Đêm, ta lại lẻn vào hoàng cung. Mới vừa nhảy vào Hoa Lê uyển, liền nhìn thấy Thương ngồi dựa vào trước cửa số , một tay chống cằm. Ánh sáng của trăng chiếu vào gò má hắn, cả người trắng trẻo như bức họa. Ta dựa vào bên tường lẳng lặng mà nhìn.
Gió nhẹ thỏi khiến tóc hắn rơi ra vài sợi, ta chậm rãi đi tới chỗ của hắn.
Nhìn thấy ta, hắn đứng dậy, con ngươi xinh đẹp, miệng nhoẻn nụ cười.
Tay chống lên bệ cửa sổ, ta nhẹ nhàng nhảy một cái. Ta ôm hắn vào trong ngực làm cho hắn kinh ngạc
Ban đêm gió lớn, khí trời lạnh lẽo, làm sao chỉ mặt có một bộ y phục., nắm lấy bàn tay lạnh của Thương, ta oán giận. Một mặt vận nội lực giúp hắn hút hết hàn khí
Đóng cửa sổ, cúi đầu xuống mới phát hiện Thương đi chân đất, không có mang giày
Đem hắn nhấc bổng lên, đi tới phía chiếc giường. Trong bóng tối, Thương chỉ có thể ôm ghì lấy cổ ta
Để hắn ngồi ở trên giường, ta ngồi xổm người xuống, nâng lên hai chân của hắn lên, đau lòng ôm vào trong người
Ngươi như vậy làm sao có thể tự mình chăm sóc, ta sẽ sớm cưới ngươi về nhà. Ta thật lòng nói.
Thân thể Thương run rẫy. Một lúc lâu, mới nói, Mẫu Hoàng liệu có đáp ứng hay không
Ta cười, đưa tay xoa coa mũi của hắn. Yên tâm đi, ta chỉ sợ ngươi không chịu gả. Cái khác , tất cả có ta đây lo liệu.
Tỉ mỉ mang giày cho hắn, ta nói, vốn là muốn tối nay mang ngươi xuất cung đi chơi .
Thương vừa hưng phấn vừa sợ hãi, nhỏ giọng hỏi, thật sự có thể không, ta có thể xuất cung đi chơi.
Là thật sự. Ta sủng nịchtrả lời. Lại đây, ta chải đầu cho ngươi
Hắn như bé ngoan ngồi lênghế, đem tóc hắn chải một lược, ta ớm đã chuẩn bị ngọc trâm để giúp hắn búi. Mặc thêm cho hắn một cái áo choáng, tất cả thoả đáng, ta ôm hắn nhảy ra khỏi hoàng cung.
Tú Kì cùng Kì Tú đã sớm chuẩn bị xe ngựa kỹ càng để ở bên ngoài tiếp ứng, thấy chúng ta đi ra, đồng loạt hành lễ.
Thương, hai vị này là chị em tốt của ta, Kì Tú cùng tú kì. Ta chỉ vào hai người hướng về Thương giới thiệu.
Thương hơi né khỏi còng tay ta đang ôm hắn, cúi chào hai người trước mặt. Hai nàng vội vã đáp lễ
Tú Kì hướng về ta gật đầu, phi thân tiến vào hoàng cung. Nhìn bóng người của nàng biến mất ở trong bóng đêm, ta ôm Thương ngồi vào xe ngựa.
Chúng ta trước tiên ở trong xe , Thương yêu thích nơi nào thì xe liền dừng lại ở đó, có được hay không. Tới con phố phồn hoa, ta ôn nhu hỏi. Người trong ngực gật gật đầu.
Kì Tú chậm rãi lái xe, Thương hiếu kỳ nhìn hai bên đường phố. Đột nhiên, mắt sáng lên. Ta theo tầm mắt của hắn nhìn tới, đó là một chiếc hoa đăng tinh xảo được làm khéo léo
Dặn dò Kì Tú dừng xe, ta đem Thương ôm xuống, cùng hắn tới rạp hoa đăng
Hoa lê nhàn nhạt như mộng, ánh trăng sáng khiến lòng người tương tư. Thương vừa nãy đang nhìn hoa đăng, lại ngâm ra hai câu thơ này
Thích không, chúng ta mua lại nó có được hay không. Nhìn thương thích thú không buông tay , ta cười đề nghị.
Mua xong hoa đăng, Thương cũng không muốn trở vào xe. Cùng hắn nắm tay đi dạo phố. Thương như thế nào lại giống một đưa nhỏ hiếu kỳ như thế, cái gì cũng muốn nhìn, sờ một chút. Nhìn hắn biểu hiện vui sướng, ta chỉ muốn sớm ngày rước hắn về nhà
Trên xe ngựa, Thương nằm trong lòng ngực ta mà ngủ, nhìn hắn khi ngủ vô cùng tuấn tú, ta không nhịn được đưa tay ra sờ vào mặt hắn. Trắng mịn khiến người động cảm, làm cho ta yêu thích đến không thể rời tay
Tới hoàng cung, Tú Kì đi ra tiếp ứng cho ta, lấy tay điểm huyệt ngủ của hắn, ôm hắn tiến vào hoàng cung.
Nhẹ nhàng đặt hắn lên giường, cấn thận cởi áo khoác, cởi giầy ra cho hắn, đắp mền tỉ mỉ. Ngồi ở bên giường lẳng lặng nhìn hắn, trời rất mau đã sáng, ta nhanh chóng rời đi