Mục Thần Ký

Chương 1105

Dũng Giang, sáu con Thiên Long kéo bảo liễn, lôi kéo Thiên Long Bảo Liễn dọc theo mặt sông lao vùn vụt, Tần Mục ngồi trong xe, lấy ra trâm gài tóc của Lăng Thiên Tôn, thôi động uy lực trâm gài tóc này, lập tức nước sông bành trướng khuấy động, trong nước hình như có cự thú tại dưới nước bốc lên. Đột nhiên, sắc trời ảm đạm xuống, càng ngày càng đen, lòng sông hình như có quái vật có thể thôn phệ hết thảy. Sáu con Thiên Long lôi kéo bảo liễn kinh hồn táng đảm, phi nhanh ở trên mặt sông hắc ám, nhưng vào lúc này, phía trước đột nhiên xuất hiện một cây cột buồm cao cao phá vỡ mặt sông, cột buồm đem mặt nước cắt ra, phân ra hai đạo sóng lớn!

Sáu con Thiên Long lôi kéo bảo liễn phi nhanh sau cột buồm, Long Kỳ Lân vung roi hướng không trung đánh tới, khiến cho bọn hắn chạy càng lúc càng nhanh. Mà tốc độ chiếc thuyền dưới mặt sông kia cũng cực nhanh, mà bộ phận cột buồm nổi lên mặt nước càng ngày càng nhiều, lại có mấy cây cột buồm xông ra mặt sông, cách xa nhau rất xa, chiếc thuyền phi nhanh trong nước dưới mặt sông vậy mà cực kỳ khổng lồ!

Đột nhiên, chỉ nghe một tiếng ầm vang, chiếc chiến hạm Viễn Cổ kia mang theo lũ lụt từ đáy sông nhảy ra, dòng nước như thác nước từ boong thuyền trút xuống, nện ở trên mặt sông. Vô số đạo hắc quang hắc khí như xiềng xích, lấy chiếc thuyền lớn này làm trung tâm, xen kẽ giao thoa, từ trong thuyền truyền đến từng trận tiếng gào thét, khiếp tâm hồn người!

Đùng ——

Long Kỳ Lân quăng một cây roi, Thiên Long chấn kinh, xông vào trong hắc quang hắc khí bốn phía chiếc thuyền lớn kia. Khoảnh khắc Thiên Long Bảo Liễn tiến vào phạm vi quỷ thuyền bao phủ, chiếc quỷ thuyền này lại lần nữa chìm vào đáy nước, hào quang đẹp mắt bắn ra, chiếc thuyền này biến mất từ trong Dũng Giang. Sáu con Thiên Long lôi kéo bảo liễn vội vàng dừng xe, một đường trượt trên boong thuyền rộng lớn, trượt ra hơn mười dặm, lúc này mới ngừng lại. Tần Mục đứng dậy, xốc lên rèm châu, bên ngoài một vùng tăm tối, chỉ có từng thanh hắc quan to lớn yên lặng đứng vững tại bốn phía Thiên Long Bảo Liễn.

Những quan tài này có số lượng rất nhiều, vừa rồi Thiên Long lôi kéo bảo liễn liên tục tránh né, lúc này mới tránh đi những hắc quan này.

- Sư đệ, ngươi đến chậm!

Một thanh âm truyền đến, nhưng không nhìn thấy người:

- Ta đã cùng chiếc thuyền này đồng hóa, hóa thành trạng thái không thể xem, nếu ngươi như không phá được thần thông Lăng Thiên Tôn, liền không cách nào giải cứu chúng ta ra.

Sáu con Thiên Long, Yên nhi, Long Kỳ Lân vội vàng theo tiếng nhìn lại, lại không nhìn thấy bóng người, phảng phất có một người tàng hình giấu ở chỗ nào. Nhưng mà bọn hắn nhắm mắt lại, lại cảm giác được bốn phía tất cả đều là người, đến hàng vạn mà tính!

Tần Mục đi xuống bảo liễn, nắm vuốt cây trâm dùng sức vạch một cái, bốn phía hắc ám bị tách ra, lộ ra ánh sáng, chỉ thấy từng tôn thân thể thân ảnh vĩ ngạn sừng sững tại boong thuyền chiếc quỷ thuyền này, số lượng rất nhiều!

Những Thần Ma kia có tu vi cực kỳ cường đại, chính là Vũ Lâm quân Viễn Cổ thời đại!

Bọn hắn ôm lấy một vị trung niên nam tử, trung niên nam tử kia chính là Ngụy Tùy Phong, đã từng là thống soái Vũ Lâm quân, binh phù chưởng khống giả, bây giờ là Vân La Đế Vân La Thiên Cung!

Những Vũ Lâm quân tướng sĩ kia phát hiện mình có thể nhìn thấy đối phương, cũng có thể nhìn thấy tự

thân, từng người phát ra reo hò. Ngụy Tùy Phong nhìn xem hai tay của mình, vừa nhìn về phía bốn phía tướng sĩ, vừa mừng vừa sợ:

- Sư đệ, ngươi có thể giải khai thần thông Lăng Thiên Tôn?

Tần Mục lắc đầu:

- Ta chỉ tạm thời trợ giúp các ngươi từ trong trạng thái không thể xem giải trừ đi ra, nhưng còn không thể

phá giải Thần thông Lăng Thiên Tôn, để cho các ngươi thoát khỏi trạng thái cùng quỷ thuyền cộng sinh.

Đột nhiên, một tiếng phượng gáy truyền đến, chỉ gặp một đầu Hỏa Phượng Hoàng vỗ cánh từ quỷ thuyền hậu phương bay lên, lưng đeo một thạch quan to lớn, bay tới boong thuyền, rơi xuống đất hóa thành một nữ tử, thạch quan buông xuống, chính là Phượng Thu Vân, thị nữ Địa Mẫu Nguyên Quân, tộc trưởng Nguyên giới Phượng tộc. Nàng phụng mệnh Địa Mẫu Nguyên Quân, mang theo Thượng Hoàng thi thể

trong thạch quan đi vào quỷ thuyền, sau khi vào liền bị vây ở chỗ này, vô luận đại cao thủ Lăng Tiêu cảnh giới như nàng hay Thượng Hoàng Thi Yêu trong thạch quan đều bị quỷ thuyền đồng hóa.

- Mục Thiên Tôn!

Phượng Thu Vân nhìn về phía Tần Mục, lại nhìn một chút Thiên Long Bảo Liễn, vội vàng nói:

- Bên ngoài qua đã bao nhiêu năm? Địa Mẫu thì sao?

- Địa Mẫu đã chết.

Tần Mục nói:

- Nguyên giới rơi vào tay của Hiểu Thiên Tôn.

Phượng Thu Vân như cha mẹ chết, hồn bay phách lạc. Ngụy Tùy Phong thở dài nói:

- Ta để lại cho ngươi những địa lý đồ kia, ngươi cũng đi sao? Ngươi bây giờ không giải được Thần thông Lăng Thiên Tôn, trong địa lý đồ ta để lại cho ngươi, có một chỗ là chỗ ở cũ của Lăng Thiên Tôn, nơi đó cất giấu một chút bút ký khi Lăng Thiên Tôn nghiên cứu thần thông, là ta trộm ra từ trong Thiên Đình. Ngươi nếu là tìm được nơi đó, nói không chừng có thể mượn nhờ bút ký Lăng Thiên Tôn đến phá giải thần thông không đổi của nàng.

Trong lòng Tần Mục khẽ nhúc nhích, lấy ra một chút bản vẽ, nói:

- Là tấm địa lý đồ nào?

Ngụy Tùy Phong đi lên phía trước, từ đó lấy ra một tấm bản vẽ, nói:

- Chính là tấm này. Bất quá nói những thứ này đã vô dụng, ngươi lại tới đây cũng sẽ bị vây khốn, không cách nào rời khỏi quỷ thuyền. Ngươi sẽ bị quỷ thuyền đồng hóa..

Tần Mục cười nói:

- Ta mặc dù không cách nào phá giải Thần thông Lăng Thiên Tôn, nhưng lại tìm hiểu ra một bộ phận thần thông không đổi, đồng thời cũng có thể nắm giữ một bộ phận vật chất không đổi.

Ngụy Tùy Phong nhíu mày, nói:

- Ý của ngươi là?

Tần Mục thu hồi địa lý đồ, nói:

- Ta muốn cùng ngươi liên thủ, cộng đồng thôi động chiếc thuyền này, gọi lên Thần thông Lăng Thiên Tôn, mượn nhờ thuyền này, trở lại Viễn Cổ!

Ngụy Tùy Phong nhíu chặt lông mày, nói:

- Ta mặc dù cũng biết được một bộ phận thần thông không đổi, nhưng ta nắm giữ chỉ là đoạn ngắn, ta chỗ tìm hiểu ra tới cũng không nhiều hơn so với ngươi càng.

- Không phải còn có chiếc quỷ thuyền này sao?-

Ánh mắt Tần Mục sáng như tuyết, nói:

- Quỷ thuyền cũng là Thần thông Lăng Thiên Tôn, bất quá cũng không phải là thần thông không đổi hoàn chỉnh, chỉ là hình thức ban đầu của thần thông nàng. Nếu như ngươi ta có thể bổ sung khuyết điểm đạo thần thông này liền có thể để chiếc thuyền này hóa thành vật chất không đổi, có thể xuyên thẳng qua tại từng cái thời đại, không còn cực hạn tại luân hồi.

Nhãn tình Ngụy Tùy Phong sáng lên, đi tới đi lui, nói:

- Hoàn toàn chính xác có loại khả năng này. Chiếc thuyền này qua lại trong ba mươi sáu trận luân hồi, tổng cộng có ba mươi sáu thời đại, mỗi một lần đại luân hồi đều là một lần vật chất thiết lập lại. Nếu như

chúng ta bổ sung bộ phận thiếu thốn trong Thần thông Lăng Thiên Tôn, hoàn toàn chính xác có khả năng đưa nó biến thành thần thông hoàn chỉnh.

Hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt chớp động, nói:

- Như vậy sư đệ, ngươi lần này tới mục đích đến cùng là cái gì?

Tần Mục nói:

- Ta muốn trở lại quá khứ.

Ngụy Tùy Phong cười nói:

- Ngươi trở lại quá khứ rất đơn giản? Lăng Thiên Tôn đã hóa thành vật chất không đổi, ngay tại nguồn cội Dũng Giang, nàng sẽ hóa thành mê vụ để cho ngươi trở về. Ngươi quay về đầu nguồn Dũng Giang, chỉ cần mê vụ xuất hiện, nói không chừng ngươi liền có thể trở lại quá khứ.

Hắn không khỏi cảm khái, nói:

- Lăng Thiên Tôn chính là mê vụ trong nước, mê vụ đánh tới, chính là Lăng Thiên Tôn đi vào bên cạnh ngươi, chỉ là ngươi không nhìn thấy nàng mà thôi. Mỗi lần đều là nàng mang theo ngươi trở lại quá khứ, mang theo ngươi chứng kiến lịch sử đã qua đi, ngươi cũng bởi vậy trở thành một bộ phận của lịch sử.

Tần Mục lắc đầu nói:

- Nàng mỗi lần mang ta đi trước, đều là thời đại nàng muốn cho ta đi, lần này, ta muốn tự mình lựa chọn đi một vài thời đại.

Ngụy Tùy Phong nhìn xem hắn, trầm giọng nói:

- Ngươi muốn thay đổi lịch sử? Sư đệ, ta khuyên ngươi không cần làm những việc vô dụng này. Lúc ngươi ý đồ cải biến lịch sử, ngươi sẽ phát hiện ngươi làm chính là lịch sử, ngươi chỉ là một thân ảnh trong lịch sử, đã xác định sự thật. Điểm này, ta có càng nhiều cảm xúc hơn so với ngươi.
Bình Luận (0)
Comment