Mỗi Lần Tỉnh Dậy Đều Trở Thành Kẻ Tình Nghi

Chương 44


Ngửi thấy mùi thuốc lá nồng nặc quanh mũi, cô nhíu mày bò dậy, lúc này mới phát hiện cổ họng đau như nuốt thủy tinh.

Bởi vì cảm thấy cả người khô khốc như cá sắp chết, cô chậm rãi di chuyển xuống giường, mang theo cảm giác đau đớn thấm từ trong xương ra ngoài đi đến cái bàn cách đó vài bước rồi lấy ấm nước và cái ly để rót cho mình ly nước lạnh.

Đợi đến khi cổ họng có chút dịu bớt, Tưởng Thiên Du mới dành thời gian quan sát tình huống trong căn phòng trước mắt.

Có hai chiếc giường lộn xộn ở góc trái và phải, trên cái bàn ăn đặt cạnh cửa sổ còn có hộp thức ăn nhanh, bên cạnh là bàn trang điểm nhìn không ra dáng vẻ ban đầu, trên đó rải rác mỹ phẩm kém chất lượng và thậm chí là đã không nhìn rõ bộ dạng ban đầu của nó nữa rồi.

Cô đi đến bên cạnh giá quần áo, nhìn vài bộ quần áo ít ỏi treo trên đó, đột nhiên trong lòng dâng lên dự cảm xấu.


Cô nhanh chân trở lại chiếc giường vừa rồi, lấy điện thoại từ dưới gối, sau khi nhìn thấy thời gian thì đồng tử chợt giãn to.

Ngày 24 tháng 5.

Từ khi cô rời khỏi thân thể Chu Nhã đến bây giờ, vậy mà đã qua gần một tháng rồi sao?Ầm!Đột nhiên cánh cửa phía sau bị người ta mở ra, sau đó là một cô gái trang điểm đậm xông vào, có lẽ là không ngờ tới việc cô sẽ rời giường cho nên giọng điệu của đối phương cũng có chút ngạc nhiên: “Chị Miêu Miêu, chẳng phải chị bị cảm hả? Chị không nằm trên giường nghỉ ngơi đi mà xuống dưới làm gì thế?”“Khát nước.

” Ánh mắt Tưởng Thiên Du lóe lên, đột nhiên trong đầu xuất hiện cái tên của thân thể này: Quan Miêu Miêu.

“Uống xong thì mau lên giường đi, nếu không lát nữa anh Kê tới thấy chị không có chuyện gì lớn, nói không chừng lại muốn kéo chị đi làm nữa đó.

” Cô gái vội vàng khuyên nhủ, sau đó còn không kiêng dè cởi áo thun và quần bò trước mặt cô, đi đến giá treo quần áo chọn chiếc váy khoét hông màu vàng tươi gợi cảm rồi mặc vào.

“Nhưng mà chị cũng phải suy nghĩ cho kỹ đó, vào nghề này mà cứ kiên trì như thế làm gì? Đợi đến khi anh Kê mất kiên nhẫn, lần sau cũng không chỉ ấn đầu chị vào nước đơn giản như vậy đâu.

”“Cảm ơn em.

” Tưởng Thiên Du nói đến đây thì dừng một lát, sau đó gọi tên cô gái: “Nhiễm Nhiễm.

”“Khách sáo gì chớ, em đi trước đây, anh Kê đang chờ dưới lầu.


” Cô gái nói xong thì bỏ đi như một cơn gió, mới chớp mắt đã không còn bóng dáng.

Gần như không hề do dự, Tưởng Thiên Du tiện tay kéo áo khoác có nón ở cuối giường và cũng đi theo ra ngoài.

Đi xuống tòa nhà dân cư cũ kỹ này, cô đứng ở hành lang đằng xa nhìn thấy Nhiễm Nhiễm với hai cô gái khác ăn mặc như cô ấy bước lên một chiếc xe van, sau đó người đàn ông đang đứng hút thuốc cạnh xe lẩm bẩm hai câu gì đó rồi kéo cửa xe ra ngồi vào ghế lái.

Sau khi xe rời đi, Tưởng Thiên Du dùng tốc độ nhanh nhất chặn một chiếc taxi và theo sát phía sau, cũng may là tình hình giao thông trong thành phố rất hỗn loạn, cô cứ như vậy mà đi theo bọn họ đến KTV.

Dường như suy đoán trong lòng đã được chứng minh, cô đứng bên cạnh một cái cây ở ven đường, nhìn vào cửa hông KTV có vài người ra vào, cô cảm thấy có hơi ê răng.

Nhưng mà nghe những lời vừa rồi của cô gái tên “Nhiễm Nhiễm” đó, hẳn là nguyên chủ Quan Miêu Miêu mới vào nghề không lâu, còn bởi vì không nghe lời mà bị anh Kê dạy dỗ, chỉ là không biết bây giờ nói không làm nữa thì có còn kịp hay không.

Tưởng Thiên Du giơ tay lên sờ vùng cổ bị phơi nắng đến mức đổ mồ hôi, cẩn thận cân nhắc tính khả thi của chuyện này.


Bồi hồi tại chỗ gần nửa tiếng, cô cũng không thể tìm thấy bất kỳ thông tin hữu ích nào ở trong ký ức vỡ vụn của Quan Miêu Miêu, cuối cùng cũng chỉ có thể thở dài, chuẩn bị trở về rồi lại suy xét kỹ càng hơn.

Nhưng mà ngay khi cô xoay người định vươn tay đón xe thì đột nhiên có một đám nam nữ như ong vỡ tổ chạy ra khỏi KTV!Vẻ mặt của những người này rất hoảng sợ và bối rối, có vài cô gái còn không ngừng la hét.

“Báo cảnh sát đi! Mau báo cảnh sát!”Nghe thấy những tiếng la hét lộn xộn bên tai, Tưởng Thiên Du cắn chặt răng hàm.

Đệt cụ.

.

Bình Luận (0)
Comment