Suy đoán một hồi thì cô cũng đoán ra được đó là ai, chính là Dương Hàn Lâm đón Thiên Duệ. Trong lòng cô đã giảm bớt đi nỗi lo lắng nhưng thật sự thì cô không hề muốn hai người tiếp xúc quá nhiều. Cô lái xe đi về nhà làm bữa tối.
7h tối Dương Hàn Lâm lái xe đưa Thiên Duệ về nhà lúc định quay về thì Thiên Duệ níu lấy ái anh:
- Chú đẹp trai ơi chú ở lại với cháu thêm một chút nữa được không ạ? Mẹ cháu nấu đòi ăn tối rồi mẹ nấu rất ngon nha cháu sẽ cho chú ăn cùng với gai.mẹ con cháu.
- Tiểu Duệ ngoan chắc là chú không thể ở lại được đâu.
Anh liếc mắt nhìn về phía Mộc Linh sau đó mỉm cười nói chuyện với Thiên Duệ. Thấy Dương Hàn Lâm từ chối nó bắt đầu quay sang ôm chân Mộc Linh chu mỏ ra mè nheo với mẹ:
- Mẹ, mẹ cho chú đẹp trai ăn cơm cùng với mẹ con mình nha. Đi đi mà nha mẹ.
Mộc Linh không chịu được độ đáng yêu của con trai mình mà bật cười sau đó gật đầu rồi lại liếc về phía anh nói:
- Nếu anh không phiền thì có thể lại ăn cơm với mẹ con tôi.
Thiên Duệ lại nhìn sang Dương Hàn Lâm bằng ánh mắt ming mỏi chờ đợi thấy anh gật đầu nó vui sướng vô cùng. Vậy là bữa cơm hôm đó Thiên Duệ cười không ngớt Dương Hàn Lâm và Mộc Linh thấy vậy thì cũng thấy vui con trai họ vui thì họ sẽ vui.
Gần 9h tối Thiên Duệ nuối tiếc để Dương Hàn Lâm đi về. Anh lái xe về biệt thự thấy nhà sáng cũng đoán ngay được Kiều Mai hoặc là mẹ anh đến. Đi vào nhà thấy mẹ anh đang ngòi ở sofa anh không nói gì đi lên lầu. Thấy con trai không thèm hỏi lấy mình một câu bà tức giận quát:
- Đứng lại.
Dương Hàn Lâm thở dài quay lại sofa ngồi:
- Mẹ lại có chuyện gì nữa?
- Tại sao con lại đi với con của Mộc Linh?
- Mẹ theo dõi con?
- Mẹ không theo dõi con chỉ là bạn mẹ đi công viên vô tình thấy nên nói cho mẹ biết thôi.
- Mẹ tưởng con là đồ ngốc sao có người theo dõi con, con lại không biết sao.
- Phải mẹ thao dõi con nhưng cũng chỉ vì toits cho con thôi. Nói ngay chuyện lúc chiều là sao?
- Nếu con nói đó là cháu mẹ thì mẹ liệu có tin lời con không?
- Cái gì?
- Phải Thiên Duệ nó là con trai của con.
- Sao con có thể chắc như thế chứ 5 năm ai biết được con nhỏ Mộc Linh đó nó qua lại với những ai hơn nữa năm xưa là nó bỏ con chắc chắn là có đại gia bao nuôi.
Anh nghe thấy mẹ mình nói vậy thì trái tim lại nhói đau. Anh tức giận đứng dậy nói lớn:
- Ngày nó bị tai nạn con là người đã hiến máu cứu lấy Tiểu Duệ. Nó là con trai của con.
Trần Tuyết Dung nghe thấy lời anh nói vậy thì bàng hoàng không nói nên lời. Sao có thể vậy chứ nếu vậy thì Kiều Mai phải làm sao đây? Có phải Dương gia và Kiều gia sẽ phải hủy hôn hay không? Không được bà không thể để chuyện này xảy ra nhưng đó là cháu nội bà. Dù vô tình hay nhẫn tâm thế nào bà cũng không thể bỏ rơi máu mủ nhà mình thế được. Dương Hàn Lâm đi lên phòng tắm rửa rồi vào luôn thư phòng.Trong lúc đang suy nghĩ thì bà nghe thấy tiếng khởi động xe bên ngoài sân chạy ra xem thì thấy người lái xe chính là Kiều Mai bà vội vàng đuổi theo nhưng đã không kịp.
Kiều Mai lái xe với tốc đọ vun vút trên đường khiến người tham hia giao thông cùng cũng thấy sợ. Cô lái xe đến một quán bar cách biệt thự Dương Hàn Lâm khá xa. Cô gọi một loại rượu vô cùng mạnh để uống. Năm xưa cô học cùng khóa với Mộc Linh còn nhớ ngày kỉ niệm thành lập trường. Sau khi buổi lễ kết thúc coi đã mạnh giạn cầm hoa hồng đi tỏ tình với anh nhưng lại bị anh từ chối thẳng thừng nói là đã có người yêu.