Hàn Thiên Vĩ là chủ tịch công ty Hàn Minh chuyên kinh doanh nội thất, công ty anh chỉ đứng sau công ty của Dương Hàn Lâm và công ty của Long Nhất.
5 năm trước Hàn Thiên Vĩ vốn yêu Kiều Mai nhưng cô lại không yêu anh đem lòng yêu Dương Hàn Lâm. Chính vì điều này mà anh đã ra nước ngoài du học thành lập công ty để đến ngày hôm nay quay về đây giành lại Kiều Mai.
Kiều Mai quấn chăn chạy xuống giường nhặt quần áo đi vào nhà vệ sinh. Một lát sau trở ra cô thấy nhân viên đang dọn dẹp hình như Hàn Thiên Vĩ đi rồi. Cô trở ra trong tâm trạng vô cùng u sầu. Bầu trời sáng hôm nay tươi đẹp bao nhiêu thì trong lòng cô lại u buồn bấy nhiêu.
Cô không lái xe mà đi bộ về nhà. Để tránh cho mọi người phát hiện những dấu ấn kí trên cổ cô đành phải quấn tạm một chiếc khăn lên. Kiều Mai thản thờ " Vậy là đời con gái của cô đã mất nhưng lại không phải là người cô yêu lấy đi mà là một tên khác". Nghĩ đến sao lại đau lòng đến như vậy chứ?
Chung cư của Mộc Linh. Bữa sáng mà Mộc Linh chuẩn bị cho Thiên Duệ bao giờ cũng là một ổ bánh mì trứng và một cốc sữa tươi. Như mọi ngày Mộc Linh đang mặc đồng phục cho nó miệng không quên dặn dò một số câu. Bên ngoài truyền vào tiếng gõ cửa cứ ngỡ là Hà Tử Du đến tìm vì bây giờ vãn vòn rất sớm chỉ có Hà Tử Du mà thôi. Thế nhưng vừa mở cửa ra cô bàng hoàng không nói nên lời, là Trần Tuyết Dung theo sau còn có hai người vệ sĩ. Bà ta không do dự mà trực tiếp đi thẳng vào thấy Thiên Duệ đang xỏ giày. Mộc Linh cảm thấy sắp có chuyện xảy ra vì vậy mà chạy lại chỗ con trai mình để nó ra sau người che đi. Trần Tuyết Dung thấy cháu trai mình thù vui mừng không thôi, bà nhận ra đây chính là đứa bé giúp bà nhặt lại chiếc nhẫn ở công viên. Vui chưa được bao lâu thì khuôn mặt bà lại lạnh lùng khi thấy Mộc Linh cố tính muốn để Thiên Duệ tránh xa mình. Bà không ngần ngại nói thẳng:
- Hôm nay tôi tới đây là để đón cháu tôi về.
- Cháu nào?
- Cô còn cố tình dấu sao? Tôi đã biết hết và cũng đã điều tra mọi thứ rồi. Thậm chí tôi cũng đã có bản xét nghiệm ADN rồi vì vậy hôm nay tôi đến đưa cháu trai của tôi về.
- Nó là con trai tôi nó không liên quan gì đến các người hết.
Mộc Linh bắt đầu nổi giận nói như cố hét vào Trần Tuyết Dung. Bà ta lại càng tức giận hơn:
- Cô đừng để tôi dùng biện pháp mạnh. Thiên Duệ, nào mau lại đây với ta. Ta là bà nội của con đây mau, mau lại đây gọi bà nội.
Thiên Duệ tỏ ra sợ hãi vẫn nép phía sau Mộc Linh. Bà thấy vậy liền sai đám người phía sau ra tay:
- Người đâu mau lại đây bắt tiểu thiếu gia đem về nhanh lên.
Mộc Linh như mất kiểm soát bảo vệ Thiên Duệ. Hai người đàn ông xông tới cô bất chấp tất cả mà chống trả lại. Thiên Diên là nguồn sống của cô cô tuyệt đối sẽ không cho ai mang nó đi. Trong lúc cô giằng co với hai người kia thì Trần Tuyết Dung nhanh chân bế Thiên Duệ chạy đi. Thằng bé dãy chạ khóc lóc đòi mẹ lúc này Mộc Linh mới để ý thì đã không kịp bị hai người đàn ông ngăn lại. Khi đuổi kịp đến ô tô trong hầm thì chiếc xe đã đi mất. Cô tuyệt vọng ngồi phịch xuống đất mà khóc lớn. Vừa lúc này David cùng Hà Tử Du đến. Thấy cô khóc lóc thảm thương họ vội vàng chạy xuống đỡ cô dậy lo lắng hỏi. Nghe Mộc Linh kể lại David tức giận vô cùng còn Hà Tử Du ôm cô vào lòng mà an ủi.