công ty có người đại diện, tôi chỉ điều khiển ở phía sau. Công ty lớn không thiếu người có tài, còn công ty nhỏ cũng có vô số chuyên viên giao dịch chứng khoán, không cần tôi nhọc lòng."

Wow, thật là lợi hại!

Cả hai đời, đây là lần đầu tiên Tinh Thần biết anh làm lĩnh vực tài chính, ngay cả đời trước cũng không hề biết đến.

Tinh Thần làm nghiên cứu phát minh thực thể*, đối với ông lớn tài chính sùng bái đến cực điểm, dẫu sao anh mới 21 tuổi mà đã có ba công ty thể lượng không nhỏ.

*Thực thể: cái có sự tồn tại độc lập

Thật hâm mộ mà!

"Những người làm tài chính đều rất lợi hại, vậy có áp lực lớn không?"

Mộ Đình Tiêu liếc cô một cái, khuôn mặt bình tĩnh nói: "Mười một tuổi tôi đã bắt đầu tham gia, tính đến nay cũng đã mười năm, thực chất là chơi cho vui."


"Anh chơi cho vui mà cũng có thể chơi ra ba công ty tài chính xuyên quốc gia, anh cũng mang em chơi một chút đi."

Chịu không nổi ánh mắt hơi khoa trương của cô, Mộ Đình Tiêu trực tiếp quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ: "Tài chính không là gì, thật thể mới là cái nền tảng để đứng vững trên thị trường, đừng nghĩ thứ đó vô dụng, trước mắt phải thắng Cảnh Thần Diễn trước."

Vừa nói đến chính sự, Tinh Thần thu liễm ánh mắt si mê.

Cô nói: "Thắng Cảnh Thần Diễn cần phải dựa vào Graphene mà Từ Thành Xương nghiên cứu phát minh. Em sẽ cùng Từ đại ca định ra một phần thiết bị thí nghiệm, thiết bị đó trong nước không có chỉ có nước M là có, nhưng cũng thuộc về độ cơ mật cao, không thể lấy bằng những thủ đoạn bình thường, anh có biện pháp không?"

Mộ Đình Tiêu gật đầu: "Tư liệu khi nào đưa cho tôi."


"Muộn nhất là ngày mai."

"Nghiên cứu Graphene nắm chắc thành công mấy phần."

"Thiết bị vừa đến tuyệt đối mười phần thành cô, đúng rồi, nếu có thể thì lấy thêm vài bộ."

"Được!"

Nói chuyện chính sự xong, hai mắt Tinh Thần mang ý cười nhìn Mộ Đình Tiêu: "Buổi chiều phải mở một bữa tiệc chúc mừng cho em."

Mộ Đình Tiêu nhìn cô cũng chưa nhìn, lập tức từ chối: "Không có thời gian......"

"......, vậy buổi tối ăn một bữa cơm với ông nội?"

Mộ Đình Tiêu hỏi cô: "Lão gia tử phải đi?"

"Ngày mai sẽ đi."

Mộ Đình Tiêu suy nghĩ một lát, nói: "Đến tối tôi sẽ định ngày hẹn lão gia tử."

Hai mắt Tinh Thần sáng lên, chờ mong nhìn anh: "Em đoạt giải, buổi chiều hẹn hò?"

Anh từ chối: "Buổi chiều em có tiết."

Tinh Thần: "..."

Cô rất ít khi ở trường học thấy anh, cũng không biết anh đi học có hay không vậy mà còn nhắc nhở cô có tiết.
Chỉ cho quan châu đốt lửa, không cho dân chúng thắp đèn.

......

Buổi chiều Tinh Thần tan họ liền được Kiều Thâm đón đi phòng thí nghiệm, giáo sư Tôn nói muốn tiến hành một vòng thí nghiệm với bình ắc-quy mới, và để cô theo dõi toàn bộ quá trình.

Cô vừa tiến vào phòng thí nghiệm liền đam đầu làm thí nghiệm, quên mất giao hẹn buổi tối với Mộ Đình Tiêu.

Nhưng thật ra buổi tối Mộ Đình Tiêu đặc biệt đến khách sạn tìm ông nội Tống, rồi cùng ông nói chuyện hơn hai tiếng, cuối cùng ông nội Tống tự mình đưa anh ra cửa khách sạn.

Đến nỗi hai người nói cái gì, Tinh Thần cũng không thể hết.

8 giờ sáng hôm sau, Tinh Thần đưa ông nội Tống ra sân bay. Trên đường đi tâm trạng ông nội Tống rất tốt, một đường đều cười tủm tỉm.

Đối với chuyện cá cược của Tinh Thần và Cảnh Thần Diễn ông chưa từng hỏi đến, rất là yên tâm.
Ông có nói rằng Khoa Học Công Nghệ Tống thị chuẩn bị chuyển đến Đế Đô, đến lúc đó sẽ giao cho Tinh Thần quản lý.

Hơn nữa ông nội Tống đầu tư năm trăm triệu chi phí cho nghiên cứu phát minh, nên bên ngoài đều cho rằng máy bay không người lái là hạng mục lớn quan trọng nhất của Khoa Học Công Nghệ Tống thị từ khi thành lập tới nay.

Tinh Thần đồng ý để ba tháng sau chuyển đến, khi đó máy bay không người lái đã đưa ra thị trường.

......

Sau khi tiễn ông nội Tống đi, trên đường về trường học Kiều Thâm nói với Tinh Thần: "Không tìm được công ty chuyển nhà, nhưng thật ra Mộ thái tử gia đã tìm hai vệ sĩ hỗ trợ dọn dẹp."

Đình Tiêu biết cô muốn dọn phòng thí nghiệm nên đã đặc biệt chú ý mọi thứ chu đáo, không cần cô phải để tâm.

Tinh Thần gửi một tin nhắn cho Mộ Đình Tiêu.
"Giúp em dọn phòng thí nghiệm?"

"Ừm, quả thật giống một cái xưởng nhỏ, ngay cả một cái bảng cũng không có."

Anh vậy mà cũng nói là xưởng nhỏ, Tinh Thần lập tức gửi tin nhắn đi: "Chỗ nào giống xưởng nhỏ, xưởng nhỏ có thể nghiên cứu phát minh ra hệ thống tiên tiến sao, có thể làm máy bay không người lái cất cánh sao?"

Khác với Tinh Thần kích động, anh ngược lại rất bình tĩnh: "Buổi tối 8 giờ treo bảng tên, em tự mình tới cắt băng."

Còn làm cái nghi thức treo bảng tên, còn cắt băng?

Tinh Thần hỏi: "Anh cùng em cùng cắt băng không?"

"Có."

"Buổi tối 8 giờ gặp."

......

Trở lại lớp, có lẽ đều biết được cô đánh cược với Cảnh Thần Diễn nên khi Tinh Thần đi vào phòng học, tập thể các nam sinh đã đứng thẳng, như là hoan nghênh anh hùng vỗ tay cô vũ cho cô.

Phía sau lớp học còn cắm cờ lớn hai mặt đón gió tung bay.
Một măt viết: Ủng hộ Tống Tinh Thần.

Một mặt khác viết: Làm chết Trung Khoa Viện.

Các nam sinh lớn tiếng nói: "Tống Tinh Thần, cố lên, Đế Đại làm chết đám Trung Khoa Viện thiểu năng kia, chúng mình đều ủng hộ cậu."

"Đúng vậy, lớp thiếu niên của Trung Khoa Viện thế nào vậy, lại còn kiêu ngạo như vậy, chơi chết cậu ta."

"Cậu cần giúp đỡ gì thi cứ việc nói, toàn lớp toàn khoa toàn trường chúng ta đều ủng hộ cậu làm chết tên ngốc Trung Khoa Viện kia."

Nhiệt tình bao nhiêu thì Tinh Thần lại ngượng ngùng bấy nhiêu.

Cô mỉm cười cảm ơn với các nam sinh: "Cảm ơn mọi người, giữa trưa mời mọi người lên nhà ăn trên tầng ăn cơm, mỗi người đều có phần."

Tập thể các nam sinh điên cuồng.

"Wow, hoa khôi mời khách, ai cũng có phần, lớp bên cạnh khẳng định hâm mộ chết chúng ta."

"Tốt nhất là chọn cái phòng to, loại có thể chứa 50 người ấy."
"Đi đại sảnh lấy bàn liền có thể chứa, Tống Tinh Thần, hiện tại có thể  báo đồ ăn không? Mình muốn ăn bào ngư."

Hổ Nữu lập tức bảo vệ Tinh Thần: "Bào ngư mấy ngàn một phần, cậu muốn ăn hiếp cậu ấy à, dù cậu ấy lấy được học bổng cao nhất đi nữa thì cũng không chịu được cậu ăn như vậy."

Tinh Thần cười nói: "Không sao, cứ việc chọn, mình không có tiền còn có lớp trưởng tài trợ, cậu ấy là phú nhị đại thành phố S, trong nhà nhưng có tiền."

Mà thật ra lớp trưởng thường xuyên mời bạn học gia cảnh khó khăn ăn cơm, nhân duyên siêu tốt.

Tinh Thần trở lại chỗ ngồi.

Âu Dương Phúc Thụy thấy cô ngồi xuống liền hỏi: "Cảnh Thần Diễn là chuyện thế nào? Sao lại nhằm vào cậu vậy."

"Mình không đắc tội cậu ta."

"Không thể vô duyên vô cớ nhằm vào chứ."

Tinh Thần nhìn phía Lâm Giai Vi liếc mắt một cái, Lâm Giai Vi cũng đang âm thầm chăm chú nhìn cô, nên cũng nhìn thấy ánh mắt Tinh Thần nhìn lại về phía cô ta.
Cô ta nhanh chóng quay đầu giả vờ đọc sách.

Tinh Thần cười lạnh, nhìn bóng lưng cô ta nói: "Cậu ta với Lâm Giai Vi là thanh mai trúc mã, Cảnh gia của Đế Đô cậu biết không?"

Âu Dương Phúc Thụy bừng tỉnh: "Cảnh gia làm về đồ gia dụng đó? Cảnh Thần Diễn là người của Cảnh gia?"

"Đúng vậy, con ba của Cảnh Thời Châu, là người nhỏ nhất kia."

"Vậy mà là con ba của Cảnh gia, so với trong ấn tượng chênh lệch quá lớn, con cả và con hai của Cảnh gia mình đã từng gặp, đều là hình tượng thương nhân, rộng rãi, rất biết uống rượu. Cảnh Thần Diễn cùng bọn họ hoàn toàn không giống nhau, lại là thiên tài nghiên cứu khoa học."

Cậu lo lắng nói: "Lần này cậu gặp được đối thủ rồi."

Tinh Thần nhún nhún vai: "Mình không nghĩ sẽ thua, nói không chừng sẽ thắng đó."

Ngay khi cả lớp đang ầm ĩ chọn đồ ăn, chủ nhiệm lớp là Trình Nham tiến vào phòng học: "Mọi người yên lặng một chút, hôm nay có một bạn học sinh chuyển vào lớp chúng ta. Còn là ai thì thầy sẽ không giới thiệu, hiện tại mọi người hãy vỗ tay hoan nghênh bạn học mới nào."
Ồ~ có bạn học mới, Tinh Thần tò mò ngẩng đầu.

Toàn lớp nhiệt liệt vỗ tay, các nam sinh duỗi dài cổ ngóng hy vọng là một nữ sinh, tốt nhất là một cô gái xinh đẹp giống Tống Tinh Thần và Lâm Giai Vi.

Nhưng khi bọn họ thấy người đi vào thì đề ngẩn ra, tất cả tiếng  vỗ tay nhiệt liệt trong nháy mắt ngừng lại, phòng học to như vậy lại yên tĩnh như cát.

Bình Luận (0)
Comment