Mộ Thiếu Trăm Tỷ Cuồng Thê

Chương 94

Edit: Quản Thanh Nhan

Lâm Giai Vi, danh viện đứng đầu Đế Đô, là hòn ngọc quý trên tay Lâm thị.

Lâm thị là thế gia tài phiệt lớn ở Đế Đô, cực kỳ thành công trên thương trường, thế lực chỉ sau Mộ thị.

Lâm Giai Vi bằng tuổi cô, tốt nghiệp khoa vật lý Đế Đại, nếu không bọn cô sẽ được phân vào chung lớp.

Sau khi trùng sinh sau, cô thường ngủ không yên vào buổi tối, thường xuyên gặp ác mộng. Mơ thấy bị cắt đứt gân tay, gân chân gân, bị rạch mặt, cuối cùng là chết trên đường cao tốc.

Những thứ đó, đều là kiệt tác của Lâm Giai Vi.

Cho nên, cô khó nhịn nổi, muốn nhanh chóng trả thù.

Lấy điện thoại ra, tìm số điện thoại Sở Vân rồi soạn một tin nhắn gửi đi, để sắp xếp sao cho cô và Lâm Giai Vi vào cùng một lớp. Tin nhắn còn chưa kịp gửi đi, đã nghe thấy vài học sinh ở sau lưng nói chuyện phiếm.


Là một nhóm sinh viên mới khoa vật lý, đi đến tầng cao nhất của khoa vật lý, quan sát toàn bộ khuôn viên Đế Đại.

Một nữ sinh hưng phấn nói: "Oa, Đế Đại quả nhiên là cái nôi cho các nhà khoa học, tòa vật lý là toàn cao nhất trong trường luôn."

"Cậu biết điều kiện tuyển sinh của khoa vật lý có bao nhiêu hà khắc rồi đó, có rất nhiều tỉnh năm nay đều không thi đại học vào khoa vật lí Đế Đại."

"Nhưng mà, đối với Giai Vi chúng ta, thi đại học dễ như ăn bánh vậy. Giai Vi, cậu nói phải không?"

Lâm Giai Vi!

Tinh Thần đột nhiên quay đầu lại, thấy 4 người nữ sinh đằng sau, đang ngắm cảnh của trường ở phía Tây Nam.

Cao nhất ở giữa, mặc váy dài thủ công cao cấp đặt làm, tay chân mảnh mai, mái tóc màu hạt dẻ nhạt gợn sóng là Lâm Giai Vi.

Dáng đứng xinh đẹp, làn da tuyết trắng, dù chỉ nhìn từ phía sau, cũng có thể nhìn ra khí chất hoàn toàn khác biệt với 3 nữ sinh còn lại, chỉ mỗi bóng lưng cũng đã cực kỳ xuất chúng.


Lâm Giai Vi ở tuổi 18 đã khá có danh tiếng tại Đế Đô, Lâm gia là hia tộc tài phiệt chỉ sau Mộ gia.

Tuổi thơ Lâm Giai Vi khác với cô ở Tống gia nhận hết chèn ép bắt nạt, và càng khác với Tống Tinh Nguyệt giả làm thiên kim tiểu thư. Cô ta thật sự là công chúa ngậm thìa vàng từ khi sinh ra, được ba mẹ cưng chiều. Mười hai tuổi đã xuất hiện ở tầng lớp thượng lưu, được tôn sùng như là một danh viện hàng đầu.

Cô ta thậm chí là đối tượng liên hôn hoàn mỹ mà những gia tộc lớn tranh giành, ở trong vòng thượng lưu Đế Đô.

Trong mắt Tinh Thần điên cuồng dâng lên hận ý, khóe miệng âm trầm cười lạnh, nhìn bóng lưng Lâm Giai Vi, không tiếng động dùng khẩu hình nói: "Lâm Giai Vi, chúng ta lại gặp mặt."

"Đúng rồi, các cậu nói xem Giai Vi từ nhỏ đến lớn đều là hoa khôi. Lần này hoa khôi của Đế Đại, hẳn là sẽ rơi xuống đầu Giai Vi."


"Đó là đương nhiên, Giai Vi của chúng ta là ai, đứng đầu kì thi đại học của trường trung học trực thuộc Đế Đại, học bá hoàn hảo. Cậu ấy xinh đẹp cao quý, dáng người tốt, thành tích học tập lại càng tốt, không phải cậu ấy thì sẽ là ai?"

Giọng Lâm Giai Vi dịu dàng, mỉm cười khiêm tốn nói: "Các cậu đừng nói như vậy, mình chỉ là sinh viên năm nhất bình thường. Mới vào Đế Đại, hẳn là phải khiêm tốn."

Thật dối trá!

Trong giọng nói rõ ràng là rất suиɠ sướиɠ.

Tả Thanh Thanh: "Aizzz, các cậu có nghe nói khoa vật lý chúng ta có một học bá không."

Lý Vân không quan tâm nói: "Học bá? Có thể thi vào Đế Đại, đó không phải học bá sao?"

"Không không, cô ấy đứng đầu trong học bá đó, là người đạt điểm tuyệt đối duy nhất trong kì thi đại học năm nay. Giai Vi của chúng ta thiếu hơn mười điểm nữa là tuyệt đối, thật đáng tiếc, xếp thư 2 cả nước."
Bài thi ở Đế Đô, độ khó có thể so với ở thành phố S sao?

Lâm Giai Vi được xếp vào lớp Đằng Long, còn không biết sẽ xếp ở hạng bao nhiêu đâu.

"Đúng vậy, mình biết người này, tên là Tống Tinh Thần phải không? Cô ấy còn nghiên cứu phát minh ra hệ thống điều khiển máy bay, lấy được bằng sáng chế quốc tế, trường học trao cho học bổng kếch xù."

"Đúng vậy, thật là lợi hại mà."

"Không chỉ là lợi hại, mình nghe nói các nam sinh ở lớp vật lý truyền nhau ảnh chụp cô ấy khi tham gia hoạt động. Nhan sắc xinh đẹp, nhưng thật sự các nam sinh đã thổi phồng lên, nói cái gì như tiên nữ cổ tích, sẽ thay thế được Lục An Hinh, trở thành hoa khôi mới của Đế Đại."

Lòng bàn tay Lâm Giai Vi đột nhiên nắm chặt lại, móng tay siết đến trắng bệch, run nhè nhẹ.

Ồ, nhanh như vậy trong lòng đã mất cân bằng?
Sau này, chỉ càng thêm khó chịu, hy vọng cô ta có thể chịu đựng.

"Mình đã các nam sinh gửi ảnh chụp cho mình, các cậu nhìn xem, giá trị nhan sắc rất cao, thật sự thật xinh đẹp."

Tả Thanh Thanh mới vừa lấy điện thoại ra, giòn điệu Lâm Giai Vi phiền muộn nói: "Được rồi, ngắm cảnh đủ rồi, mình phải đi về lớp." Nói xong một mình đi xuống cầu thang.

Mấy nữ sinh nhìn nhau, rồi đi theo xuống.

Tinh Thần chăm chú nhìn bóng lưng Lâm Giai Vi đi xa, tâm trạng không tồi, đem tin nhắn vừa rồi chưa gửi sửa lại một lần nữa, rồi gửi đi.

Sở Vân rất nhanh trả lời lại: "Cô muốn cùng lớp với Lâm Giai Vi? Tôi đã giúp cô kiểm tra, các cô là cùng một lớp, không cần đổi. Tôi và thái tử gia đã ở trường, cô ở chỗ nào, chúng tôi đi tìm cô?"

"Không cần, ở lễ khai giảng sẽ gặp."

"OK."

......

Lễ khai giảng điển lễ.
Tinh Thần nhờ vào thành tích xuất sắc nhập học Đế Đại, nên đã được đại diện sinh viên năm nhất lên bục phát biểu.

Trong ánh mắt mọi người, cô thẳng lưng đi lên bục, nhanh sắc cực đẹp, làn da trắng nõn, đôi mắt trong veo, mái tóc rẽ ngôi gữa và hơi cong nhẹ ở phần đuôi, khuôn mặt tinh xảo ngũ quan hoàn mỹ.

Ngay cả khi không trang điểm, cũng khiến cho vô số nam sinh chú ý đến cô, sôi nổi nhỏ giọng nghị luận: Tống Tinh Thần không chỉ là thiên tài, nhan sắc thật sự khi không trang điểm so với ảnh chụp còn muốn đẹp hơn. So với hoa khôi Lục An Hinh năm hai thì càng có tài hoa, khí chất hơn.

Tinh Thần đi đến trước microphone, bắt đầu bài phát biểu đầy nhiệt huyết.

Bảo thảo bài phát biểu đã sớm thuộc lòng, sống lại hai đời, không còn hèn mọn, nhát gát lúc trước. Hiện tại, cô tự tin, xinh đẹp, tình cảm đầy nhiệt huyết......
Sinh viên phía dưới nghe đến nhiệt huyết sôi trào, vỗ tay như sấm dậy.

Sau khi kết thúc bài phát biểu, toàn bộ giáo sư và sinh viên đều sẽ nhớ kỹ cô là Tống Tinh Thần. Sau này, cái tên này sẽ làm bọn họ như sấm vang bên tai, vĩnh viễn nhớ kỹ.

Dưới hàng ghế của buổi lễ , Mộ Đình Tiêu ngồi ở hàng đầu tiên, ánh mắt sâu thẳm vẫn không di chuyển nhìn Tống Tinh Thần. Cô của hiện tại, so với khi ở thành phố S lại càng có quyết đoán, có tự tin, có dã tâm lớn hơn nữa.

Biến hóa rõ ràng như vậy, ngay cả Sở Vân bên cạnh Mộ Đình Tiêu cũng nói: "Oa, Tống tiểu thư là tiêm máu gà sao? Từ lúc tới Đế Đô, cô ấy giống như thay đổi thành một người khác vậy, cả trong lẫn ngoài đều thay đổi. Tự tin, tỏa sáng, mê người......"

Tiểu Quan nói: "Sinh viên vốn là hẳn là như vậy, tôi còn đang lo lắng Tống tiểu thư quá tỏa sáng, hấp dẫn rất nhiều nam sinh thích cô ấy. Thái tử gia nếu không tích cực chủ động, sợ rằng không thể cạnh tranh với đối thủ."
Sở Vân thề son sắt đánh bả vai cậu nói: "Cậu yên tâm, Tống tiểu thư thích thái tử gia mà."

"Đó là ở thành phố S, Tống tiểu thư không có lựa chọn dư lại. Còn ở Đế Đại, có bao nhiêu con cháu thế gia, đẹp trai trẻ tuổi, Tống tiểu thư có nhiều lựa chọn hơn, cô ấy còn sẽ treo cổ ở trên một thân cây sao?"

Tiểu Quan vừa dứt tiếng, Mộ Đình Tiêu thấp giọng, tức giận nói: "Cút cho tôi."

Hai người sợ tới mức tái mặt, từ chỗ ngồi đứng lên, khom lưng, đi đến góc tường đứng ở tư thế quân nhân.

Sở Vân oán trách nói: "Được rồi,, cậu nói cái gì Tống tiểu thư sẽ thay đổi tình cảm?"

"Tôi còn không phải là vì muốn kíƈɦ ŧɦíƈɦ thái tử gia, muốn chủ động xuất kích sao. Tống tiểu thư một thân tỏa sáng, anh nhìn xem trên chỗ ngồi có bao nhiêu đôi mắt sói sáng lên nhìn chằm chằm không."
Sở Vân đảo qua một lượt, ai da, thật đúng là, ánh mắt của các nam sinh vẫn không chút nhúc nhích nhìn Tống tiểu thư, nuốt nước miếng.

Tình địch của thái tử gia, không có một ngàn cũng có 800.

Điều này thật sự khó làm!

Năm nhất khoa vật lý, đôi mắt Lâm Giai Vi híp lại nhìn chằm chằm Tống Tinh Thần.

Người vốn đại diện cho sinh viên năm nhất lên bục phát biểu  chính là cô, đứng ở vị trí kia cũng phải là cô. Vì sao lại đột nhiên nhảy ra một Tống Tinh Thần, kì thi thử của cả nước trước khi thi đại học, cô là người đứng đầu cả nước, thậm chí từ top 3 đến top 10 cũng không có têb của Tống Tinh Thần.

Hiện giờ thi đại học lại đạt tối đa, ttrởthành ngựa đen lớn nhất lần này, đoạt đi tất cả vinh quang thuộc về cô.

Lần đầu tiên, Lâm Giai Vi cô bị khuất phục dưới người khác.
Lần đầu tiên, cô đứng thứ 2, lần đầu tiên trong cuộc đời đứng thứ 2.

Lần đầu tiên, đối tượng thảo luận của toàn bộ nam sinh trong trường không phải cô, mà là Tống Tinh Thần.

Tất cả những thứ đáng lẽ phải thuộc về cô, đều bị Tống Tinh Thần đoạt đi.

Bình Luận (0)
Comment