Trân Châu được nhận làm con nuôi hợp pháp của Lưu Triệt, không có cách nào khác Bách Du với tư cách là cậu ruột tuy nhận nuôi sẽ dễ dàng hơn. Nhưng sau này sợ sẽ có rắc rối với nhà bên đó, Bách Nhân vẫn chăm chăm muốn đem Trân Châu về để chiếm tiện nghi của em trai mà. Thủ tục nhận nuôi cũng không khó khăn lắm.
Đây là chuyện vui lớn nhất của bọn họ trong mấy tháng qua, vậy là không lo lắng con bé bị cướp đi đâu nữa. Bố mẹ của Lưu Triệt cũng rất vui, chiều còn gọi các con đến ăn cơm. Đặc biệt làm cánh gà chiên nước mắm mà Trân Châu yêu thích cho con bé.
Tin tức này bay đến tai Bách Nhân một cách nhanh chóng khiến anh ta tức điên lên. Nếu được nhận làm con nuôi hợp pháp, vậy có nghĩa la con bé có quyền thừa kế một phần tài sản của Lưu Triệt? Giỏi cho Bách Du, có thể khiến cho Lưu Triệt nhận cả Trân Châu vào nhà như thế.
Gần đây tình hình của Bách Nhân càng ngày càng tệ, gia đình đã không còn tiền để hắn có thể bòn rút tiêu xài hoang phí như xưa nữa. Không thể đi chơi với đám bạn thường xuyên nữa, càng không thể giả vờ là người có tiền mà chi trả cho những cuộc vui chơi đàn đúm nữa. Không còn giá trị lợi dụng, những kẻ trước nay xum xoe nịnh nọt giờ lộ mặt thật.
Ấy vậy mà Bách Nhân không sáng mắt ra nhìn xem mình đã kết bạn với loại người như thế nào. Hắn chỉ bất mãn vì không còn tiền nữa, căm ghét sự nghèo túng của bản thân. Giờ tin tức này bay đến như dội bom vào Bách Nhân khiến hắn đứng ngồi không yên.
Chỉ cần nghĩ đến Bách Du và Trân Châu đang sống trong căn nhà xa hoa rộng lớn, sống vui vẻ giàu có là hắn cảm thấy tức điên. Tại sao mình phải sống trong căn nhà thuê chật chội này? Rõ ràng Bách Du mới là kẻ không ra gì mà, tại sao chuyện tốt lại luôn chạy đến chỗ cậu ta?
Trần Ngạn mỉm cười ngồi trong phòng, tin tức giờ đã đến rồi đi? Tình thân đâu phải cái gì dễ dàng cắt đứt Bách Du có người nhà không ra gì như thế thì bọn họ vĩnh viễn kéo chân cậu ta. Không quan tâm là bất nhân bất hiếu, quan tâm thì cuộc đời bế tắc nước đi nào cũng chết.
Trần Ngạn cũng không hi vọng gì vào chuyện này có thể làm ảnh hưởng đến tình cảm của Bách Du và Lưu Triệt. Anh ta chỉ muốn nhắc nhở bố mẹ Lưu Triệt, Bách Du là người không xứng với con trai bọn họ. Bố mẹ Lưu Triệt thương Bách Du sao? Không không, họ thương con trai của họ nếu Bách Du làm ảnh hưởng không tốt tới Lưu Triệt thì bọn họ sẽ sinh bất mãn thôi.
Thực ra Trần Ngạn còn định dùng người yêu cũ của Bách Du để tác động tiêu cực nữa. Bọn họ yêu nhau cùng lâu rồi, tên kia vẫn còn cảm thấy cay cú vì Bách Du không đồng ý nối lại tình xưa đấy. Chỉ tiếc hắn ta là kẻ miệng hùm gan sứa, mới có chút xíu đã sợ Lưu Triệt tới không dám hó hé. Trốn chui chốn lủi ở quê, không trông cậy gì được nếu không anh ta hẳn cũng là một quân cờ tốt.
Aiz, đáng tiếc đáng tiếc đành đợi xem Bách Nhân có thể làm gì nào nếu có thể thì giúp hắn một chút cũng không sao. Có Trần Ngạn nhúng tay như bàn tay vô hình cứ đẩy Bách Nhân, gia tăng cuộc sống khó khăn thêm một chút sự vất vả. Sau đó là cho hắn thấy Bách Du đang sống giàu sang ra sao, Bách Nhân đã bất mãn lại càng bất mãn.
Không hề biết bản thân bị người khác dắt mũi, Bách Nhân đi vào tuyến đường mà Trần Ngạn đã vẽ sẵn cho hắn. Cuộc sống khó khăn, thêm vào đó sự bất mãn của bố mẹ Bách đối với Bách Nhân ngày càng lớn. Lúc mới chuyển sang căn nhà cho thuê này bọn họ tuy có giận nhưng vẫn hi vọng rất nhiều vào con trai.
Tiếc là Bách Nhân luôn làm họ thất vọng, đã mấy tháng trôi qua nhưng vẫn luôn không tìm việc làm. Việc gì cũng không chịu và cảm thấy không xứng với mình. Thời gian đầu hắn còn vẫn liên hệ với đám bạn xấu đàn đúm với ý định tìm cách để kinh doanh khiến bố Bách tức tới ngất xỉu.
Hai đứa con của Bách Nhân đều do bố mẹ Bách chăm sóc tiền ăn tiền học, chi phí phát sinh thì nhiều. Bách Du vẫn gửi tiền nhưng không còn nhiều như xưa nữa, nó là số tiền đủ để ông bà sinh hoạt thôi. Hoàn toàn không dư ra xu nào, ý định rất rõ ràng là chỉ nuôi bố mẹ không nuôi một nhà Bách Nhân.
Bố mẹ Bách cũng hiểu chuyện này ban đầu bố Bách định sĩ diễn không nhận. Nhưng nếu chỉa dựa vào lương hưu của ông bà mà nuôi 5,6 miệng ăn thế này thì không đủ. Ông Sâm đành phài giả vờ không biết để vợ nhận tiền chu cấp của Bách Du.
Cuộc sống xuống cấp khiến ông liên tục nghĩ đến nguyên nhân gia đình ra nông nỗi này : Bách Nhân. Đã thế Bách Nhân lại còn không hảnh động sao cho biết điều khiến bố Bách ngày càng thất vọng về hắn. Đã quen được yêu chiều, Bách Nhân tất nhiên cảm thấy bất mãn với thái độ của bố mẹ đối với mình bây giờ