Buổi tối, A Trung lại đến đón cô.
Sau khi Hoắc Phi Đoạt đi rồi, bầu không khí trong nhà họ Ngũ lập tức khá hơn. Loại cảm giác khẩn trương áp bức biến mất.
Nhưng Ngũ Học Phong cùng hai cô con gái lại đối xử với Ngũ Y Y tao nhã lỗ độ.
"Ba.... ..."
Ngũ Y Y nhẹ nhàng gọi một tiếng.
Cho tới bây giờ Ngũ Học Phong chưa từng nghe đứa con gái bé nhỏ này nghiêm túc gọi ông một tiếng ba.
Trong lúc nhất thời không biết phải làm sao.
Sau đó chính là nước mắt quanh tròng.
Ngũ Nhân Tâm và Ngũ Nhân Lệ ngồi bên cạnh chợt cảm thấy sống mũi cay cay, trong hốc mắt có cảm giác nóng ấm.
Tại sao em gái chưa từng được công nhận lại xuất hiện. Lại làm cho mọi người trong nhà cảm động như vậy.
"Y Y, ba, ba có lỗi với con."
Ngũ Học Phong lau nước mắt.
Ngũ Y Y bị Ngũ Học Phong, Ngũ Nhân Tâm và Ngũ Nhân Lệ làm cho xúc động. Thế nhưng cũng không nhịn được.
Một màn này không biết nên xảy ra hay không.
Sau khi Hoắc Phi Đoạt đến công ty, A Trung đến báo cáo. "Lão đại, gần đây việc mua bán của chúng ta liên tục xảy ra chuyện. Không biết rốt cuộc là thế nào!"
"Chuyện gì?" Hoắc Phi Đoạt mặt không đổi sắc hỏi.
"Mấy hôm trước Chu Long bên Thái Lan tìm người phá bỏ vùng của chúng ta, đã bình ổn lại. Nhưng ngày hôm qua bên Hàn Quốc mấy bang phái lớn cũng bắt đầu có hành động, cũng may chúng ta có đề phòng. Không để cho bọn họ thực hiện được, nhưng hôm nay phía Nhật Bản.... ..." A Trung nói đến đây, chợt dừng lại.
"Sao lại không nói tiếp?"
"Phía Nhật Bản, lúc trước Thạch Điền Thái Lang có quan hệ không tầm thường với Âu Dương tiên sinh dường như đã xuống núi rồi."
Thạch Điền Thái Lang? Hoắc Phi Đoạt nghe đến tên này thì hơi ngạc nhiên.
"Không phải ông ta đã ở ẩn từ lâu rồi sao? Tại sao lại xuất hiện lần nữa chứ?"
Thạch Điền Thái Lang là xã trưởng tiền nhiệm của công ty Nhật Bản Tokyo Ino.
Phạm vi thế lực rất rộng.
Nếu như nói ở Châu Á, khu đất những tập đoàn này được xếp đứng đầu danh sách.
Nhưng đã làm chuyện của ba năm trước rồi.
Lúc Âu Dương Chấn Đình cầm quyền, dĩ nhiên lại có quan hệ với vị Thạch Điền Thái Lang này tốt đến không ngờ.
Tuy nói lúc đó hai người có quan hệ cạnh tranh ngang nhau. Nhưng tình trạng này sau khi Hoắc Phi Đoạt cầm quyền đã bị phá vỡ triệt để.
Hoắc Phi Đoạt không cho phép có người nổi tiếng ngang nhau với anh.
Vì vậy anh làm cho công ty Ino bị thiệt hại nặng.
Rốt cuộc thế lực bên đó đánh không lại anh.
Mà Thạch Điền Thái Lang, cũng từ lúc đó cũng tuyên bố muốn lui về ở ẩn.
Hoắc Phi Đoạt bởi vì ông ta nói muốn ở ẩn, mới giữ lại cho ông ta một mạng.
Hiện tại, lão già Nhật Bản kia, lại nói muốn làm việc lại.
Tất nhiên Hoắc Phi Đoạt hiểu, chuyện này đều không thoát khỏi liên quan đến Tiêu Lạc và Âu Dương Chấn Đình.
"Cẩn thận để ý đến hành động của bọn họ."
Hoắc Phi Đoạt không thể để cho bọn người Tiêu Lạc thuận lợi như vậy.
Cho dù là việc làm ăn hay Y Y, chỉ cần có Hoắc Phi Đoạt anh, ai cũng không cướp đi được.
"Âu Dương tiên sinh, vị Thạch Điền tiên sinh kia là?" Tiêu Lạc hiển nhiên không biết rõ về vị Thạch Điền Thái Lang này.
"A, ông ta là một người bạn cũ của tôi. Có thể nói, ông ta có cùng kẻ thù giống như chúng ta." Âu Dương Chấn Đình cười lạnh.
Hoắc Phi Đoạt, Đế Quốc của tôi, sau này phải trả lại cho tôi rồi.
Ngũ Y Y chờ đợi cả ngày ở nhà họ Ngũ.
Bốn người cùng ăn bữa cơm trưa, tuy rằng bầu không khí không thể nào tốt được, nhưng hài hòa hơn so với trước kia.
Ngũ Nhân Lệ dẫn Ngũ Y Y về căn phòng trước đây cô từng ở.
Chuyện lúc trước, cô ta không nhắc đến một chữ nào.
Mà Ngũ Y Y cũng nhìn thấy được chuyện gì xảy ra.
Từ đầu đến cuối đều không hỏi một chữ nào.