Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây

Chương 245

Ngũ Y Y vội vàng bỏ chạy về phòng mình.

Cô dựa vào cửa mệt mỏi ngồi bệch xuống đất.

Ngũ Phong Tập vừa nói cái gì?

Ông ta muốn cho Nhân Ái đính hôn với Tiêu Lạc sao?

Trời ơi!

Đây là chuyện gì chứ?

Lúc mình gần gũi với Tiêu Lạc, thì nói là tình yêu loạn luân, là tình yêu sai thế hệ, bị chửi mắng và bị khinh bỉ!

Nhưng đến Ngũ Nhân Ái, lại có thể trắng trợn như vậy, vàng thật không sợ lửa mà đính hôn sao?

Tiêu Lạc không phải là cậu của Ngũ Nhân Ái sao?

Đột nhiên Ngũ Y Y bị tin tức này làm cho đầu óc tỉnh táo hẳn ra.

Ông trời ơi, vì sao ông lại tàn nhẫn vậy, đối với con lại độc ác, cho dù con có một chút gì, ông cũng tìm cách cướp đi của con?

Một Tiêu Lạc mang theo hương vị của người mẹ, ông cũng cần phải cướp đi sao?

Ngũ Y Y chợt bi thương, ngồi trên sàn nhà ôm lấy cơ thể nhỏ bé bất lực lạnh run của mình.

Cô phải chờ Tiêu Lạc đến đây, hỏi hắn một chút mới được.

Nhất định Tiêu Lạc hắn sẽ không đồng ý! Tiêu Lạc sẽ không đồng ý đính hôn với con nhóc họ Ngũ kia đâu! Mình tin Tiêu Lạc mà.

Ngũ Y Y tự an ủi chính mình, không biết trãi qua bao lâu, cô từ từ ngủ thiếp đi.

Lúc cô tỉnh lại, trời đã sáng hẳn rồi.

Cô từ trên sàn nhà đứng lên, cả người đều đau nhức.

“Ách! Mình lại ngủ trên sàn nhà một đêm…..…. Ai da, eo mỏi lưng đau, chân bị chuột rút rồi.”

Ngũ Y Y từ từ đứng lên trước cửa sổ, vặn vẹo cổ vài cái, ngáp một cái thật lớn.

Cô chợt dừng động tác lại, hung hăng hít một hơi thật sâu.

Cuối cùng là đêm qua Tiêu Lạc có về nhà hay không về nhà?

Ngũ Y Y vội vàng mở cửa ra, dép lê cũng chưa mang vào, kích động chạy đến trước cửa phòng Tiêu Lạc, trực tiếp mở cửa ra.

Đúng là trong phòng không có một bóng người, đệm giường đều được sắp xếp ngay ngắn gọn gàng.

“Trước khi vào cửa, cũng không biết gõ cửa một cái à? Ha ha”

Phía sau, bỗng nhiên có một giọng cười ôn nhu vang lên.

“A!”, Ngũ Y Y ngạc nhiên xoay người lại, lập tức nở nụ cười: “Tiêu Lạc, anh đã về rồi?”

Một giây sau, nụ cười trên gương mặt lập tức cứng đờ. truyện mới nhất chỉ có tại Doc Truyen ,. o.. r. g

Tiêu Lạc…….chỉ mặc quần đùi, trên tay cầm một đống quần áo còn chưa kịp mặc vào.

Thật tình không thể tưởng tượng được, một Tiêu Lạc hào hoa phong nhã, mà cơ thể lại rất cường tráng như vậy!

Cũng có từng khối bắp thịt săn chắc.

Thật là xấu hổ.

Ngũ Y Y lập tức đỏ mặt.

“À, cái kia, vừa rồi đi vào quá nhanh, em đi ra ngoài trước, anh thay quần áo đi.”

Ngũ Y Y xấu hổ nhanh chóng xoay người, định bỏ chạy ra ngoài đóng cửa lại.

“Không sao.”

Tiêu Lạc nói một câu, một giây sau, tay của hắn lại nắm lấy tay Ngũ Y Y, phần trên cởi trần dán chạt vào lưng cô.

Tốc độ của hắn thật nhanh.

Từ chỗ hắn đến đây, cách nhau khoảng sáu bảy mét, trong một giây ngắn ngủi liền đấy được đấy sao?

Còn chưa suy nghĩ cẩn thận về chuyện này, tay Ngũ Y Y đã bị Tiêu Lạc nắm lấy xoay người cô lại đối mặt với hắn.

Tiêu Lạc cúi đầu mỉm cười nhìn Ngũ Y Y, nói nhỏ: “Anh nói muốn em ở trong này, không sao cả. Ha ha, anh rất thích có em ở đây.”

Vốn là đầu Ngũ Y Y rất thấp, vừa nhìn liền thấy cơ bụng của người trước mặt.

Dưới bụng….Từng khối cơ bụng săn chắc…

Rầm!

Sắc tâm của cô lại nổi lên, âm thầm nuốt nước miếng.

Ôi mẹ ơi, hèn chi thích xem cơ thể người mẫu nam, thì ra vóc dáng đẹp lại thu hút ánh mắt người khác như vậy.
Bình Luận (0)
Comment