Tinh Thần nhìn về phía Tống Tinh Nguyệt: "Chị hai, chị nghe thấy không, nếu giao cho cảnh sát xử lý thì sẽ bị tạm giam đó. Sau này trước khi nói hãy động não một chút, đừng động tí liền uy hiếp người khác. Ngoài ra các bạn học khác hẳn sẽ sợ chị, nhưng với tôi thì không."
"Tôi cũng vẫn chưa nói chuyện chị đến trường với ông nội đâu. Ông nội vốn đã không thích chị, mà lần trước chuyện đó của chị lại càng chọc ông nội cực kì tức giận. Ông muốn để chị đóng cửa ăn năn, cho nên đã hạ lênh cấm túc. Vậy nhưng hôm sau chị không chỉ xuất hiện ở trường học thì thôi đi, lại còn ở trước mặt tôi diệu võ dương oai, nói trắng ra là chị không để ông nội vào mắt.
Tinh Thần tỏ ra rất khó xử nói: "Aizzz, vì môi trường học tập của lớp chúng ta, khi trở về tôi vẫn là phải nên nói cho ông nội biết. Nói chị không nghe lời, chẳng những không ngoan ngoãn đóng cửa suy nghĩ lại những lỗi lầm của mình gây ra, mà còn suốt ngày lượn lờ ở trong trường học. Còn gây ra rắc rối cho học trưởng chúng ta, à không là chủ tịch hội học sinh của chúng ta..... Cậu nói có phải hay không, bạn học Âu Dương?"
Âu Dương Phúc Thụy nghiêm túc nói: "Đúng vậy, không chỉ có tôi mà còn cả tất cả mọi người trong lớp đều không thể nghiêm túc học tập. Bạn học nam suốt ngày lấy điện thoại ra xem video, bạn học nữ thì đều bát quái với nhau. Tôi xin ý kiến về phía trường học, để loại bạn học luôn làm ảnh hưởng đến cả lớp này tận lực giữ khoảng cách hoặc là cho chuyển đến lớp khác."
Tống Tinh Nguyệt bị Âu Dương Phúc Thụy nói đến tức giận. Tiểu tạp chủng kia cãi với cô căn bản là vì hai người vốn đã không hợp nhau. Nhưng Âu Dương Phúc Thụy dựa vào đâu mà giúp tiểu tạp chủng, hắn dựa vào cái gì nói cô, nói cô vì ảnh hưởng tới lớp, rồi quanh co lòng vòng nói đến chuyện đáng sỉ nhục của cô kia còn muốn để cô chuyển đến lớp khác.
Ở trường học quý tốc cũng phân ra ba bảy loại lớp, và lớp Đằng Long là lớp đứng đầu xếp hạng cao nhất.
Ở trung học Hoằng Dương, có tiền cũng không thể tiến vào. Bởi vì trung học Hoằng Dương số điểm đầu vào là lấy cao nhất trong số hàng chục trường học khác khoanh vùng cả thành phố, điều kiện cực kì hà khắc cơ hồ mỗi môn đều phải đạt điểm tối đa.
Mà cho dù có thành tích nhưng không có tiền cũng không vào được, vì học phí rất đắt. Học phí cả năm học lên tới 15 vạn, với gia đình bình thường thì đó chính là một gánh nặng.
Lớp Đằng Long là tấm gương để những lớp còn lại chỉ có thể ngẩng đầu lên nhìn, là tượng trưng cho thân phận địa vị của bọn họ.
Dựa vào đâu phải để cô chuyển lớp.
"Âu Dương Phúc Thụy, tôi cảnh cáo cậu không cần phải vươn tay quá dài như vậy. Ở trường học này, không ai có thể quản tôi."
"A, phải không?"
Âu Dương Phúc Thụy đứng ngay trước mặt cô gọi cho hiệu trưởng, nói: "Hiệu trưởng, Tống Tinh Nguyệt ở lớp tạo ra ảnh hưởng quá lớn, cô ta còn uy hiếp đến sự an toàn của Tống Tinh Thần, ngay trước lớp nói muốn khiến bạn học Tinh Thần chết. Cô ta còn đến gây sự với em, khơi mào muốn phân tâm chuyện học hành của cả lớp. Mấu chốt là đoạn video ngắn của cô ta, làm các bạn học nam đều không thể an ổn nhập tâm học tập, các bạn nữ vẫn luôn bàn tán. Nếu điểm thi đại học năm nay có kết quả thấp nhất lịch sử...."
Hiệu trưởng liền biểu thị: "Lập tức sẽ sắp xếp em ấy sang lớp khác. Phúc Thụy à, em khuyên các bạn học hãy chăm chỉ học tập, còn có mấy ngày nữa sẽ thi đại học rồi đừng để bị ảnh hưởng. Còn về Tống Tinh Nguyệt, em yên tâm, bên phía nhà trường nhất định sẽ xử lý tốt. Để Tống Tinh Thần trong kì thi đại học này phát huy thật tốt ngàn vạn lần đừng thi rớt."
Âu Dương Phúc Thụy mở loa ngoài ra, để cô ta nghe thấy những gì hiệu trưởng sẽ an bài đến lớp khác.
Ngay tại chỗ, Tống Tinh Nguyệt liền bỏ chạy.
Đã có bao giờ cô ở trường học phải chịu qua uất ức như vậy, đều là cô ở trước mặt người khác vênh váo tự đắc, không ai dám đắc tội cô, từ khi nào Âu Dương Phúc Thụy cùng Tống Tinh Thần thay nhau đạp lên đầu cô.
Hiệu trưởng còn thiên vị hai người bọn họ.
Tống Tinh Nguyệt trực tiếp chạy ra phòng học, đi tìm hiệu trưởng.
Thành tích học tập mỗi năm của cô đều đứng trong top 3 thành phố, dựa vào đâu hải bị chuyển lớp, dựa vào đâu lại đuổi cô đi. Người nên cút đáng lí ra phải là con tiểu tiện nhân Tống Tinh Thần kia, lúc trước nếu không phải nó, cô làm sao có thể bị ba người cưỡng bức?
Editor: Small......
Thấy Tống Tinh Nguyệt điên cuồng chạy ra ngoài, Âu Dương Phúc Thụy cũng cúp điện thoại, mặt mày ôn nhu, nhẹ nhàng hỏi Tống Tinh Thần: "Tống Tinh Nguyệt nói cậu đêm qua đã xảy ra chuyện?"
Tống Tinh Thần lãnh đạm nói: "Đúng là có một chút việc nhỏ."
"Vậy cậu có khỏe không?"
"Cũng không tệ lắm."
"Ừm, cậu khỏe thì tôi cũng an tâm rồi."
Tiếp theo, Tinh Thần thấy bàn của mình không biết đã bị chuyển đến bên cạnh Âu Dương Phúc Thụy từ lúc nào, nhíu mày hỏi: "Ai động?"
Âu Dương Phúc Thụy mỉm cười nói: "À, sau giờ tan học hôm qua là thầy Hứa đã chuyển sang. Thầy ấy nói thành tích của cậu đã tốt lên rất nhiều, không nên ngồi hàng sau cùng."
Thật đúng thực dụng, kiểm tra đạt điểm tuyệt đối, vị trí bàn học cũng được chuyển đến chỗ tốt nhất cả lớp.
Tinh Thần ngược lại cũng không dọn về chỗ cũ, để cặp rồi ngồi xuống.
Âu Dương Phúc Thụy hỏi thăm cô: "Cậu ăn cơm trưa chưa? Khát nước không, tôi giúp cậu đi lấy nước?"
Tinh Thần cúi đầu, cũng không thèm nhìn hắn: "Không cần, còn nữa xin đừng quấy rầy tôi ôn tập."
Âu Dương Phúc Thụy bị cô từ chối ngó lơ có chút bực mình, nhưng trên mặt không thể hiện ra ngoài vẫn một lòng nhiệt tình như cũ: "Nếu có gì không hiểu cứ đến hỏi tôi."
Tinh Thần cuối cùng cũng ngẩng đầu, rất kỳ quái nhìn hắn nói: "Tôi được điểm tuyệt đối trong đề thi thử."
Hắn đủ tự tin nói rằng có gì không hiểu thì đến hỏi hắn, nhưng cô nhớ không lầm thì hắn còn thấp hơn cô hai mấy điểm.
Âu Dương Phúc Thụy nháy mắt liền xấu hổ.
Tinh Thần cũng không để ý hắn nữa.
Hơn mười phút sau, thật sự là có nhân viên trong trường đem dọn bàn ghế Tống Tinh Nguyệt đi, còn có những bạn học khác hóng chuyện cũng đuổi theo đi xem.
Từ lúc trung học Hoằng Dương mở lớp Đằng Long tới nay, đây là lần đầu tiên có người bị đuổi ra. Lại còn là hoa khôi kiềm học bá của trường - Tống Tinh Nguyệt, cô ở trường học kiêu ngạo phách lối đã quen đắc tội với rất nhiều người.
Mặt khác những học sinh lớp khác đều đứng ở hành lang xem náo nhiệt.
Châm chọc, cười nhạo, bàn luận, xem náo nhiệt......
Tinh Thần tâm tình rất tốt, ngẩng đầu nhìn sang Lâm Lê Tuyết lâu lâu lại quay đầu nhìn cô. Lâm Lê Tuyết vừa lúc cũng nhìn cô, đột nhiên lại chạm mắt với Tinh Thần ánh mắt, cô hiếm khi cúi đầu xuống, tạm thời không nhìn thấy.
Giả bộ, gió chiều nào theo chiều ấy thật nhanh.
......
Tống Tinh Nguyệt bị thư kí hiệu trưởng chặn ở ngoài cửa hơn mười phút, mặc kệ cô đập cửa như thế nào người bên trong cũng không mở.
Hướng khu dạy học rất ầm ĩ, cô vừa quay đầu lại, lập tức thấy có người dọn bàn ghế của mình ra hành lang, nổi giận đùng đùng chạy đến hành lang cản nhân viên trong trường lại.
"Buông ra, ai cho các người đụng đến bàn ghế của tôi. Buông ra cho tôi."
"Các người biết tôi là ai không? Dám đụng đến đồ của tôi, tôi liền cho các người không có chỗ mà ăn, ngày mai liền cút đi."
"Điếc sao, không nghe hiểu tiếng người sao? Buồn đồ của tôi xuống mau."
Nhân viên trong trường căn bản phớt lờ cô, có hai người nhân viên chặn cô diễn trò ở một bên, những người còn lại vẫn tiếp tục bê bàn ghế của cô sang một lớp khác ngay bên cạnh, tùy tiện đặt chúng vào một góc, xong xuôi cũng trực tiếp rời đi.
Tống Tinh Nguyệt thoát khỏi nhân viên xong, muốn quay về lớp Đàng Long ngay bên cạnh. Nhưng của lớp Đằng Long đóng lại, bị khóa trải cửa từ bên trong.....
Cô ở ngoài nổi giận đùng đùng gõ cửa: "Mở cửa, mở cửa cho tôi."
"Mọi người đều muốn khi dễ tôi có phải hay không? Được, từng người một đều đúng về phía Tống Tinh Thần, mấy người cứ chờ bị cô ta chi phối đi."
"Âu Dương Phúc Thụy, mở của cho tôi, có nghe thấy không......"
Trong phòng tất cả đều chung một cảm xúc - thờ ơ, không một ai đứng lên mở cửa.
Đây chính là bản chất của bọn họ.
Trước kia, cô cùng Tinh Thần không hợp nhau, thường xuyên khi dễ cô ta, cũng không ai giúp Tinh Thần.
Hiện tại, cô bị dính phải tai tiếng, vừa rồi cũng nghe qua, ông nội Tống có thành kiến rất lớn với cô. Cấm cô không cho ra ngoài tương đương với việc bị cấm thi đại học so với lưu ban có gì khác nhau.
Ngược lại, Tống Tinh Thần lại được đến ông nội sủng ái. Về sau ở Tống gia người có tiếng nói sẽ bị thay thế bởi Tống Tinh Thần. Hơn nữa cô còn đắc tội Âu Dương Phúc Thụy.