Một Đời Khuynh Thành: Phi Tần Bị Vứt Bỏ Ở Lãnh Cung

Chương 202


Như một giấc mộng, trải qua một hồi sinh ly tử biệt, ta lại trở về châu phủ.
Nam tử đi phía trước không hề quay đầu, ta bước vào nội viện, nơi này vẫn giống trước kia, tuyết phủ trắng xóa, hoa rụng rực rỡ, thậm chí hương khí ấm áp trong phòng cũng không hề thay đổi.
Ngay cả bóng dáng như núi trước mặt ta cũng không thay đổi.
Nghĩ tới những gì xảy ra trước đó, trái tim ta không khỏi rung động, chẳng biết vì lý do gì, huyết khí trong người bỗng dưng sôi trào, bước chân phía dưới bất giác chậm lại.

Mà hắn tựa hồ cảm nhận được, dừng lại, quay đầu nhìn ta.
"Sao vậy?"
"Điện hạ..."
Đôi môi run rẩy, trái tim kinh hoàng, ta đột nhiên không có cách nào đối diện với hắn, lập tức cúi đầu.
"Rốt cuộc làm sao vậy?" Hắn trầm giọng, tựa hồ không hề mất kiên nhẫn.
"Nô tỳ..." Ta đột nhiên không biết nói gì, muốn rời đi nhưng lại không biết mở miệng thế nào, lúc này cúi đầu liền thấy xiêm y một thân dơ bẩn, đã mấy ngày không có thời gian tắm rửa rồi.


Ta vội nói, "Điện hạ, nô tỳ có chút dơ bẩn, nô tỳ muốn đi tẩy rửa trước, lại đến..."
Còn chưa dứt lời, hắn đã cười lạnh một tiếng: "Bổn cung còn chưa tẩy rửa, ngươi muốn đi trước sao?"
"Dạ?" Ta ngẩng đầu nhìn hắn, lúc này mới phát hiện cả hai chúng ta đang đứng bên ngoài tịnh phòng.
Hắn lạnh lùng nhìn ta: "Hầu hạ bổn cung tắm gội trước rồi nói." Dứt lời, hắn liền nâng bước đi vào.
Ta đứng yên một chỗ, qua một hồi lâu mới chậm rãi đi theo.
Trong phòng sớm đã chuẩn bị sẵn bể tắm thật lớn, bên trong đựng đầy nước nóng tản ra dược hương nhàn nhạt, còn cả ít cánh hồng mai rơi rụng bên trêи.

Ta vừa vào cửa, mấy thị nữ bận rộn bên trong liền lập tức lui xuống.
Thời điểm ra khỏi cửa, các nàng nhìn ta, ánh mắt có chút kỳ quặc.
Ta đương nhiên biết các nàng đang nghĩ gì, trêи mặt lập tức nóng lên, vừa ngẩng đầu liền thấy thân ảnh cường tráng đứng sau tấm bình phong rộng lớn.

"Còn không vào đây cởi áo cho bổn cung?"
"...!Vâng."
Ta cắn môi, chậm rãi đi vào.

Hắn vẫn đứng đó, trêи mặt không chút biểu tình, ta lúc này chỉ có thể tiến lên hầu hạ.
Y phục từng kiện từng kiện cởi xuống treo trêи bình phong, hắn vẫn không mở miệng, mà ta cũng luôn cúi đầu, tới khi thoát kiện nội y cuối cùng trêи người, lồng ngực cường tráng của hắn cứ lõa lồ không chút phòng bị ở trước ngực ta.
Lồng ngực này ta chưa từng xa lạ, tuy rằng biết hắn không có khả năng thuộc về mình nhưng rất nhiều đêm, chính lồng ngực này đã ôm chặt ta, giúp ta trong đêm đông giá rét cảm thấy ấm áp, thậm chí là có chút lưu luyến.
Hô hấp bất giác khẩn trương, cánh tay giúp hắn cởi bỏ đai lưng đã bắt đầu run rẩy.
Đúng lúc này, thanh âm của hắn vang lên trêи đỉnh đầu.
"Vừa rồi ngươi nói ngươi cũng muốn tắm gội?"
"Dạ...!Vâng."
Ta nghe tới sửng sốt, ngẩng đầu nhìn hắn, chỉ thấy khóe miệng hắn cong lên, lộ ra ý cười tà khí: "Cùng tắm đi."
Ta còn chưa hoàn hồn, hắn đã duỗi tay ôm lấy ta vào lòng, đột nhiên nhảy xuống bể tắm..

Bình Luận (0)
Comment