Triệu Huyền hớt hải chạy lên công ty, khi đi qua phòng làm việc của Bách Du thì tỏ vẻ bình thường sau đó vào phòng làm việc của Lưu Triệt đóng cửa cái rầm. Cẩn thận kiểm khóa cửa lại, phòng này cách âm có thể gào thét chửi Bách Nhân mà bên ngoài không nghe được.
Lưu Triệt đang xem hạng mục hợp tác làm ăn với Bảo Long đang được tiến hành thì bị tiếng cửa đóng mạnh làm cho hết hồn. Đang tập trung cao độ bị vỗ nhẹ một cái cũng giật mình chứ đừng nói tiếng động lớn như vậy. Nhìn ra cửa quả nhiên là thấy Triệu Huyền đang thở hổn hển. Lưu Triệt bay vẻ mặt (¬_¬) quả nhiên, trong công ty này chỉ có một mình cô có tác phong như thế.
Lần này Triệu Huyền không thèm ngồi xuống tự rót nước uống mà nói ngay : " Triệt có chuyện rồi mày, tao vừa thấy Bách Nhân ở dưới công ty mình. Tao đuổi lão đi rồi, mỗi lần xuất hiện là không có gì tốt đẹp hết, chắc là biết Du làm việc ở đây rồi chứ gì"
Lưu Triệt bỏ văn kiện trên tay xuống, nói : " Hắn lại tới đây làm gì nữa, cậu có thăm dò được gì không? "
Triệu Huyền xua tay : " Vừa thấy tao là thằng đó chạy còn nhanh hơn thỏ, tao mới nói có mấy câu là trốn mất xác rồi. Ể, khoan đã " lại" không lẽ hắn từng tới đây rồi, thực sự đến tìm Du đòi tiền à? "
Lưu Triệt lắc đầu : " Lần này thì tôi không biết nhưng lần trước thì là đến tìm tôi"
Triệu Huyền há to miệng : " Tìm mày, chẳng lẽ...? "
Lưu Triệt không nói gì chỉ gật đầu, Triệu Huyền há miệng rồi lại ngậm miệng, cuối cùng bóp trán rồi ngồi xuống ghế. Dùng nửa cái đầu cũng có thể đoán Bách Nhân đến tìm Lưu Triệt làm gì. Cô ngẩng đầu, nhìn Lưu Triệt : " Du có biết việc này không? "
" Đoán xem"
Lườm Lưu Triệt, vậy là không biết tốt rồi, Triệu Huyền đứng lên thở ra một hơi dài.
" Nói thực đối với chuyện hai đứa mày tao vẫn có chút không quen, nhất là việc đi đâu cũng phải ăn bánh chó. Nhưng mà...tao vui lắm hai đứa đều là bạn tao nhẩn phẩm tụi mày tao hiểu rõ cả. Đỡ phải băn khoăn tụi mày không tìm được người bầu bạn hoặc tìm phải đống c*t nào đó. Du nó cũng khổ nhiều rồi, ráng mà chăm sóc nó "
Lưu Triệt mỉm cười, là nụ cười thật lòng anh biết Triệu Huyền vẫn luôn có khúc mắc với bản thân mình. Dù sao cô ta thân thiết với nguyên chủ như anh em ruột, câu cô nói lần đầu gặp không có sai. Thực sự là còn thân thiết hơn chị em ruột của nguyên chủ, sợ là còn thân hơn bố mẹ của nguyên chủ nên ít nhiều nghi ngờ và nhận ra sự khác biệt của anh và nguyên chủ.
Lưu Triệt cũng không phải là nguyên chủ tính cách có khác biệt tự khắc không thân thiết với cô bằng nguyên chủ. Thực sự Lưu Triệt cũng có áy náy và không dám thân thiết quá mức với cô, một là sợ bị lộ hai là anh cảm thấy lúng túng khi đối diện với một "người nhà" như vậy. Bây giờ Triệu Huyền nói cũng có thể thấy là cô đã hoàn toàn buông bỏ khúc mắc với anh.
Dù còn suy nghĩ gì hay không thì Triệu Huyền đã xem anh của hiện tại là bạn. Triệu Huyền trước khi ra ngoài còn quay lại hỏi : " ờm biết hỏi thế này là vô duyên, nhưng hôm nọ thấy mày gọi Du là tức phụ. Tao nhớ không nhầm từ này để chỉ vợ...mày là 1 đó à?"
Lưu Triệt híp mắt, cười tươi hơn lúc này : " Như mày đã nghĩ "
Triệu Huyền cười ha ha : " Tao nói rồi mà cơ thể rắn chắc như vậy vẫn là tốt hơn. Trước đây còn cứ trách tao xúi dại làm mày không kiếm được bồ"
Nói xong liền vui vẻ ra ngoài, Lưu Triệt xem đã tính toán hết rồi cô tin là Bách Nhân sắp ăn trái đắng rồi. Đợi hắn ta thê thảm phải đến tận nơi nhìn bộ dạng của hắn cho xướng mới được. Du cái gì cũng tốt chỉ là có người nhà không tốt, mấy người kia mãi mà không chịu hiểu ra. Bách Nhân người như thế, rõ ràng là hắn ta chỉ biết kéo nợ về nhà, ăn chơi đàn đúm. Bách Du thì chăm ngoan, điềm đạm biết suy nghĩ lại hiếu thuận. Phải trông cậy vào ai nhìn là biết ngay, coi như hai cụ không hài lòng vì Du là gay thì giờ cũng có hai cháu trai rồi. Gay gắt với con mình như thế để làm gì đâu, khổ mình lại khổ cả con mình. Chỉ hi vọng lần này có thể thu xếp ổn thỏa, Bách Nhân thì dễ cắt đứt thôi quan trọng là hai cụ. Cũng chính điểm này Bách Nhân mới có thể dây dưa với em mình đến tận bây giờ.
Triệu Huyền ra ngoài, còn mình Lưu Triệt bắt đầu suy nghĩ ý xấu. Lần trước Bách Nhân tự rước nhục từ chỗ mình hôm nay lại mò đến. Ắt là có chuyện gì muốn thương lượng với mình chỉ tiếc là gặp Triệu Huyền nên không thể thực hiện. Lưu Triệt không quan tâm đến vấn đề này lắm, không cần phải phí thời gian đàm phán với hắn làm gì.
Phải nghĩ cách nào đó để bố mẹ của Du không còn liên hệ với Bách Nhân nữa. Đã đến lúc hai cụ phải chấp nhận sự thật Bách Nhân là một tên khốn rồi. Bỗng anh nhoẻn miệng cười, hừm có cách...
-----------------
Sau khi xong bộ này Dưa sẽ lấp hố " Sát phạt " sau đó mới tiến hành các bộ dự định