Vỏ trứng tổng cộng chỉ có hai khối, năm đó lúc nhục thân Thiên Đế còn, nội bộ Thiên Minh càng thêm hỗn loạn, khi đó chỉ cần khống chế nhục thân Thiên Đế là có thể tiến vào tổ địa lấy đi vỏ trứng.
Chẳng qua là lúc đó bọn hắn ai cũng không nguyện ý vỏ trứng rơi vào tay người khác, phản đối cường liệt nhất chính là Hạo Thiên Tôn, mà các Thiên Tôn khác và lãnh tụ trong Thiên Minh xuất phát từ các mục đích khác nhau cũng phản đối lấy đi vỏ trứng.
Chờ đến nội bộ Thiên Minh thống nhất, Lăng Thiên Tôn, Nguyệt Thiên Tôn các nguyên lão lần lượt kết thúc, chỉ còn lại có nhân mã mạch của Hạo Thiên Tôn, Hồng Thiên Tôn, bọn hắn lại phát hiện không có người phản đối, nhưng nhục thân Thiên Đế cũng không có ở đây, càng là không cách nào lấy đi vỏ trứng.
Cứ việc mỗi người đều ngấp nghé bảo vật trong Thiên Đế tổ địa không thôi, nhưng mà thực lực mỗi người đều không lấy đi được vỏ trứng, bởi vậy chỉ có thể coi như thôi.
Hạo Thiên Tôn cũng thử mấy lần, thậm chí không tiếc khống chế Thần khí Ngự Thiên Tôn xâm nhập tổ
địa, nhưng mà hắn từ đầu đến cuối không cách nào tiếp cận toà tế đàn kia.
Một mực đến nay, hắn đều coi hai khối vỏ trứng này như vật trong bàn tay mình.
Mà Thiên Đế bắt đầu từ trong trứng xuất sinh, Thiên Đế là phụ thân của hắn, trong lòng hắn đồ vật của Thiên Đế đương nhiên phải thuộc về hắn kế thừa.
Không ngờ, lần này lại có thể có người thừa dịp bọn hắn đề phòng lẫn nhau, len lén lẻn vào tổ địa, lấy đi một khối vỏ trứng trong đó!
Hạo Thiên Tôn ngắm nhìn bốn phía, áp chế nộ khí trong lòng, trầm giọng nói:
- Các đạo hữu, chúng ta một đường đi đến hiện tại cũng không dễ dàng, có địa vị bây giờ cũng không dễ
dàng. Chỉ cần các ngươi trả lại món bảo vật kia, mọi người vẫn là đạo hữu. Nếu như không trả về, hắc hắc, Thập Thiên Tôn chỉ sợ sẽ biến thành Cửu Thiên Tôn.
Bốn phía, các Thiên Tôn vẫn là một mảnh trầm mặc.
Đối với hai nửa vỏ trứng Thiên Đế đản sinh kia, bọn hắn cũng rất là ngấp nghé.
Trong vỏ trứng kia lạc ấn lấy đầy đủ nhất đại đạo phù văn của Thiên Đế, nhưng mà đây cũng không phải là là chỗ dùng lớn nhất của vỏ trứng, công dụng tốt nhất của vỏ trứng thật ra là phong ấn Cổ Thần Thiên Đế!
Cho dù là các Thiên Tôn khác có đạt được nhục thân Cổ Thần Thiên Đế, nhưng chỉ cần nắm giữ vỏ trứng thì vẫn như cũ có thể phong ấn Cổ Thần Thiên Đế ở trong vỏ trứng, trấn áp nó!
Có thể phong ấn nhục thân Cổ Thần Thiên Đế, phong ấn Thần khí Ngự Thiên Tôn tự nhiên cũng không nói chơi.
Có món bảo vật này, ở trong Thập Thiên Tôn sẽ đại chiếm thượng phong, đáng tiếc hiện tại chỉ còn lại một nửa.
Một nửa khác bị ai lấy đi? Đây mới là chuyện Thập Thiên Tôn quan tâm nhất.
Hạo Thiên Tôn nhìn xung quanh một vòng, đột nhiên vô cùng tức giận cười lên, phất tay áo rời đi:
- Xem ra Thập Thiên Tôn không chỉ muốn biến thành Cửu Thiên Tôn, còn muốn biến thành Bát Thiên Tôn!
Hắn giận dữ rời đi, lưu lại bảy Thiên Tôn khác, nhưng mà bảy Thiên Tôn này vẫn là một mảnh trầm mặc.
Đột nhiên, Tường Thiên Phi đánh vỡ trầm mặc:
- Lúc ta tới đây, cũng đã là như vậy, món bảo vật kia tuyệt không phải là ta lấy đi. Ta ngược lại thật ra nhìn thấy có đạo hữu khống chế nhục thân Thiên Đế, cùng Minh Nhai thái tử tiến vào nơi này.
Hiểu Thiên Tôn không mặn không nhạt nói:
- Sau khi Minh Nhai thái tử rời đi nơi này đã vội vàng rời khỏi Thiên Đình, bây giờ không biết tung tích.
Hắn hơn phân nửa biết chút chuyện gì đó, sao không bắt hắn về từ từ khảo vấn?
Nghiên Thiên Phi sờ đầu mèo trắng, cười tủm tỉm nói:
- Minh Nhai thái tử rời khỏi Thiên Đình, lẩn trốn rồi? Cái này thú vị.
Lang Hiên Thần Hoàng ho khan một tiếng, nói:
- Vị đạo huynh nào lấy đi món bảo vật kia, tốt nhất vẫn là trả lại, miễn gây nên bất an cho chúng ta.
Không người ứng thanh.
Hồng Thiên Tôn vuốt sợi râu trắng bóng, trầm ngâm nói:
- Có thể tiến vào cấm khu này, ngoại trừ nhục thân Thiên Đế ra, chỉ sợ chỉ có Thái Đế mới có bản sự này?
Tổ Thần Vương, ngươi đã thấy qua bản sự của Thái Đế, đối với thủ đoạn của hắn hẳn là cũng không lạ lẫm.
Tổ Thần Vương thản nhiên nói:
- Thái Đế hoàn toàn chính xác có năng lực này. Nếu hắn ẩn núp ở trong Thiên Đình, ẩn núp ở trong Thiên Minh, dù ai cũng không cách nào đem tìm ra hắn.
Đám người lại lần nữa lâm vào trầm mặc, bảy Thiên Tôn mặt không biểu tình.
Ai là Thái Đế?
Chẳng lẽ Thái Đế thật ẩn nấp ở trong bọn họ?
Trong bảy người ở đây, thật có một Thiên Tôn chính là Thái Đế?
Bảy Thiên Tôn hai mặt nhìn nhau, nhưng lại né tránh tầm mắt của đối phương, giờ phút này bọn hắn xem ai cũng có thể là Thái Đế, thậm chí cả Hạo Thiên Tôn đã rời đi cũng trở thành đối tượng hoài nghi của bọn họ.
Đột nhiên, Nghiên Thiên Phi ôm mèo trắng rời đi, cười nói:
- Hỏa Thiên Tôn và Hư Thiên Tôn trở về.
Sáu Thiên Tôn khác ngay lập tức biến mất.
Hỏa Thiên Tôn và Hư Thiên Tôn từ U Đô chạy về Thiên Đình, trên đường hao tốn chút thời gian, bởi vậy chậm hơn Tần Mục mấy ngày.
Thập Thiên Tôn tụ họp, nghe Hỏa Thiên Tôn và Hư Thiên Tôn nói lên chuyện mình gặp phải trong Thái Hư, trong lòng đều đại chấn.
Hỏa Thiên Tôn và Hư Thiên Tôn nói tới gặp phải, không quá sai biệt với Tần Mục, cũng là gặp phải các loại ly kỳ, như Thi Hành Giả, thành thị của Tạo Vật Chủ, Nhạc Thiên Sư điên, lĩnh vực Vô Thượng Thần Thức, Hư Không Kiều.
Tần Mục lại một chữ cũng chưa từng nói láo, mà từ đầu chí cuối nói mình ở trong Thái Hư kiến thức!
Mục Thiên Tôn luôn là nghịch tặc, khi nào biến thành một hiền thần trung quân thẳng thắn cương nghị
trung thành tuyệt đối rồi?
Nhưng mà, căn cứ Hỏa Thiên Tôn vaf Hư Thiên Tôn gặp được, Thái Đế đúng là có khả năng lớn giấu ở
trong số bọn hắn!
Hỏa Thiên Tôn và Hư Thiên Tôn lập tức cảm giác được giữa các Thiên Tôn dị dạng, đề phòng lẫn nhau, thậm chí lộ ra địch ý!
Dĩ vãng giữa Thập Thiên ở mặc dù không thể nói là thân mật vô gian, nhưng cũng là âm thầm phòng bị
đối phương, khi nào nổi lên trên mặt rồi?
Hỏa Thiên Tôn khẽ nhíu mày, thầm nghĩ:
- Từ sau khi Mục Thiên Tôn đến Thiên Đình, ngăn cách giữa Thập Thiên Tôn hình như càng lúc càng lớn, Thiên Minh phân liệt, hình như không thể tránh né. Nhưng mà, Cổ Thần còn chưa diệt trừ, mục đích Thiên Minh thành lập mới bắt đầu, chính là vì diệt trừ thống trị của Cổ Thần..
- Như vậy cuối Hư Không Kiều là Vô Ưu Hương, vẫn không tìm được?
Tổ Thần Vương hỏi.
Hỏa Thiên Tôn và Hư Thiên Tôn đồng thời gật đầu, Hỏa Thiên Tôn nói:
- Chúng ta bị vây ở trong gian phòng trung gian, lúc đi ra đã nửa năm sau.
- Lúc ấy Mục Thiên Tôn ở đâu?
Cung Thiên Tôn dò hỏi.
- Ở ngay ngoài cửa.
Hư Thiên Tôn đạm mạc nói:
- Sau khi nhìn thấy chúng ta, hắn đóng cửa phòng, chờ đến sau khi chúng ta đi ra, hắn đã không biết tung tích.
Hạo Thiên Tôn hỏi ra vấn đề mấu chốt nhất:
- Như vậy, Mục Thiên Tôn có tìm được Vô Ưu Hương hay không?
Hư Thiên Tôn lắc đầu nói:
- Cái này không biết.