Hắn hiện tại chỉ xác định vị trí đại khái cuar Tổ Đình, liên quan tới phong ấn Tổ Đình, hắn còn hoàn toàn không biết gì cả, còn có số liệu không gian địa lý cụ thể về Tứ Cực Thiên, Huyền Đô cùng Quy Khư Đại Uyên, cùng không gian tọa độ và vĩ độ kỹ càng của Long Hán Thiên Đình trước khi phân chia, hắn cũng nhất định phải hiểu rõ.
Kể từ đó, mới có thể định vị phương vị Tổ Đình chính xác.
Không gian địa lý Tứ Cực Thiên Huyền Đô cùng Đại Uyên có thể dùng số liệu Linh Năng Đối Thiên Kiều.
Linh Năng Đối Thiên Kiều lúc đầu chính là Tần Mục liên thủ với Hắc Hổ Thần thiết kế, Đối Thiên Kiều kết nối với các thế giới khác biệt. cần không gian địa lý số liệu khác biệt, lấy được những số liệu này đối với Tần Mục mà nói, không có một chút độ khó.
Chỉ là Quy Khư Đại Uyên, chỉ sợ đến nay còn không có Linh Năng Đối Thiên Kiều kết nối đến nơi đó, mặc dù có, cũng là bị Đế Hậu cùng Nguyên Mẫu nắm giữ.
Bất quá, Tần Mục đã từng đi qua Quy Khư Đại Uyên, chỉ cần lại đi một chuyến, liền có thể xác định được vĩ độ không gian.
Nan đề duy nhất chính là lúc đầu Long Hán Thiên Đình có độ cao bao nhiêu.
Phương diện này, hắn cũng không có số liệu chuẩn xác.
Chỉ cần sau khi xác lập phương vị cụ thể của Tổ Đình, không nói những cái khác, hắn có thể thành lập một tòa Đại Không Gian Truyền Tống Trận, trực tiếp truyền đến vào trong Tổ Đình.
- Khó trách đại thái tử Bắc Đế Huyền Vũ - U Minh nói từng gặp qua ta ở thời đại Long Hán, nghĩ đến chắc là ta muốn đi đo đạc Thiên Đình có độ cao bao nhiêu.
Sắc mặt Tần Mục cổ quái, thầm nghĩ:
- Như vậy, ta khi nào đi Long Hán Thiên Đình? Nam nữ Đánh cắp Lưu Ly Thanh Thiên Tràng của Huyền Vũ Thiên Cung sẽ là ai.. Bất quá, Mặt sau Thiên Đình cũng là một bộ phận phong ấn Tổ Đình, vì sao Thiên Đình di động hướng lên trên? Nếu như Thiên Đình di động, chẳng phải nói phong ấn có lỗ thủng?
Hắn đang muốn tinh tế nghiên cứu hậu quả khi Thiên Đình ngày càng đi lên, chỉ nghe thanh âm Thiên Long lại lần nữa truyền đến ngoài xe, nói:
- Thiên Tôn, Vũ Đế đưa người đến đây nghênh tiếp!
- Không có thời gian, chờ đến khi rời Bắc Cực Thiên về sau, ta lại tính toán hậu quả khi Thiên Đình ngày càng đi lên!
Tần Mục không lo được suy nghĩ nhiều, tán đi đại vũ trụ tinh đồ, cười nói:
- Long Bàn, Yên nhi, theo ta đi gặp Vũ Đế!
Bảo liễn ngừng lại, hắn đi ra bảo liễn, chỉ thấy phía trước chính là mặt Huyền Vũ Thiên Cung bán khuyết khác, Vũ Đế đã suất lĩnh rất nhiều nữ thần quan chờ đợi ở phía trước.
Vũ Đế chẳng những không có tư thái yêu phụ như trong miệng Huyền Đế, ngược lại lộ ra còn muốn chính phái nhiều hơn nếu so Huyền Đế, uy rất nghiêm, vị nữ tử này mặc một thân đế bào đen đỏ giao nhau, thêu lên Mẫu Đơn Phiêu Hương Đồ, có Đằng Xà cuốn quanh ở hoa gian, đang bày ra thế sắp bay lên cao.
Lông mày của nàng như Nhạn Linh, mi tâm có một đan chu, môi mỏng nhẹ được phấn trang điểm, cũng không có vừa thấy sẽ làm ra một cái hạ mã uy cho Tần Mục như Huyền Đế nói, mà chậm rãi chào, tự
nhiên hào phóng, nói:
- Mục Thiên Tôn.
Tần Mục vội vàng xuống xe hoàn lễ:
- Vũ Đế tỷ tỷ.
Vũ Đế buồn cười, cười nói:
- Người đều nói Mục Thiên Tôn nhìn thấy nữ tử liền gọi tỷ tỷ, hôm nay gặp mặt quả nhiên là thế.
Tần Mục nghiêm mặt nói:
- Nhưng cũng không phải tất cả đều là như vậy.
Vũ Đế ồ một tiếng, Tần Mục tiếp tục nói:
- Ta gặp được nữ tử xinh đẹp liền kìm lòng không được xưng nàng là tỷ tỷ, vừa mới nhìn thấy Vũ Đế,liền không tự chủ được phạm vào mao bệnh, nghĩ cũng không nghĩ thốt ra. Cái miệng này của ta, so với tâm ta thì còn muốn thành thật hon.
Vũ Đế cười ra tiếng, lắc đầu nói:
- Mục đệ là người thành thật, nam tử hiện tại, người thành thật cũng không thấy nhiều. Nào giống tên ngốc nhà ta, ngay cả câu dỗ ngon dỗ ngọt cũng không nói, mỗi ngày chỉ biết chọc ta tức giận. Ta cùng hắn nói hai câu liền bị hắn dỗi đầy bụng tức giận.
Tần Mục cười nói:
- Tỷ phu cũng là người thành thật, chỉ là miệng kém cỏi, khó tỏ bày tình cảm của mình mà thôi.
Long Kỳ Lân thầm khen một tiếng:
- Hay cho giáo chủ biết nói chuyện, ở trước mặt Huyền Đế xưng Vũ Đế tẩu phu nhân, ở trước mặt Vũ Đế
xưng Huyền Đế là tỷ phu, giọng điệu đều là thân đệ đệ. Sau khi hắn nhìn Hoạn Nhân Kinh của ta, bản sự
càng ngày càng lợi hại, rất có khuynh hướng thanh xuất vu lam thắng vu lam (*)!
[* Trò giỏi hơn thầy]
- Không đề cập tới hắn.
Vũ Đế tương thỉnh, cười nói:
- Chúng ta đi vào đàm luận.
Nàng lườm liếc Long Kỳ Lân cùng Yên nhi, ánh mắt kinh ngạc, nói:
- Chẳng lẽ là nhà Chu Tước công chúa?
Yên nhi vội vàng chào, nói:
- Yên nhi gặp qua di nương.
Vũ Đế đối với nàng rất thân cận, tiến lên kéo tay Yên nhi lại, cười nói:
- Ngươi khi còn bé, ta còn ôm qua ngươi đây, về sau mẹ ngươi nhẫn tâm, đem ngươi tặng người. Đúng, các ngươi đến từ Đông Cực Thiên, gặp qua cha ngươi chưa?
Sắc mặt Yên nhi ảm đạm.
Vũ Đế hiểu ý, cười nói:
- Đông Đế có dòng dõi rất nhiều, khả năng không nghĩ có một vị công chúa như ngươi.
Tần Mục thử dò xét nói:
- Vũ Đế tỷ tỷ, ta đi vào Bắc Cực Thiên đúng lúc gặp lệnh lang U Minh, gặp hắn rất nhiều vất vả, trời đông giá rét, lưng đeo thần sơn mà đi. Thế là xuống dưới hỏi thăm, biết được hắn phạm vào sai lầm, bị hiền phu thê trừng phạt, đã phạt sáu trăm ngàn năm. Ta nhịn không được thương hại, không chịu được rơi lệ...
Vũ Đế cười lạnh nói:
- Hắn ném Lưu Ly Thanh Thiên Tràng, nên như vậy! Lưu Ly Thanh Thiên Tràng kia chính là ta cùng tên ngốc tích súc cả đời luyện chế mà thành, lại bị hắn làm mất rồi, sơ ý chủ quan, nên có một chút giáo huấn!
Tần Mục liên tục gật đầu, nói:
- Nên giáo huấn một phen, chỉ là tiểu hài tử ngang bướng, hắn biết giáo huấn cũng đã đầy đủ. Thực không dám giấu giếm, ta vừa mới đi gặp tỷ phu, cũng hướng tỷ phu nói đến chuyện này, muốn thay U
Minh hiền chất cầu tình, kết quả tỷ phu ngược lại giận dữ, sai người cầm roi tiến đến, thưởng U Minh hiền chất chín mươi chín roi!
Vũ Đế giận tím mặt:
- Ngươi cầu tình, tên ngốc lại không lĩnh tình ngược lại đánh ta nhi tử? Lão già này nội chiến người trong nghề, ngoại chiến ngoài nghề, nếu không có một nữ tử như ta ở bên ngoài thu xếp, bận bịu đến bận bịu đi, hối hả ngược xuôi, hắn ngay cả Bắc Cực Thiên này đều vớt không đến nửa điểm, đã sớm nằm sấp trong Thiên Hà uống gió Tây Bắc! Hiện tại đánh con trai mình ngược lại là một tay hảo thủ!
Tần Mục thở dài:
- Tỷ tỷ bớt giận. U Minh hiền chất đã biết sai rồi, lại bị đánh roi, nên để hắn thoát khỏi vận rủi. Nếu không tỷ phu ngày nào nhớ tới, lại thưởng hắn vài roi, nên làm thế nào cho phải?
Vũ Đế gọi cung nữ bên người, nói:
- Ngươi mang theo thủ dụ của ta tiến đến thả thái tử, để hắn đến chỗ của ta, không cần đi theo lão cha
trong mai rùa co rụt lại, đem cái đuôi cũng rút vào đi, lại đem nữ tử ta đẩy đi ra ôm! Đi theo hắn lão cha, cũng sẽ không có tiền đồ! Nhanh đi, nhanh đi!
Cung nữ kia cuống quít đi.
Tần Mục yên lòng, nói:
- Hiền chất thoát khốn, ta cũng coi như chấm dứt một cọc tâm nguyện.
Vũ Đế càng xem hắn càng ưa thích, cười nói:
- Tên ngốc tỷ phu ngươi kia chưa bao giờ có suy nghĩ thay người như vậy. Lão khốn nạn này nói nhảm đến liền ấp úng, làm việc cũng không lanh lẹ.