Tần Mục trong lòng giật mình, thất thanh nói:
- Mẫu thân hắn không phải Cổ Thần? Như vậy mẫu thân hắn là chủng tộc gì? Phụ thân của hắn lại là vị Cổ
Thần nào?
Sau khi hắn đi vào Thiên Đình đã nghe Tề Cửu Nghi cùng Vân gia các nãi nãi đều nói như vậy, Lang Hiên Thần Hoàng là vị Bán Thần thứ nhất thế gian, cha mẹ của hắn là hai vị Cổ Thần, không nghĩ tới có ẩn tình khác.
Đông Đế liếc nhìn hắn một cái:
- Vì sao đại pháp sư hiếu kỳ đối với việc tư người khác như vậy?
Sắc mặt Tần Mục cổ quái, thử dò xét nói:
- Đông Đế không muốn nói, hẳn là Lang Hiên Thần Hoàng là của ngươi...
Đông Đế lắc đầu nói:
- Lang Hiên Thần Hoàng cũng không phải dòng dõi của ta. Nếu như là dòng dõi của ta, thân phận cha mẹ
của hắn cũng không trở thành thần bí như vậy. Ta trời sinh tính phong lưu, lưu lại vô số dòng dõi, có phải dòng dõi ta hay không cũng không cần giấu diếm.
Hắn có chút đau đầu, vịn cái trán nói:
- Thực không dám giấu giếm, mỗi ngày chạy đến nơi này nhận thân nhiều vô số kể, ta cũng rất bất đắc dĩ, không nhận, đích thật là Long chủng, nhận, số lượng lại quá nhiều. Lại còn có Kê Bà Long chạy đến nơi đây đến nhận cha!
Tần Mục trừng to mắt, nhớ tới đám Kê Bà Long chiếm lấy Tàn Lão thôn, thử dò xét nói:
- Như vậy Kê Bà Long...
Đông Đế dở khóc dở cười, lắc đầu nói:
- Là Giao Long nhất mạch, không liên quan gì đến ta. Khả năng trong Giao Long có dòng dõi của ta, nhưng Kê Bà Long, tuyệt đối không liên quan gì đến ta!
Hắn ngừng lại một chút, cảm thấy luôn luôn nói sự tình của mình thì không tốt lắm, nói:
- Mẫu thân của Lang Hiên Thần Hoàng là Tạo Vật Chủ. Đại pháp sư đi qua Thái Hư, hẳn phải biết Tạo Vật Chủ, lúc ngươi đi Thái Hư ta cũng phái ta một vị thái tử đi theo, đáng tiếc không có còn sống trở về.
Tần Mục kinh ngạc nói:
- Đạo huynh lại phái Long thái tử đi theo?
Lúc Hắn đi Thái Hư trên chiếc lâu thuyền kia hoàn toàn có Long tộc, nhưng không biết khi nào thì chết mất, còn sống trở về trên chiếc thuyền kia chỉ có hắn cùng Lạc Vô Song.
Đương nhiên, khi đó trên thuyền 300 người, có hơn 200 người tràn đầy địch ý đối với hắn, bởi vậy Tần Mục cũng căn bản không có đi phân biệt ai là địch nhân ai là bằng hữu.
- Mẫu thân của Lang Hiên Thần Hoàng là một vị nữ Thần Vương của bộ tộc Tạo Vật Chủ, gọi Cung Vân Thần Vương, năm đó quát tháo Thái Cổ, vô cùng lợi hại. Mà phụ thân của hắn, vậy thì càng không phải chuyện đùa.
Đông Đế thở dài, trầm trầm nói:
- Là Thiên Đế.
- Lại là Thiên Đế!
Tâm thần Tần Mục chấn động, nhưng lại cảm thấy đương nhiên, cũng chỉ có Thiên Đế mới có thể cùng Thần Vương bộ tộc Tạo Vật Chủ tư thông, sinh hạ Lang Hiên Thần Hoàng!
Đông Đế mặc dù phong lưu, nhưng không kén ăn, bởi vậy có tiếng xấu, Thiên Đế lại có ánh mắt cực cao, phong lưu không hạ lưu, nữ tử có thể vào pháp nhãn của hắn đều là tài sắc song tuyệt!
- Cung Vân, Thúc Quân, đều có một chữ Quân, chẳng lẽ là truyền thống của bộ tộc Tạo Vật Chủ?
Tần Mục suy tư nói.
Đông Đế đi thẳng về phía trước, nói:
- Thúc là bối phận, chỉ bối phận thúc phụ Thái Đế này, Thúc Quân so với Thái Đế thì thời gian ra đời sớm hơn, dựa theo bối phận, Thái Đế phải gọi hắn là thúc phụ. Cung thì là thân phận, chỉ thân phận Thái Đế
thê tử.
Tần Mục thất thanh nói:
- Chờ một chút! Ngươi nói, Cung Vân Thần Vương là thê tử Thái Đế? Thiên Đế tư thông cùng vợ Thái Đế, sinh ra Lang Hiên Thần Hoàng?
Đông Đế chớp chớp lông mày và mắt hẹp dài, cười nói:
- Đây là ngươi nói, không phải ta nói.
Đầu não Tần Mục hôn mê, cảm giác mình cần hoãn lại một chút mới có thể tiêu hóa hết tin tức kinh người này.
- Lang Hiên Thần Hoàng là huynh trưởng Hạo Thiên Tôn, nhưng Lang Hiên biết, Hạo Thiên Tôn lại không biết.
Đông Đế buồn bã nói:
- Đương kim trên đời, Cổ Thần biết chuyện này cũng không nhiều lắm, ta là một trong người biết chuyện.
Rất nhiều người đều hoài nghi Lang Hiên Thần Hoàng là dòng dõi của ta, nhưng quả thực không liên quan gì đến ta, ta cũng cõng nồi thay Thiên Đế thôi.
Hắn thở dài, nói:
- Số lần ta cõng nồi thay cho người khác nhiều lắm, cũng không quan tâm món này. Chỉ là Lang Hiên Thần Hoàng lại muốn ý giết tiện nghi lão cha như ta này, hắc hắc...
Thanh khí hiện trên mặt hắn, cười lạnh không thôi:
- Chẳng lẽ hắn không sợ ta chọc chuyện này ra?"
Bên cạnh Tần Mục, Long Kỳ Lân hiếu kỳ nói:
- Như vậy vì sao Đông Đế một mực không có chọc chuyện này ra, tuyên bố hết cho mọi người?
Đông Đế Thanh Long liếc nhìn hắn một cái, thấy hắn cũng là Long chủng, vô cớ đau đầu muốn nứt, thử
dò xét nói:
- Ngươi không phải con của ta, ngươi cũng không phải đến nhận thân, đúng hay không?
Long Kỳ Lân trù trừ một chút, nói:
- Ta có ấn tượng đối với mẫu thân, biết mẫu thân của ta là Kỳ Lân, nhưng không biết phụ thân là ai. 200
năm trước Đông Đế đi qua Nguyên giới Đại Khư sao?
Đông Đế rốt cục yên lòng, ha ha cười nói:
- Chưa từng đi... Ta sở dĩ không chọc ra, bởi vì ta sợ chết.
Hắn thở dài, lườm liếc Thần khí Ngự Thiên Tôn xa xa, nói:
- Thiên Công cùng Thổ Bá có thực lực chống lại cùng Thần khí Ngự Thiên Tôn, nhưng ta không có nắm chắc. Kỳ thật, coi như không sử dụng Thần khí Ngự Thiên Tôn, ta và Thiên Tôn giao thủ đoán chừng cũng là thắng ít bại nhiều, chỉ là bọn hắn khó mà giết chết ta thôi.
Ánh mắt của hắn như đuốc nhìn xem Tần Mục, trầm giọng nói:
- Đại pháp sư không tìm đến ta, ta cũng sẽ đi tìm ngươi. Ta một mực có một cái sầu lo, muốn mời đại pháp sư giải ưu.
Tần Mục nghiêm mặt nói:
- Đông Đế, mời nói.
- Sau khi Thiên Công cùng Thổ Bá chết, ngươi vẫn là đại pháp sư sao?
Ánh mắt Đông Đế nhìn thẳng vào cặp mắt của hắn, trầm giọng nói:
- Thực không dám giấu giếm, ta đã làm hai tay chuẩn bị, nếu như ngươi có thực lực phục sinh Cổ Thần, ta sẽ tử chiến đến cùng, bảo đảm ngươi bảo đảm đến cùng! Nếu như Thiên Công cùng Thổ Bá sau khi chết, ngươi không có thực lực phục sinh Cổ Thần, như vậy ta sẽ hướng Thập Thiên Tôn đầu hàng, chặt đầu ngươi, dẫn theo đầu của ngươi tiến về Thiên Đình, tranh công xin thưởng!
Trong lòng Tần Mục nhảy lên kịch liệt, giờ khắc này, hắn thật cảm nhận được sát ý của Đông Đế!
Đông Đế Thanh Long thản nhiên nói:
- Tội danh sát hại Mục Thiên Tôn mặc dù lớn, nhưng ta chính là trong một trong Cổ Thần Tứ Đế, được Cổ
Thần Thiên Đế phong làm Tứ Ngự trấn thủ Tứ Cực Thiên, giết ngươi, ta còn tội không đáng chết, nhiều
nhất bị trấn áp, nhưng tính mạng của ta có thể bảo toàn. Trong khi Thiên Đình đang mưu ý đồ diệt trừ
Thổ Bá Thiên Công, bọn hắn cũng cần lực lượng của ta, sẽ thả ta ra.
Yên nhi giận tím mặt:
- Đông Đế, sao ngươi có thể vô sỉ như vậy?
Đông Đế Thanh Long liếc nàng một cái, lắc đầu cười nói:
- Tiểu nha đầu, thiên hạ rộn ràng, đều là lợi đến, thiên hạ nhốn nháo, đều là lợi đi, đây là đạo sinh tồn. Ta cùng Mục Thiên Tôn chính là lợi ích vãng lai, cũng không giao tình, lợi ích đến, ta mới có thể hợp tác.
Không có lợi ích, Mục Thiên Tôn chết sống liền không liên quan gì đến ta. Tương phản, khi đó giết Mục Thiên Tôn tranh công, mới phù hợp ích lợi của ta.
Trong lòng Yên nhi lạnh buốt.