Cao Vinh cũng không biết tâm lý Tôn Duệ biến hoá ra sao. Dưới cái nhìn của anh, sau khi bản thân bày tỏ thái độ muốn kéo dài khoảng cách, Tôn Duệ không đuổi tới, lần này đi công tác cũng không mỗi ngày gửi tin nhắn đến, e rằng Tôn Duệ đã hiểu ý từ chối của anh.
Một tuần rất nhanh đã trôi qua, sáng sớm thứ sáu, Cao Vinh dẫn Cơm Nắm đi dạo xong, liền lấy điện thoại di động, định theo thói quen chụp hình gửi cho Tôn Duệ, kết quả lại dứt khoát mà phanh lại. Suýt nữa thì quên anh đang muốn kéo dài khoảng cách với Tôn Duệ, không thể tiếp tục tán gẫu.
Liếc nhìn mặt ngố của Cơm Nắm, trong mắt Cao Vinh lập tức hiện lên gương mặt ngố như đúc của Tôn Duệ, tâm lý có chút không giải thích được mà khó chịu.
Sau khi về nhà, Cao Vinh bắt đầu thu thập hành lý, sau khi khởi máy, anh lười chạy đi chạy lại hai đầu, liền chuẩn bị đồ dùng thường ngày, cách hai ba ngày với về nhà lấy một lần. Trong nhà có dụng cụ tự động cho ăn và chậu cát cho mèo, Tiểu Hoa cứ ở một mình cũng không có vấn đề gì. Mà Cơm Nắm lại khiến người ta không bớt lo, ngố tàu không chịu được, Cao Vinh chỉ có thể bế nó theo đến đoàn kịch, cùng anh đi đi lại lại hai đầu. Cơm Nắm mỗi khi ngồi xe ra ngoài đều rất chi là hưng phấn, sau hai lần liền quen mùi mà vui vẻ theo sát Cao Vinh.
"Bị bắt cóc đem đi bán mày cũng không biết." Cao Vinh vỗ vỗ đầu Cơm Nắm.
"Gâu." Cơm Nắm ngốc kêu.
"Ai..." Cao Vinh không khỏi liên tưởng mà thở dài, cũng không biết đã liên tưởng đến điều gì.
Thùng đồ chưa mở đã được Cao Vinh chuyển đến nhà mới. Các đồ nội thất đi kèm cũng được sắp xếp hòm hòm, sau nữa, chỉ cần chờ thêm môt, hai cái cuối tuần đợi mùi tán đi hết, lại mua thêm một vài đồ dùng hàng ngày, liền coi như dọn xong nhà.
Thời điểm sau khi dọn đi, có lẽ Tôn Duệ cũng tỉnh táo lại, phát hiện ra hảo cảm này chỉ là phù dung chớm nở, rồi hai người sẽ có thể trở lại quan hệ bạn tốt, lúc đó lại có thể cùng nhau ra ngoài ăn cơm uống rượu.
Cao Vinh giống như tự an ủi mà nghĩ như vậy, nhưng trong tiềm thức giống như cảm thấy sự việc không thể xảy ra như thế.
Từ khi ý thức được tình cảm của Tôn Duệ đối với mình có chút bất đồng, bọn họ liền không có khả năng trở lại như lúc ban đầu.
Cao Vinh liền thở dài. Sau khi nhận ra mọi việc hỏng đến như thế, anh mooyj ngày muốn than thở nhiều hơn trước kia gấp ba lần. Lúc này, anh hận bản thân không thể trì độn một chút, như vậy chỉ cần Tôn Duệ không đâm thủng, anh khả năng cao cả đời cũng không chú ý được, tâm lý sẽ không lo lắng thế này.
Anh muốn mở ti vi giải toả tâm tình một chút, kết quả nhấn điều khiển từ xa một cái, nhìn một màn hình đen xì, mới nhớ ra Tôn Duệ căn bản khong có mua gói truyền hình, TV mua về cũng chỉ để mượn màn hình mà thôi. Cao Vinh ngẩn người, lúc thường đều là Tôn Duệ tràn đầy phấn khởi mà gọi anh lại đây, bây giờ, qua mấy tuần không cùng xem chương trình, anh thiếu chút nữa đã quên rồi đây.
Cao Vinh ngồi co quắp trên ghế sô pha một lát, thực sự không lên nổi tinh thần để đem máy tính ra, vì vậy tiện tay lôi di động ra lướt mạng xã hội một chút.
Mở weibo ra, đề tài nóng liền xuất hiện tên Tôn Duệ.
Không nghĩ tới, nhanh như vậy, Tôn Duệ đã hot thành thế này. Cao Vinh có chút tò mò, liền chọt vô xem có chuyện gì xảy ra.
"Bạn trai trung khuyển là nhất á! Cưng chết tui rồi!"
"Đố kị với Du Lâm quá á á á ____"
"Oa, chúng ta chính là vừa coi <Nhiệm vụ trạm tiếp theo>, vừa coi <Cùng sao hẹn hò> nha! Vì sao lại có thể ngọt như vậy! Muốn thành đôi luôn sao!"
"Tui cảm thấy Tôn Duệ rất tốt với Du Lâm, nhưng mà nguời ta chỉ là lịch sự thôi, mấy người đừng não bổ nhiều như vậy được không..."
Cao Vinh nhìn đến mơ mơ màng màng, Du Lâm là một đồng đội bắt đầu hợp tác với Tôn Duệ, cái này anh biết. Nhưng vì sao hau nguời này lại đột nhiên thành đôi, anh hoàn toàn không biết gì cả.
Tìm một chút, anh tìm ra sự tình bắt đầu từ một đoạn video, chính là một đoạn cut từ chương trình hôm nay. Bởi vì giày của Du Lâm có chút chật, bị sát vào da, mà lần này nhiệm vụ lại phải đi bộ nhiều, Tôn Duệ chủ động mua giày đổi cho Du Lâm, thực sự một bộ cực kỳ tri kỷ. Lúc đối phương đổi giày, còn giúp người ta chặn người qua lại để dễ thay hơn. Toàn bộ quá trình không nói nhiều, cũng không có tranh công, ngược lại hoàn toàn với trạng thái lắm mồm thường ngày.
Lúc thường, thái độ của Du Lâm với Tôn Duệ đều nhàn nhạt, lần này được giúp đỡ, cũng khó không đến ngượng ngùng cảm ơn hắn một tiếng. Khán giả chương trình bị điểm tương phản này đâm đến không chịu được, lập tức não bổ ra cái CP này. Mà Tôn Duệ, lúc thường thì nhí nhí nhảnh nhảnh, mà lúc mấu chốt lại có thể tỉ mỉ lịch sự như vậy, cũng kiếm thêm một số fan lớn.
Cao Vinh cũng không nghĩ gì nhiều, Tôn Duệ là kiểu người cứ có hứng mới nói liến thoắng, anh đã sớm biết. Anh chỉ cảm khái, Tôn Duệ đóng phim không thành, nhưng đổi sang một "mặt trận" khác lại thực sự có thể thoải mái vùng vẫy. E rằng, cái dạng tính cách nghĩ gì đều viết hết lên mặt như hắn vốn dĩ cũng không thich hợp với nghề diễn.
Về phần cái gọi là CP? Cao Vinh không biết là do tổ chương trình cố ý hay là do trí tưởng tượng của khán giả quá tốt, đối với một người biết tính hướng của Tôn Duệ như anh, thực sự muốn nhỏ một giọt nước mắt cho những fan ghép CP.
Anh cũng không cho là Tôn Duệ chủ động phối hợp với chương trình để tạo scandal, hắn chỉ đơn giản muốn thể hiện thật tốt trên chương trình, hơn nữa là sự quan tâm bình thường với người bên cạnh thôi.
Video đăng lên không được bao lâu, người hâm mộ đã bắt đầu chuyển tiếp không ngừng, ngoài việc fan CP tự nhiên nhiều ra như nấm mọc sau mưa, chính Tôn Duệ cũng bị ảnh hưởng. Người ta nghe nói vị tiểu ca ca này lúc thường ngố tàu lắm, nhất thời cảm thấy hứng thú, chạy đi tìm hiểu về hắn.
Chuyện này không phải phát sinh cùng ngày, mà là trước tuần này, lúc mới bắt đầu số đặc biệt. Lúc đó, Tôn Duệ thật sự không biết cái gì, cách mấy ngày, một tối lên weibo liền phát hiện ___ weibo bị oanh tạc, lúc này mới chóng mày chóng mặt tìm hiểu ngọn nguồn vấn đề. Hắn là một tên gay chính hiệu, tại sao lại bị YY với một em gái ít nói, cứ như vậy cùng người ta vụng trộm nảy sinh tình cảm rồi!?
Nhân viên cố tình đem đoạn cắt này cùng một số hoạt động không quá ảnh hưởng đến nội dung chính của tập truyền ra ngoài, bọn họ xác thực có chút ý đồ tạo chút mờ ám cho nhóm này, nhưng cũng không đứng ra nói gì, cứ để fan tự đoán, như vậy chương trình càng được chú ý.
Kết quả, ám muội vừa được nửa tiếng liền ngừng.
Tôn Duệ [v]: "Hiểu lầm rồi! Chúng tôi đơn thuần chỉ là động đội thôi. Hiups bạn cùng nhóm như vậy cũng là bình thường mà, đối với ai tôi cũng thế hết á. Huống hồ, nếu tôi có đối tượng, nhất định sẽ trực tiếp nói cho mọi người [ha ha]"
Không khí phấn hồng tổ chương trình vừa tạo chẳng mấy chốc đã tan vỡ. Một bộ phận nhỏ khán giả vẫn đắm chìm trong ảo tưởng khẳng định đây chẳng qua là chống chế, khách sáo mà thôi, qua hai tháng nhìn lại sẽ biết. Mà phần lớn fan biểu thị, Tôn Duệ đáp lại nhanh chóng như vậy, là một người thẳng thắn, bọn họ liền có cảm tình. Vốn định giữ im lặng, nhưng sau khi Tôn Duệ lên tiếng, Du Lâm cũng rất nhanh phải ra mặt, đại khái bày tỏ đồng ý với những gì hắn nói, sau đó liền cảm ơn hắn đã giúp đỡ. Chuyện này cứ như vậy vui vẻ mà kết thúc.
Chỉ có bên khổ chương trình, khổ tâm phí thời gian tạo ra cơ hội này là tan nát cõi lòng. Du Lâm thì có thể nói chuyện, nhưng bọn họ cũng không có ý làm khó Tôn Duệ. Người ta không thiếu tiền, cũng chả vội vã nổi tiếng, không phối hợp bọn họ cũng không có cách nào.
Tuy rằng đã đăng weibo làm sáng tỏ, trong lòng Tôn Duệ vẫn lộn tùng phèo. Dù cho Cao Vinh biết hắn cong, cũng khó chắc chắn là người ta không hiểu lầm? Giãy dụa hồi lâu, Tôn Duệ vẫn là gửi tin nhắn đến Cao Vinh, dùng giọng điệu đùa giỡn nói: "Hôm nay anh có xem weibo không? Tôi tự nhiên nổi luôn, ôi chao."
"Có thấy." Cao Vinh trả lời ngắn gọn.
"Bài đăng sau đó của tôi anh cũng thấy chứ?" Tôn Duệ không nhịn được phải hỏi thêm một câu.
"Tôi đọc được rồi. Kỳ thực, cách một quãng thời gian mới lên tiếng cũng không sao, chuyện như trong vòng không có hiếm lạ gì."
"Ha ha ha, nhưng tôi là cong thuần mà, tạo scandal với một cô gái, nghĩ thế nào cũng thấy khó xử." Tôn Duệ cười ha ha đáp, coi như là scandal, hắn cũng không muốn bịa đặt! Đặc biệt là khi hắn còn có đối tượng mình có hảo cảm rồi.
"Cho nên, đổi thành nam là được?"
Cao Vinh tay nhanh hơn não, theo bản năng nhắn cái tin qua. Gửi đi rồi anh mới phát giác được cái vấn đề này có điểm kỳ quái.
Tôn Duệ cố gắng đem câu "Cùng anh là được" nín lại, biện pháp biểu lộ này quá thô tục rồi! Nói ra cũng thấy mất mắt. Vì vậy, hắn do dự một hồi, đổi giọng: "Cái này, cũng phả tuỳ người..."
Trái tim Tôn Duệ đột nhiên đập mạnh. Nếu như sau đó Cao Vinh nhắn lại "Vậy cậu cảm thấy loại người nào thì được?", hắn nên đáp làm sao bây giờ?
Tuy nhiên, trái với mong đợi, đối phương cũng không có thuận theo hỏi tiếp, mà chỉ nhắn tới một câu "Vậy à. Ngược lại, lần này cũng không gây ảnh hưởng không tốt nào, đừng lo lắng quá.", căn bản là chủ động kết thúc đề tài.
Tôn Duệ trong phút chốc liền tỉnh táo lại, nhiệt huyết vừa đâng lên đầu ban nãy cũng giảm xuống. Hắn cảm thấy có chút kỳ quái, Cao Vinh như là muốn biết thêm, nhưng đến một điểm lại lui bước. Tôn Duệ không biết đây là do đối phương cố ý, hay chỉ đơn giản là trùng hợp.
Nghĩ đến đau cả đầu, Tôn Duệ liền nhào cả người lên giường, lăn lộn quấn thành một đoàn với đống chăn, nội tâm nôn nóng không thôi ____ thích ai đó, sao lại có thể là chuyện dày vò thế này vậy.
Ở một thành phố khác, Cao Vinh không tốt hơn là bao, anh cũng không có kinh nghiệm về chuyện này. Rõ ràng biết rằng một số lời nói ra sẽ làm Tôn Duệ giữ hy vọng, rõ ràng có thể không nể mặt mà rời xa đối phương, nhưng Cao Vinh lại thường không nhịn được mà đáp lại.
Lần sau, nếu Tôn Duệ muốn mở lời, mình liền cứng rắn từ chối đi. Cao Vinh lui một bước, nghĩ như vậy.
Chỉ là anh không ngờ, "lần sau" lại đến nhanh như vậy.