Cổ Hiểu cùng Đại Hồng thoáng yên tâm:
- Ý nghĩ Mục Thiên Tôn này để cho người ta nhìn không thấu, lúc hắn đại náo Dao Trì là bực nào bá đạo, nghĩa vô phản cố, hiện tại lại nhí nha nhí nhảnh..
Tần Mục cao hứng bừng bừng, hai tay đan xen giơ lên cao cao, lòng bàn tay phải đè ép mu tay trái, thanh âm như sấm:
- Hôm nay ta Mục Thanh!
La Tiêu thần thái nghiêm túc nói:
- Hôm nay ta La Tiêu!
Cổ Hiểu chỉ đành phải nói:
- Hôm nay ta Cổ Hiểu!
Đại Hồng nhắm mắt nói:
- Hôm nay ta Đại Hồng!
Bốn người trăm miệng một lời:
- Cùng ba vị huynh đệ kết nghĩa kim lan, trung can nghĩa đảm, hoạn nạn đi theo, đồng sinh cộng tử, không xa rời nhau! Không cầu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, nhưng cầu chết cùng năm cùng tháng cùng ngày!
Bốn người vừa dứt lời, lời thề được tinh khí thần của bọn hắn tác dụng hình thành bốn nén nhang trong tay của mỗi người, chầm chậm thiêu đốt, hương khí lượn lờ. Tinh khí thần của bọn hắn cực kỳ cường đại, lời thề vừa ra, ngôn xuất pháp tùy, cho dù không có hướng Thổ Bá hoặc Thiên Công lập thệ, nhưng lời thề
lại hóa thành thực chất.
Tần Mục thầm nghĩ:
- Mục Thanh là do giả danh ta, lời thề này không có nửa điểm lực ước thúc..
Cổ Hiểu ánh mắt chớp động:
- Ha ha, gặp dịp thì chơi thôi, tên của ta dù sao không gọi Cổ Hiểu, kết bái này cũng không có cái gì ghê gớm.
Đại Hồng hồng quang đầy mặt, thầm nghĩ:
- Ai cũng không biết nền móng của ta, phát cái thề cũng chính là uống miếng nước thôi.
Chỉ có La Tiêu thành tâm thành ý, lòng tràn đầy vui vẻ. Tần Mục hướng ngoài xe nói:
- Phi, đem tiểu huynh đệ trong lỗ tai ngươi mời đi ra làm chứng!
Ngoài xe, Long Kỳ Lân ngồi trên càng xe nghe vậy, trong lòng một trăm cái không vui, nhưng hay theo Tần Mục nói như vậy, từ trong lỗ tai móc ra một Thổ Bá nho nhỏ. Tiểu Thổ Bá này là sau khi Tần Mục đạt được một khối Tạo Hóa Thần Thạch tại gỉ máu chi địa, dùng Tạo Hóa Thần Thạch thí nghiệm quan tưởng sáng tạo ra sinh mệnh nho nhỏ. Sau khi Tần Mục quan tưởng ra Thổ Bá tí hon này, liền không để ý đến qua, nhưng mà Long Kỳ Lân lại một mực mang theo hắn, che chở có thừa, ngày bình thường cùng hắn chia sẻ linh đan. Yên nhi ngẫu nhiên cũng sẽ cho hắn ăn, hiện tại Tiểu Thổ Bá trở nên tròn vo, hồn nhiên không có uy vũ khí khái như Thổ Bá chân chính.
- Ngươi phải cẩn thận một chút. -
Long Kỳ Lân lấy ra Thổ Bá tí hon, thấp giọng phân phó nói:
- Trong xe đều không phải là người tốt lành gì, ăn tươi nuốt sống.
Thổ Bá tí hon rơi xuống đất, rất nghiêm túc nói:
- Bò... Ò..!
- Tới đó không cần nói, nói chuyện liền trúng chiêu.
Long Kỳ Lân dặn dò.
- Hách?
Thổ Bá tí hon nháy mắt mấy cái, có chút khiếp đảm. Trong xe, Tần Mục lại thúc giục một tiếng, Long Kỳ
Lân đành phải để hắn tiến đến, Thổ Bá tí hon tay ngắn chân ngắn, vẫy đuôi mở ra móng trâu hướng trong xe đi đến, dưới rèm châu bậc thang có chút cao, hai tay của hắn chống đỡ bậc thang cật lực leo đi lên, xong nhảy xuống bậc thang đi vào trong xe. Trong xe, Cổ Hiểu, Đại Hồng cùng La Tiêu giật mình nhìn xem tiểu bất điểm nhi này tập tễnh từ giữa bọn hắn đi qua, từ bên ngoài đi tới vì bọn họ huynh đệ kết bái làm chứng, lại là một tiểu quái vật ăn đến tròn trùng trục!
Tiểu quái vật này vậy mà có mấy phần tương tự cùng U Đô Thổ Bá!
- Thể phách rộng rãi vô biên Thổ Bá cực kỳ đáng sợ, không nghĩ tới thu nhỏ đến loại trình độ này lại có mấy phần đáng yêu.
Đại Hồng nhịn không được cười nói.
Thổ Bá tí hon này đi vào bên người mọi người, hé miệng, Tần Mục đem lời thề biến thành nén nhang kia cắm đến trong miệng của hắn, Thổ Bá tí hon một ngụm đem nén nhang kia nuốt vào, lại mở ra chân ngắn nhỏ đi vào trước người La Tiêu. La Tiêu quan sát tỉ mỉ, kinh ngạc nói:
- Đây là thần thức quan tưởng tạo vật?
Nói rồi cũng đem nén nhang lời thề của mình biến thành kia cắm vào trong miệng Tiểu Thổ Bá.
Thổ Bá tí hon nuốt hắn lời thề, lại đi tới trước mặt Đại Hồng. Đại Hồng có chút chần chờ, lặp đi lặp lại dò xét vật nhỏ này mấy lần, xác nhận vật nhỏ này không quan hệ cùng U Đô Thổ Bá, cũng không phải phân thân Thổ Bá hoặc hóa thân, lúc này mới yên tâm, đem nén nhang lời thề của mình biến thành kia giao cho cái vật nhỏ này.
Tiểu Thổ Bá nuốt vào nén nhang này, lại đi tới trước người Cổ Hiểu, Cổ Hiểu cũng lặp đi lặp lại xem kỹ
mấy lần, lúc này mới đem hương giao cho hắn.
Thổ Bá tí hon nuốt mất bốn nén nhang do lời thề bốn người biến thành kia, bước chân tập tễnh hướng về
phía trước ngồi quỳ đi đến, đi vào ngồi quỳ dưới, cố gắng hướng lên một chút. Bốn người trơ mắt nhìn hắn, đã thấy hắn nhảy lên cao năm, sáu tấc, nhưng không có nhảy lên Bạch Hổ bảo tọa này, khoảng cách còn có một thước.
Thổ Bá tí hon rơi xuống đất, khúc ngồi xổm xuống, lần nữa đi lên nhảy, lần này nhảy cao hơn một chút, nhưng mà khoảng cách chỗ ngồi hay là có sáu bảy tấc. Cái vật nhỏ này liên tục nhảy mấy lần, từ đầu đến cuối với không tới chỗ ngồi, thế là thuận chỗ ngồi chân leo lên phía trên. Vạn chúng nhìn trừng trừng, vật nhỏ này cố hết sức vạn phần leo đến đỉnh chỗ chân của chỗ ngồi, dựng ra một đầu trâu, lại dùng cái đuôi ôm lấy chỗ ngồi, lúc này mới đi vào trên bảo tọa, thở hổn hển hai cái.
Bốn người nhìn xem hắn, đã thấy trên Bạch Hổ bảo tọa, Thổ Bá tí hon thở đều đặn, đặt mông ngồi xuống, há mồm phun một cái, nhưng gặp hương khí lượn lờ, lại là bốn người lời thề biến thành bốn nén nhang tại hắn trong bụng đốt sạch. Hương khí kia ngưng kết tại trước mặt bốn người, vậy mà tạo thành một quyển Thệ Ước Chi Thư. Thổ Bá tí hon lật ra Thệ Ước Chi Thư, sắc mặt nghiêm túc, trong miệng vang lên U Đô ma ngữ, mặc dù thanh âm không lớn, lại trang nghiêm túc mục. La Tiêu, Cổ Hiểu cùng Đại Hồng đều kinh ngạc không thôi, Cổ Hiểu cười nói:
- Cái vật nhỏ này vậy mà biết được U Đô ma ngữ, mà lại nhưng kết xuất Thệ Ước Chi Thư, ngược lại linh dị. Mục Thiên Tôn, cái vật nhỏ này từ đâu tới?
Tần Mục cũng là có chút kinh ngạc, Thổ Bá tí hon là do hắn quan tưởng đi ra, nhưng mà quan tưởng sau khi ra ngoài hắn liền một mực không để ý đến qua, hắn cũng không biết Long Kỳ Lân đều dạy dỗ nó thứ
gì. Thổ Bá tí hon đọc một lần Thệ Ước Chi Thư, lại há miệng đem Thệ Ước Chi Thư nuốt vào trong bụng, đứng lên, xoay người sang chỗ khác đem một cái chân ngả vào bên ngoài chỗ ngồi đạp đạp, không có đạp tới mặt đất. Cái trán vật nhỏ này toát ra mồ hôi lạnh, một cái chân khác cũng buông ra đạp đạp, lại không có đạp tới mặt đất. Hắn quay đầu nhìn xuống dưới, một trận mê muội, gấp đến độ mồ hôi lạnh say sưa.
- Hách hách…
Réo lên không ngừng. Chỗ ngồi này với hắn mà nói quá cao, ngã xuống đi lời nói chỉ sợ sẽ rơi thất điên bát đảo. Tần Mục xòe bàn tay ra đặt ở dưới chân của hắn, Thổ Bá tí hon rơi vào trên bàn tay của hắn, vội vàng ôm lấy một đầu ngón tay của hắn, không dám buông tay.
Tần Mục nắm tay đặt ở trên mặt đất, hắn lá gan lúc này mới lớn một chút, cẩn thận từng li từng tí phóng ra một cái chân, vẫn không dám buông ra đầu ngón tay Tần Mục. Chờ đến hai cái đùi của hắn đều giẫm trên mặt đất, thăm dò hai lần, lúc này mới đem Tần Mục đầu ngón tay buông ra, lại nện bước chân ngắn nhỏ tập tễnh đi ra ngoài. Trong xe bốn người cũng không có nói chuyện, cùng một chỗ quay đầu nhìn xem hắn, đã thấy Thổ Bá tí hon này lắc lắc mông trâu tròn vo đi vào trước bậc thang, hai tay khẽ chống leo lên bậc thang, xuyên qua rèm châu, lại từ trên bậc thang nhảy xuống. Trong xe bốn người thu hồi ánh mắt.
Ngoài xe, Tiểu Thổ Bá đi vào bên cạnh Long Kỳ Lân, Long Kỳ Lân nhỏ giọng nói:
- Người xấu trong xe không có làm gì ngươi a?
Thổ Bá tí hon lắc đầu:
- Hách.
Long Kỳ Lân nhẹ nhàng thở ra, đem nó đặt ở trong lỗ tai của mình, nói:
- Bốn người kia chỉ sợ không có một cái nào là người tốt, đều rất quỷ, ngươi không cần tiếp xúc cùng bọn hắn.
Trong xe, bốn người của mỗi người ngồi xuống, Tần Mục đầy mặt dáng tươi cười, thầm nghĩ:
- Thệ Ước Chi Thư của Thổ Bá tí hon rất có tác dụng, mặc dù đối với chúng ta không có nửa điểm hạn chế, nhưng trở lại tương lai, ta có thể mượn dùng Thệ Ước Chi Thư đến phán định chân thân Hồng Thiên Tôn cùng Hiểu Thiên Tôn. Vô luận bọn hắn như thế nào che giấu thân phận mình, cũng không gạt được ta.