Thiếu niên kia mặt đỏ lên, lớn tiếng nói:
- Sư tôn, Thiên Đế chết rồi, giấu giếm được người trong thiên hạ, không thể gạt được Thiên Công Địa Mẫu cùng Thổ Bá! Ba vị cự này đầu thèm nhỏ dãi quyền lực của Thiên Đế, thế tất sẽ tạo phản, hiện tại không tru bọn người, tương lai hối hận thì đã muộn! Sư tôn muốn nhất thống vũ trụ càn khôn, trở thành thiên địa cộng chủ..
- Hiểu Vị Tô, ngươi làm càn!
Vân Thiên Tôn vỗ án, quát:
- Đủ rồi! Mục đích của ta chỉ là cầu cách sống cho Nhân tộc, không phải vì quyền thế của mình! Thiên Công Thổ Bá Địa Mẫu, mỗi người quản lí chức vụ của mình, không có sai ngược lại có công, há có thể lạm sát kẻ vô tội? Xuống dưới, của mình hảo hảo suy nghĩ một chút!
Thiếu niên Hiểu Vị Tô kia cúi đầu xưng phải, đứng dậy rời đi. Lăng Thiên Tôn hoàn toàn đi tới, Hiểu Vị Tô liền vội vàng khom người:
- Lăng sư bá!
Lăng Thiên Tôn phất phất tay, Hiểu Vị Tô rời đi. Lăng Thiên Tôn đưa mắt nhìn Hiểu Vị Tô đi xa, lúc này mới đi vào trong điện, nói:
- Lại cùng Hiểu cãi nhau?
- Tên đệ tử này, quá cực đoan!
Vân Thiên Tôn cực kỳ đau đầu, vuốt vuốt huyệt Thái Dương, nói:
- Lại muốn diệt trừ hết thảy tất cả Cổ Thần. Thiên Công, Địa Mẫu cùng Thổ Bá, chưa từng làm ác? Tương phản, bọn người quản lý Chư Thiên Vạn Giới trật tự, nếu như bọn người chết rồi, trên đời này đấu chuyển tinh di, quần tinh hỗn loạn, oan hồn khắp nơi trên đất, lệ quỷ hoành hành, Chư Thiên cũng sẽ cả người lẫn vật chết hết, đó mới là đại tai!
- Ta không thích Hiểu Vị Tô này.
Lăng Thiên Tôn nói:
- Tính tình của hắn quá kiệt ngạo, mà lại cho người ta một loại cảm giác không quá đáng tin.
Vân Thiên Tôn cười nói:
- Nhưng tư chất của hắn lại là thiên tài trong mấy chục vạn Nhân tộc tuổi trẻ. Nhân tộc dù sao không có Thần Ma huyết thống, cần phải có một đời cường giả trẻ tuổi, Hiểu Vị Tô chính là nhân tài kiệt xuất trong đó. Thành tựu của hắn, tương lai không thể kém hơn so với ngươi ta.
Lăng Thiên Tôn nghĩ nghĩ, nói:
- Ngươi là bệ hạ, ngươi đến cân nhắc là được. Ta tới tìm ngươi là có một chuyện khác, hiện tại chuyện của Thiên Đế đã giải quyết, Tứ Ngự Đế rời khỏi Thiên Đình tiến về Tứ Cực Thiên, các Cổ Thần khác, ngoại trừ
Thiên Công Thổ Bá Địa Mẫu ra, đều không đủ lực. Chúng ta địch nhân lớn nhất không hay là Cổ Thần, mà là Bán Thần.
Vân Thiên Tôn nói:
- Ta minh bạch.
Lăng Thiên Tôn nói:
- Thế lực Bán Thần, so thế lực Nhân tộc còn phải lớn hơn. Mà lại Nhân tộc tuấn kiệt giống như Âm Thiên Tử, Hỏa Thiên Tôn dạng này, vậy mà cũng đi trợ giúp Bán Thần. Hỏa Thiên Tôn cùng Âm Thiên Tử nếu như có thể giúp bọn ta, lại thêm U Thiên Tôn, thấp nhất có thể cùng Bán Thần địa vị ngang nhau.
Vân Thiên Tôn gật đầu nói:
- Ta cũng minh bạch. Nhưng Hỏa Thiên Tôn thì không rõ.
Hắn thở dài, nói:
- Hỏa Thiên Tôn có chính ý nghĩ của hắn, lần này chúng ta có thể chiến thắng, trong lòng hắn dựa vào cũng không phải là chính lực lượng của chúng ta, mà là lực lượng mạch này của Hạo Thiên Tôn.
Hắn có chút vẻ u sầu khó mà tán đi, nói:
- Hỏa Thiên Tôn cho rằng, chúng ta dựa vào lực lượng tỷ muội Đế Hậu lúc này mới diệt trừ được Thiên Đế, lại thêm tỷ muội Đế Hậu cùng Hạo Thiên Tôn có quan hệ rất gần, Hư Thần Vương, con gái Thổ Bá, Tổ
Thần Vương, con trai Thiên Công, trong Bán Thần còn có Lang Hiên Thần Hoàng mỗi người tồn tại cường đại, thắng qua Nhân tộc rất nhiều. Chim khôn biết chọn cây mà đậu, hắn làm ra loại lựa chọn này, ta không trách hắn.
Lăng Thiên Tôn cau mày nói:
- U Thiên Tôn thì sao? Có thể thuyết phục hắn hay không?
Vân Thiên Tôn lắc đầu nói:
- Có thể thuyết phục U Thiên Tôn, chỉ có một người, người này đã chết.
Lăng Thiên Tôn trầm mặc. Trên đời này duy nhất một người để U Thiên Tôn ngưỡng mộ chính là Ngự
Thiên Tôn, nhưng mà đã chết bốn trăm ngàn năm.
- Bọn người Hạo Thiên Tôn đã thẩm thấu Thiên Minh.
Lăng Thiên Tôn nói:
- Cho dù là ta, một người không quá mẫn cảm đối với ngoại giới lúc này cũng cảm giác được trong Thiên Minh ám lưu hung dũng. Chúng ta năm đó thành lập Thiên Minh, không có nghĩ qua Thiên Minh sẽ từ từ
bị người khác từng bước xâm chiếm.
- Ta biết.
Vân Thiên Tôn lộ ra dáng tươi cười, khuyên bảo.
- Ngươi đừng lo lắng, ta biết con đường quật khởi rất khó, nhưng nơi này có ta đây.
Lăng Thiên Tôn nghe được câu này, yên lòng, nói:
- Ta luôn luôn say mê nghiên cứu, đối với ngoại giới rất ít quan tâm, ngươi nếu là gặp được khó xử, cho dù nói, ta cùng Nguyệt muội muội khẳng định sẽ toàn lực ủng hộ ngươi.
Vân Thiên Tôn cười nói:
- Ngươi thành thành thật thật nghiên cứu thần thông của ngươi đi, không cần để ý tới những sự tình phiền lòng này. Ta hiện tại càng ngày càng chờ mong thần thông không đổi của ngươi a!
Hắn cười ha ha, nói:
- Chờ thần thông ngươi triệt để hoàn thành, ta nhất định phải người thứ nhất tiến vào trong thần thông, xuyên thẳng qua từ xưa đến nay, đi gặp hào kiệt mỗi thời đại!
Hắn hào hùng vượt mây:
- Ta muốn đi Long Hán năm đầu, đi gặp Ngự Thiên Tôn! Khi hắn còn sống ta không thể cùng hắn giao lưu, nghiên cứu thảo luận đạo pháp thần thông, nhất định phải đền bù cơ hội này!
- Ta muốn đi tương lai gặp Tần Thiên Tôn, Mục Thiên Tôn, hai người bọn họ khẳng định đến từ tương lai, ta đi gặp bọn người, xem tình hình bọn người như thế nào!
- Ta còn muốn tới kiến thức một chút thần thông ở tương lai, đi qua đi đền bù tiếc nuối!
Hắn hưng phấn đi tới đi lui, vỗ tay nói:
- Ta cảm thấy ta có thật nhiều sự tình muốn làm!
Lăng Thiên Tôn cười nói:
- Mọi chuyện còn chưa ra gì đâu. Ta chỉ vừa mới thí nghiệm thành công quỷ thuyền. Chiếc quỷ thuyền này xuyên qua đi nơi nào, ngay cả ta cũng không rõ lắm.
Vân Thiên Tôn khích lệ nói:
- Có lần đầu tiên, liền sẽ có lần thứ hai, ngươi nhất định có thể thành công!
Lăng Thiên Tôn trong lòng rất vui vẻ, nàng lần đầu tiên đạt được tán đồng, là Tần Mục cùng Tần Nghiệp từ tương lai trở về, tại lúc tất cả mọi người không tán đồng nàng, duy chỉ hai người này duy trì nàng, thậm chí làm bạn nàng cùng nhau nghiên cứu tạo hóa chi thuật cùng vật chất không đổi.
Lần thứ hai đạt được tán đồng là Tần Mục trở lại quá khứ, ở trước mặt nàng biểu hiện ra trâm gài tóc của nàng. Mà lần thứ ba đạt được tán đồng thì là Vân Thiên Tôn để nàng trợ giúp Nguyên Mẫu phu nhân đem bí mật Vũ Lâm quân cùng trên quỷ thuyền mai táng trong lịch sử.
Hiện tại là lần thứ tư. Long Hán năm đầu đến nay, bốn trăm ngàn năm, bốn lần tán đồng, để nàng giống như một tiểu nữ hài đơn thuần nở nụ cười khi đạt được khích lệ chờ mong đã lâu vậy.